Bạn đang đọc Nhỏ Là Đặc Biệt – Chương 18
Thời gian cứ vậy mà trôi đi
_Janie, hum nay em đi ăn tối với anh nhé ?- Kevin hỏi nó (anh em ùi nha)
_có gì hok anh – Nó hỏi lại – tại em bận 1 chút việc ấy mà
_có việc gì mà có quan trong hok ? – Kevin hơi buồn.
_em học ở Harvard (hô hô tự hào chưa) nên hum nay em phải đi thực tập rồi xin lỗi anh nha- nó nói vẻ hối tiếc
_thui hok sao đâu – Kevin nói
_hui lần sau có lương thực tập, em sẽ đãi anh – nó an ủi
_ùhm – buồn rầu
_thui em đi đây – nó chào tạm biệt Kevin
Nó chạy đến c.ty V&H một công ty thời trang nó thì đang thực tập trong bộ phận thiết kế.
_hey! mọi người hum nay bộ phận chúng ta sẽ có 1 nhân viên thực tập mong các bạn giúp đỡ cô ấy – 1 nhân viên phụ trách lên tiếng- thui bi h` cô đi lên phòng của Tổng giám đốc John Vương
_dzạ, TGĐ là ng` việt ạh? – nó ngu người
_uhm` thui cô đi đi- bã thúc
Rồi nó đi lên phòng của ông tổng
“cốc, cốc, cốc”
_vào đi – giọng khá quen
_thưa tổng giám đ…. – Nó ngạc nhiên
_hơhơhơ….- ông này cũng ngạc nhiên
_B..B..Bao… Bảo ư ?- mặt nó trắng bệch
_Ngh…Nghi ? – câu nói au chang nhy (y chang nhau, hihì)
_anh anh là TGĐ ư?- mắt chữ A mồm chữ O
_uh` tại sao em lại ở đây? – hắn hỏi – chẳng lẽ em là …
_đúng tôi là nhân viên thực tập – nó trả lời tự tin
_hay chúng ta đi đâu đó nòi chuyện – Bảo nói
_bi h` là giờ làm việc tôi hok thể đi được, tôi tới đây chỉ để chào anh thui TGĐ ạh, xin chào – nó vội bước ra nhưng Bảo ngăn lại
_em đừng đi, anh xin em đó – hắn nói giọng cầu xin
_…..nhưng đây là giờ làm vi…-chưa nói hết đã có gì đó mềm mềm đặt lên môi nó, hắn hun nó
Nó cố đẩy hắn ra nhưng hok nỡ (Nghi quá nghi quá)
_uhm`…uhm` – vẫn chưa dứt 1 2 10 hắn mới chịu dứt mặt nó thì đỏ lựng như cà chua (lần đầu tiên kể từ khi nó qua bên này)