Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 10


Đọc truyện Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời – Chương 10

Có bộ áo liền váy thiết kế khá đơn giản với các gam màu chủ đạo như
trắng, hồng và xanh dương. Các loại áo sơ mi từ dài đến ngắn tay cậu
chọn chục cái cũng với những gam màu hoà nhã như vàng, hồng, trắng và
xanh dương. Cậu chọn luôn cả các chiếc váy và quần ngắn với các màu sắc
như đen, trắng, xanh dương, đỏ, cam, tím. Còn áo pull thì đủ màu với các kiểu in trên áo toàn là động vật cây cỏ. Theo mắt thẫm mĩ của Hoàng
Thiên thì Thanh Thanh sẽ đạt tới trình độ dễ thương siêu cấp

Tiếp đó còn chọn trang sức nữa. Từ nhẫn, vòng tay, dây chuyền, hoa tai đều
chọn kim cương sáng lấp lánh với những viên đá quý màu hồng và xanh
dương. Đối với Hoàng Thiên, màu trắng, hồng và xanh dương sẽ làm cho con gái dễ thương, tím thì mộng mơ còn đen là cá tính, trắng còn là sự
thuần khiết nữa

Thoắt cái đã 4h sáng

Vén màn cửa ra, Bảo Lâm ú ớ gọi cậu

_Thằng điên kia, xong rồi này


Hoàng Thiên lon ton chạy vào liền thấy Thanh Thanh đang gục lên ghế mà ngủ.
Nhưng mà… Mái tóc đen dài được thay bằng tóc hồng dài hơn vai 5cm đuôi tóc cúp vào bên trong. Tỉ lệ tóc đỏ/tóc hồng là 1/100 trong cưng cực kì

_Chậc, bạn tốt cho tao quỵt nhá

_Quỵt cái đầu mày. Lấy thân đền đáp cho tao mau

_Ôi cái thằng gay. Biến

_Mày mới gay á. Trả tiền ngay không thì bảo

_Rồi rồi, khổ lắm nói mãi

_Nói thế còn chưa vừa với cái đầu mày đâu

Nghe hai tên này cãi lộn riết Thanh Thanh cũng tỉnh ngủ luôn. Sau khi nhìn
vào chiếc gương siêu to bự trước mặt mình lại làm nhỏ tỉnh táo hơn nữa.
Thanh Thanh suýt không nhận ra mình vì tất cả dường như quá khác lạ đi.
Từ mức độ dễ thương vốn có, Thanh Thanh của chúng ta đã trở nên dễ
thương siêu cấp a

Hoàng Thiên cầm đt nhắn tin cho Tiểu Anh với một lời nhắn “Xin nghỉ hôm nay cho em và Thanh
Thanh nhé chị thân yêu” rồi lại lôi Thanh Thanh lên chiếc motor

——-Tôi là đường phân cách xuyên không gian——

_Hắc xì… – Tiểu Anh bị nhảy mũi do cả đêm ngủ ở ngoài sân

Chuyện của Thanh Thanh không phải là cô cố ý nghe lén nhưng mà là do hai người đó phá giấc ngủ của cô cho nên Tiểu Anh cũng có nghe được đôi chút. Chỉ là vô tình thôi nhá


Nhưng mà hình như
hứng sương đêm, bản thân cũng có chút cảm lạnh rồi. Đã thế sáng nay còn
không có Hoàng Thiên chăm sóc, bản thân lại càng thê thảm hơn nữa. Tiểu
Anh rất là mong Thiên Ân sẽ không tìm cách phá rối cô, cô đây cũng không có sức đáp trả đâu

Nhưng mà lúc vào học, Thiên Ân lại nhảy lên bàn với lí do bàn trống lại càng làm Tiểu Anh
thấy không thoải mái hơn. Cuối cùng, trong suốt tiết học Tiểu Anh chỉ
toàn là ngủ nhưng mà lại ngủ trên vai anh làm cho Thiên Ân không dám
nhúc nhích vì sợ làm cô ngã. Cái điều kì lạ nhất chính là vai anh khá
nóng, Thiên Ân nghĩ do mình thích cô nên khi cô ngủ trên vai anh mới cảm thấy nóng vậy. Nhưng thật sự thì cô đã bị sốt rồi

Ra về, trời đổ mưa lớn

Sáng nay vì trong người có chút không khoẻ nên Tiểu Anh cũng chẳng nhớ phải
đem theo dù. Báo hại đi chưa nửa chặn đường đã phải trú mưa. Nhìn sắc
mặt cô có đôi phần nhợt nhạt làm Thiên Ân không khỏi lo lắng

_Có sao không vậy

_Không cần anh quan tâm đâu


Tiểu Thiên xoay lưng định bỏ đi thì Thiên Ân nhanh chóng nắm lại. Bây giờ anh mới phát hiện ra, tay cô thật rất nóng

_Tay rất là nóng đấy. Đi đến bệnh viện đi – Câu nói Thiên Ân đầy hàm ý quan tâm

_Mưa thế này, đi cho bệnh nặng thêm hả gì – Tiểu Anh khó chịu quát nạt lại

_Ừ nhỉ, để tôi đón taxi cho em

——-Tôi là đường phân cách không gian——

Vào 6:45 ở gần một bãi biển xinh đẹp vắng người, thật ra thì là khách sạn gần đấy.

Hoàng Thiên mướn tạm một phòng vì dù sao cũng không qua đêm ở đây. Anh đưa
cho cô một cái áo liền váy màu xanh dương, cái nón rộng vành trắng có
cái nơ màu xanh dương và một đôi dép xanh luôn

_Bây giờ học cách giao tiếp nhé Thanh Thanh – Nói rồi Hoàng Thiên lôi Thanh Thanh đi dạo gần đấy


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.