Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta

Chương 1: Sự trở lại của lớp 9A


Bạn đang đọc Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta – Chương 1: Sự trở lại của lớp 9A

Một mùa hè lại qua đi, một năm học mới lại sắp đến. Bạn bè lại sắp được gặp nhau, tíu tít chuyện trò về những điều lý thú mình đã được biết, khám phá trong suốt 3 tháng hè thư giãn. Và đây sẽ đánh dấu một cột mốc quan trọng-sự trở lại của lớp 9A.
Tại trường Angle….
Hello Everybody. Chào mừng sự trở lại của lớp 9A! Khánh Ly gương mặt rạng rỡ, hét lên .
HOAN HÔ! Tiếng hưởng ứng của tất cả học viên trong lớp vang lên.
Mạnh Hùng hồ hởi, lại bắt tay Lệ Anh:
– Trời ơi, lâu rồi không gặp bà, bà vẫn xấu như xưa!
“Bốp”
Quyển vở hạ cánh không mấy nhẹ nhàng trên đầu Mạnh Hùng. Hùng ta quay ngoắt 180 độ, gầm lên :
– Đứa nào ném đó!
– Là bà nôi cháu đây! Quỳnh Trâm khuyến mãi cho Mạnh Hùng 1 nụ cười ghê rợn kèm theo một ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Thôi nào các cậu! Linh Chi đứng dựa vào cánh cửa, nhẹ nhàng nói.
– A, lớp trưởng đến rồi! Cả lớp đứng hết lên ghế vỗ tay nồng nhiệt.
– Thế còn ai nhớ cô không! Một chất giọng trầm ấm thoảng qua.

– Cô Thảo, cô Thảo bọn em nhớ cô quá trời luôn! Thế Bảo tít mắt!
Tập thể lớp 9A chạy ùa ra ôm chầm lấy cô. Cô Thảo nhìn tụi nó cười , xua tay :
– Thôi chúng ta vào lớp!
VÂNG Ạ! Cả lớp đồng thanh
Cô ngồi lên ghế của bàn giáo viên, chỗ cách đây một năm cô đã tìm lại được nguồn cảm hứng dạy học. Cô lần lượt nhìn lại những khuôn mặt học sinh của cô : 1 Khánh Ly sôi nổi, hoạt bat, 1 Mạnh Hùng luôn mang lại cho cả lớp những trân cười sảng khoái, 1 Lệ Anh với nụ cười luôn thường trực trên môi, 1 Linh Chi xứng đáng là con chim đầu đàn của cả lớp.
Cô mỉm cười hạnh phúc, Thế Bảo thấy vậy vội đứng dậy ba hoa :
Cô ơi, cô đang nghĩ gì thế ạ! Có phải cô đang nghĩ về mẫu người đẹp trai như em không ạ!
Cả lớp cười rộ lên, Anh Nhật theo quán tính, kéo Thế Bảo ngồi xuống, cười xuề xòa với cô :
Cô đừng để ý nha! Nó đang tự sướng đấy mà!
Lệ Anh nheo mắt, nhìn Thế Bảo chằm chăm như sinh vật lạ rồi lắc đầu :
Cậu thật là!
Bỗng Khánh Ly bật dậy như lò xo, nhìn cô rồi lên tiếng :
Thưa cô, lớp ta có nên tổ chức liên hoan không ạ!
Lệ Anh ngay lập tức đớp lấy lời Khánh Ly:
Đúng thế cô ạ!
Mạnh Hùng đảo mắt quanh lớp một lượt rồi nói từng chữ :
Các-bạn-phải-để-cho-cô-nói-chứ.
Mấy đứa con trai được thế, cười khúc khích. Nhiều đứa còn thêm mắm, thêm muối :
Chí lý, chí lý, con gái gì mà chẳng có ý tứ gì cả!
Tức nghẹn họng, Như Thiên rời chỗ, chạy sang bàn mấy đứa con trai, chỉ tay thẳng vào mặt :
Còn các ông ý tứ quá! Có giỏi thì làm gương đi, cứ ngồi đó mà lè nhè điếc cái lỗ tai quá đi!
Quỳnh Trâm hắng giọng :
Thế mà cũng bày đặt !

Tụi con trai đều im thin thít, bọn con gái không nói đung 100% thì cũng 99% rồi. May nhờ cô Thảo cứu nguy :
Cô thấy ứ kiến của Khánh Ly cũng hay đấy!
Bọn con gái tự đắc, ném cái nhìn chế giễu sang bàn tụi con trai. Ức quá, Thế Bảo bật dậy, thưa với cô :
Sao cô cứ thiên vị bọn con gái thế ạ!
Hahahaha….
Tiếng cười của tất thảy bọn con gái vang lên, nhiều đứa con chảy cả nước mắt, gì chứ, con trai mà sao để ý nhiều chuyện thế!
Khánh Ly cười để lộ 2 hàm răng trắng tinh, nói đểu :
Trời ạ, sao thời buổi này, mấy bạn trai cứ như “bà tam vip” ấy nhỉ! Nắm bắt thông tin nhanh ghê!
Linh Chi buộc phải giảng hòa bằng 1 câu nói có sức mạnh đến kì lạ!
Thôi, cho tớ xin, đừng cãi nhau mãi thế!
Ở dãy bên kia, các bạn nam yêu quý của chúng ta đang tức tối đến sa sầm cả mặt mày. Anh Nhật đầu bốc khói như sắp làm cháy trường đến nơi, may nhờ câu nói của Linh Chi nên lửa giảm đi 1 nữa. Thế là bọn con trai gửi “thư khiêu chiến” với nội dung như sau :
“Gửi các bà tám đệ nhất vip (Trừ Linh Chi),
Những công tử hào hoa, phong nhã đây bị ép buộc phải viết thư này. Xin hỏi các bà tám có dám đấu với chúng tôi không? Chúng tôi sẵn sàng “chiến đấu” vì nền hòa bình của lớp 9A cũ. Nhớ trả lời sớm nhé!
Nhận thư từ bọn con trai một cách cẩn thận. Như Thiên 2 tay bưng bức thư cho bọn con gái. Khánh Ly giằng ngay bức thư từ tay Như Thiên, mỉm cười :
Để tớ đọc cho!
Lệ Anh tiện thể ngay lúc đó, lấy chai nước ra, vừa nghe đoạn đầu thì :

Phụt….
Toàn bộ nước trong miệng Lệ Anh phun ra sạch sẽ! Mấy đứa con gái, có đứa ho sặc sụa, có đứa té ghế, nói chung là thập cẩm. Ngay cả lớp trưởng Linh Chi mà cũng suýt té, may mà giữ được các bàn. Liếc xéo bọn con trai, bọn con gái hùng hồn tuyên bố đồng ý.
Giờ ra chơi cũng là giờ khởi chiến bắt đầu. Hai bên lườm như có mối thù từ kiếp trước, đứa nào cũng trưng ra bộ mặt hình sự (kể cà Linh Chi).
Vòng 1: Chơi đá bóng.
Ở vòng này, con trai nhìn con gái đắc chí. Sau khi hiệu lệnh của lớp vang lên, hai bên nhào vô. Khánh Ly vừa cướp được bóng thì Thế Bảo đã nhảy lại, đưa chân đá bóng sang chỗ Anh Nhật. Không chịu thua, Lệ Anh và Quỳnh Trâm nhào lên, chặn Anh Nhật lại, giành bóng. Như Thiện chạy lại, bắt bóng rồi lao thẳng đến phía khung thành, Mạnh Hùng đã chờ ở đó. Nhỏ chuyền sang cho Linh Chi. Linh Chi tung cú sút, quả bóng bay vèo về phía Mạnh Hùng! Không hề nao núng, Mạnh Hùng giơ 2 tay lên đỡ bóng. Tuy Mạnh Hùng đỡ được bóng nhưng cũng đủ để Hùng nhà ta bay vào khung thành. Sau 10 phút trôi qua, cuối cùng những cô gái “hiền lành” kia đã có thất bại vang dội với tỉ số 0-10.
Vòng 2: Chơi nhảy dây.
Giờ thì đến lượt lũ con gái hí hửng, bọn con trai đứng đó vò tai bứt tóc. Chỉ cần 5 phút lũ con gái đã hoàn thành phần thi xuất sắc với 400 cái. Thế Bảo nhìn cái dây nhảy, nuốt nước bọt cái ực rồi từ từ bước lại, vung dây chuẩn bị tư thế nhảy và..
Vụt….
Cái dây “bất trị” quất thẳng vào mặt Thế Bảo! Thế Bảo la oai oái trong tiếng cười nắc nẻ của bọn con gái. Bọn con trai thở dài, nhìn cái dây đó đã muốn ớn rồi! Anh Nhật khom người, vẻ mặt đau khổ, và….
Rầm….
Lần này, cậu”tốt số” nên không “bị thương” ở mặt như Thế Bảo nhưng oái ăm thay không biết cậu làm thế nào đến nỗi cái dây quấn hết vào chân cậu khiến cậu ngã chỏng vó. Bọn con trai lắc đầu ngao ngán, biết thế nào cũng bại nên nhận thua luôn.
Và tỉ số sau 2 vòng chơi là HÒA!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.