Bạn đang đọc Nhóc Con… Tôi Thích Cô! – Chương 14
Cả tuần nay nó ko ngừng suy nghị về lời đề nghị của Tuấn. Ngày mai là ngày nó trả lời Tuấn rồi mà bây h đầu óc nó vẫn trống rỗng. Mải suy nghĩ miên man mà nó ngủ thiếp đi từ lúc nào ko hay.
Ò…ó…o…o- tiếng chuông báo thức gọi nó dậy. Nó mệt mỏi ngồi dậy, nó ko muốn đi học 1 tí nào đơn thuần là nó ko biết phải đói diện với Tuấn ra sao.
Thất thểu đi trên hành lang của lớp học nó vô tình va phải 1 người:
– Xin lỗi- nó mơ hồ nói.
– Ừm…ko sao…ak bạn ình biết phòng hiệu trưởng ở đâu vậy?
– Chị đi thẳng rồi rẽ trái là đến.
– Cảm ơn bạn.
Nó nói chuyện mà ko hề để ý đến người đói diện với nó là ai.Còn về phía cô gái mà nó xô phải thì sau khi tìm đc phòng hiệu trưởng cô ấy bước chân về phía cửa lớp A-08 và tại đây sắp có 1 sự kiên mới xảy ra… Về phía nó thẫn thờ bước vào lớp nó gục mặt xuống bàn ngủ tiếp. Đang yên giấc được 1 lúc thì:
– Chi ơi dậy đi cô vào lớp rồi- Tuấn lay người gọi nó dậy.
-Ưm… sao ko gọi minh dậy sớm.
– Ừm…hỳ tại thấy Chi ngủ ngôn quá nên mình ko nỡ gọi dậy.
– Ừm… cô vào lớp lâu chưa vậy.
– Cô vừa mới đến thôi.
-CÁC EM TRẬT TỰ- tiếng cô giáo chủ nhiệm quát, cả lớp im re ko còn 1 tiếng động.
– Hôm nay Lớp ta có 1 học sinh mới- quay ra phía cửa lớp cô nói- Linh em vào đi.
– Xin giới thiệu với cả lớp đây là bạn Phan Bảo Linh- Quay qua Linh cô nói- em có thể tự giới thiệu mình với cả lớp.
– Xin chào các bạn các bạn còn nhớ mình hok ạ. Hok nhớ mình giới thiệu lại nhé mình là Phan Bảo Linh. Mình vừa mới đến còn nhiều sai sót mong các bạn chỉ giáo- nói rối Linh quay xuống nháy mắt tinh nghịch với cả lớp.
-Woaaaaaaa chị Linh đã về- hs1.
– Chị ơi em nhớ chị- hs2.
– Chị Linh xinh quá-hs3.
– Chị ơi em yêu chị- hs4.
-…………………………………………..
– RẦM!!! Các em trật tự- Gõ mạnh thước xuống bàn cô nói.
– Em tự chọn chỗ ngồi ình nhé.
– Vâng em ngồi canh Ken cô nhé.- nói rồi Linh bước xuống chỗ hắn đang ngồi.
Sự xuất hiện của Linh làm nó, hắn, và Tuấn quá ngạc nhiên. Nó ko ngờ rằng học sinh mới của lớp mình lại là chị Linh- vị hôn thê của hắn. Hơn nữa chị ấy còn đang ngồi trước mắt nó. Còn về phần hắn và Tuấn nãy h nghe Linh giới thiệu mà mắt chữ A mồm chữ O.
– Chị…chị…chị về hồi…hồi nào..vậy- hắn lắp bắp nói.
– He3 chị vừa về sáng nay thôi. Định về nhà nghỉ ngơi trước nhưng nhớ em quá nên đi học luôn nè.
– Chị…chị làm em bất ngờ quá. Sao chị ko kêu em ra đón.
– Chị định làm em bất ngờ mà.- quay xuống Tuấn Linh nói- Tuấn dạo này đẹp trai quá!!!
– Hỳ chị cứ trêu em, em vẫn thế mà.
– Hỳ chào em chị là Linh làm bạn với chị nhé.
– Ưm…vâng… em là Chi.
– Ừm… trông em quen quá.- Linh chau mày nói.
– Sao lại thế đc chị mới gặp lần đầu mà chắc chị nhầm với ai rồi.
– Ừm chắc thế. Thôi học đi ko cô phạt cả 4 chị e bây h- Linh tươi cười nói.
H học trôi qua trong sự vui vẻ của hầu hết mọi người nhưng 1 ai đó thì vẫn mang tâm trạng ủ dột. Reeeeeeeeeeeennnnnnngggggggg!!! Tiếng chuông báo hiệu h ra chơi đã đến.
Linh khoác tay hắn rồi vui vẻ quay xuống nói với nó và Tuấn:
– Hôm nay đi ăn cùng chị nhé, chị đãi.
– Hỳ tất nhiên ạ.
– Ư…ưm- nó bối rối ko biết phải làm gì liền quay qua nhìn hắn, thấy vậy hắn nói:
– Bảo cô đi thì cô cứ đi.
– Ừm…vâng ạ- nó nói với Linh.
Bước xuống canteen 4 người bọn nó là tâm điểm chú ý của mọi người, đặc biệt là chị Linh, canteen ồn ào náo nhiệt hơn hẳn:
– Wooaaaaaaa chị Linh đã về-hs1.
– Nhớ chị quá ak-hs2.
– Chị Lin h ngày càng xinh-hs3.
-……………………………………
– Ừm…mọi người trật tự Linh muốn nói với mọi người 1 chuyện.
Cả canteen ko còn 1 tiếng động.
– Linh muốn nói là từ nay trở đi Linh sẽ là thành viên mới của Royal mọi người đồng ý ko.
– Woaaaaaa. Bọn em đồng ý.
-Ai ko đồng ý chị nói với em em sẽ xử lý nó ( bạo lực).
– Hỳ cảm ơn mọi người nhiều hôm nay mọi người ăn tự nhiên nhé. Linh đãi.
– Bis bis chị Linh no 1.
– Ra đằng kia ngôì nhé – Linh quay qua nói với 3 người còn lại.
– Mọi người ăn gì để chị đi lấy.
– Em gì cũng đc- Tuấn nhanh miệng nói.
– Vẫn như cũ ạ- hắn lạnh lùng đáp.
– Ừm…chị cho em chanh muối nhé.
Mọi người ăn uống vui vẻ ngoại trừ 1 mình nó. Nhìn thấy hắn vui vẻ như vậy mà tim nó đau nhói, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy ắn vui như thế. Nó cảm thấy mình thật dư thừa và nó nghĩ rằng nó đã có câu trả lời cho Tuấn nên:
– Mọi người ăn vui vẻ nhé em và Tuấn ra đây có chút chuyện- quay qua Tuấn nó nói- Tuấn ra đây cùng mình đc ko.
– Ừm đi thôi- Tuấn nói.
– PP mọi người nhé- Linh vui vẻ đáp lại lời nó.
Nhìn thấy nó đi mà hắn cảm thấy lòng nặng trĩu nó đâu biết rằng ngồi trong canteen mà hắn luôn nghĩ về nó. Về phía nó và Tuấn, sau khi đi cùng Tuấn ra vườn hoa sau trường nó nói:
-Ừm…Tuấn ak- nó ấp úng.
– Có chuyện gì vậy Chi.
– Tuấn còn nhớ lời đề nghị của mình chứ.
– Ừm Chi đã suy nghĩ rồi ak- Tuấn hồi hộp nói.
– Ừm mình đã có câu trả lời rồi, và mình muốn nói với Tuấn là……….