Bạn đang đọc Nhỏ Là Đặc Biệt – Chương 20
Sang hum sau nó bật dạy uống nước nhưng trên người chỉ vẻn vẹn cái chăn
_your body is vẻy perfec, my lady (các bạn tự dịch)
_đừng có nhìn lén chứ – Nó quăng cái gối vô mặt Bảo
Rồi Bảo đứng dậy đến chỗ nó vòng 2 tay qua eo nó nhẹ nhàng hôn lên đôi vai thanh mảnh trắng mịn
_thật mà, em đẹp lắm – Bảo nói làm nó đỏ ửng mặt
_xạo hok chắc nói với nhiều cô rồi chứ gì – nói xéo
_hok có nha đừng có vu oan cho anh đó nha, anh vẫn cón “jin” cho tới ngày hum qua đó nhe – Bảo thanh minh
_hok tin – nó chu môi trêu Bảo
Bảo chẳng nói gì chỉ tặng nó 1 cài hôn buổi sáng nhẹ nhàng ấm áp rồi nó và Bảo ăn sáng
_ấy chết quên gọi cho Kevin, chắc anh ấy lo lắm – no h` mới sực nhớ
_Kevin là thằng nào ? – nổi máu ghen
_anh ta là con của bà chủ nhà nơi em ở, anh ta là người tốt – nó giới thiệu
_anh ta có thích em hok? còn em nữa? – hắn hỏi túi bụi – mà hắn có làm gì em hok ?
_ax, hỏi gì mà nhiều vậy. Anh ta thích hok là chuyện của anh ta sao hỏi em, còn em thì chỉ xem anh ta là anh trai thui – nó nói tiếp – anh ta mà dám làm gì em, đai đen Kẩte àh nha
_hừm nhưng em đẹp vậy mà, nhưng thằng nào mà dám đụng đến em thì anh giết – Bảo hâm doạ
_tự giết mình đi – nó trêu rồi cười giòn Bảo thì ú ớ chả biết nói gì
_alô ,Janie hả, em ở đâu dzệy? có sao hok? sao hôm qua hok về nhà? – tới tấp tập 2
_em hok sao anh đừng lo, em đang ở c,ty, em gọi điện bào cho anh biết thui lát gặp – nói rồi nó cúp máy
Kevin cũng hok muốn hỏi nhiều vì thấy nó cũng hok muốn trả lời.
Khoảng 6h` nó về tới nhà, Kevin nhảy ra đón
_em về rồi – hắn nhảy chồm tới ơm nó vào lòng như xa mấy năm rồi
_anh làm gì vậy, em chỉ đi có 1 ngày thôi mà – nó hơi ngại vì hành động đó
_thui em dzô nhà đi – Kevin nói
_ủa dì Isa đâu rồi anh ? – nó hỏi vì thấy nhà vắng lắm
_mẹ đi công tác rồi, tuần sau mới về – Kevin giải thích
_uhm` mình ăn tối lun đi – nó nói
_uhm` em đi tắm đi rồi xuống ăn – Kevin cười
Nó lên tắm rồi đi xuống và một bữa ăn tối thật thịnh soạn đã được chuẩn bị với hoa, nến và sampanh
_em ngồi xuống đi – Kevin dịu dàng
_đẹp quá – nó chỉ biết ồ lên thôi
_em ăn đi tự tay anh chuẩn bị đấy (tự hào chưa)
_cảm ơn anh – nó nói
Ăn xong Kevin mở chai Sampanh đổ vào cái ly của nó, nó uống vào và có cái gí đó lợn cợn, nó lấy ra thì ra là 1 cái nhẫn
_lấy anh nhé, Janie – tỏ tình luôn (chậc chậc)
_ơ….em..- nó quá bất ngờ
_anh yêu em, Janie từ lâu rồi nhưng hôm nay mới có thể nói lời yêu em (sến quá ba ơi)
_uhm`……….em….- nó lấp bấp – cám ơn anh về bữa tiệc, nhưng em hok thể, em xin lỗi – nó từ chối
_tại sao chứ, chúng ta như người 1 nhà rồi còn gì? – hắn nói lòng đau rát
_đúng nhưng… em hok hề yêu anh, em xin lỗi – Nó thẳng thừng – anh à, em chỉ xem anh là anh trai thôi
_……………- Kevin hok nói gì nữa nhưng nó biết lòng anh đau lắm
rồi nó và anh mỗi người 1 tâm trạng
Sáng hum sau nó vừa vô tới c.ty Bảo đã nhảy ra kéo tay nó
_mọi người nghe đây, xin giới thiệu với mọi người đây là cô Janie là bạn gái của tôi – tuyên bố hẳn luôn
_còn cô Luc thì sao? – NV1
_ùhm, đúng đó – NV2
_các vị đừng bận tâm cô Lục và tôi chẳng có quan hệ gì cả chúng tôi chỉ là quen biết thôi – Bảo nói lớn
_tôi nay đi ăn tối với anh nhé – Bảo quay qua nó
_ờ…..uhm`.. – nó hơi ngại vì trước mặt mọi người
_đồng ý đi chứ, người ta đã ngỏ lời rồi mà – 1 vài người lên tiếng
_đúng đó, đồng ý đi – rồi những người khác cũng đồng tình
_uhm`, thôi được ạh – nó nói nhỏ
“bốp bốp bốp…” tiếng hoan hô của mọi người
_chúc mừng cô nhe, cô may mắn thật đó, ông TGĐ này hơi khó tính nhưng vậy là tốt rồi – cô quản lí nói với nó , “khó tính àh?” nó hơi tò mò.