Đọc truyện Nhớ Em, Yêu Em, Cưng Chiều Em – Chương 22
“Đánh răng xong rồi thì anh nên đánh cả phổi của mình đi.”
“Sao giọng em nghe đanh đá thế?”
Lục Chi Châu đưa tay nắm lưng ghế, xoay ghế lại để Trì Vi đối mặt với mình, tựa nửa người lên ghế hỏi cô:
“Ai chọc em à?”
Trì Vi: “Không ai cả.”
“Em đừng giận mà.”
Lục Chi Châu dừng một chút, lại nói:
“Tối nay ăn sầu riêng không? Anh lại quỳ nhé?”
Trì Vi vừa bực mình vừa buồn cười, trợn mắt nhìn anh một cái, nói: “Hình như Tư Không Lương đang mon men tiếp cận chị gái em”
May quá nguyên nhân không bắt nguồn từ anh, Lục Chi Châu hỏi: “Sao em lại nói thế?”
“Lúc tối em đến thăm chị thì gặp phải anh ta.”
Lục Chi Châu như nhớ tới cái gì: “Vết xước trên trán anh ta là do em làm à?”
“Ừm”
Bảo sao tối nay Tư Không Lương luôn mang bộ mặt u ám nhìn anh.
Thấy Lục Chi Châu không nói gì, Trì Vi nhíu mày:
“Sao, đau lòng cho người anh em của anh à?”
“Em đánh bằng tay nào?”
Nghe anh hỏi như vậy, Trì Vi cũng không suy nghĩ nhiều, theo bản năng giơ tay phải lên: “Tay này”
Lục Chi Châu nắm tay cô, vừa xoa vừa thổi, hỏi:
“Còn đau không?”
Con người này thật là…
Càng ngày càng không đứng đắn.
Trì Vi rút tay về: “Anh nói xem rốt cuộc Tư Không Lương có ý gì đây? Anh ta biết rõ đó là chị gái em mà.”
“Có lẽ lần này cậu ta động tâm thật rồi.”
Lục Chi Châu thật sự không nghĩ ra lý do nào khác, bên người Tư Không Lương không thiếu phụ nữ, nếu không thật sự động lòng thì cậu ta tuyệt đối sẽ không có tâm tư cho mấy việc ngoài luồng, nhất là với loại quan hệ này.
“Động tâm á?”
Trì Vi cảm thấy hai chữ này và Tư Không Lương không hề liên quan đến nhau: “Sao anh ta không động tâm với ai khác mà lại động tâm với chị em chứ, anh ta cao quá chị em với không nổi.”
Thấy cô có tâm sự, Lục Chi Châu cũng không nói gì về chuyện này nữa.
Đứng lâu làm chân thấy hơi mỏi, anh đứng dậy vòng hai tay cô qua cổ mình, định ôm cô lên. Trì Vi bị hành động của anh làm giật mình: “Anh làm gì thế?”
“Tê chân.”
“Tê chân thì ôm em làm gì?”
“Anh muốn ngồi lên ghế.”
“Không được.”
Trì Vi đang thoải mái ngồi trên cái ghế này, hiển nhiên không muốn nhường cho anh:
“Bên kia không phải có ghế sao, anh qua kia ngồi đi.”
“Anh cho em ngồi lên đùi anh.”
“Không thích.”
Lục Chi Châu vẫn bế cô lên rồi ngồi xuống ghế, dưới đệm còn lưu lại chút nhiệt độ của cô.
Trì Vi ngồi không vững, bị anh nắm hông đặt lên đùi.
“Aida!”
Trì Vi muốn đứng lên lại bị anh ôm chặt, không thể động đậy.
Lục Chi Châu ôm cô, xoay ghế lại trước bàn máy tính:
“Em vẽ nốt đi.”
“Mạch cảm hứng bị anh cắt đứt rồi còn đâu.”
Hơn nữa với cái tư thế này, cô làm sao có thể tập trung vẽ được chứ.
Trì Vi đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vào mạng tìm từ khóa Đông Hằng rồi cho anh xem:
“Chi Châu, anh cảm thấy bên giải trí Đông Hằng thế nào?”
“Rất có tiềm năng.”
Lục Chi Châu vùi đầu vào cổ cô, hít hà mùi hương của riêng cô.
Trì Vi cố gắng phớt lờ hành động của anh, nói:
“Hợp đồng của em đến cuối tháng này là hết hạn, nếu được em định kí với bên Đông Hằng.”
“Ừ.”
Lục Chi Châu đáp lời, yết hầu lên xuống mấy lần, cuối cùng không nhịn được hôn lên môi cô.
Tối nay anh cũng không uống nhiều rượu, trên người chỉ thoang thoảng mùi thuốc lá không khiến người ta chán ghét, ngược lại khiến cô cảm thấy rất thoải mái.
Thật ra Trì Vi cũng không quá khó chịu với việc anh hút thuốc, chỉ là thứ kia có hại cho cơ thể nên cô không muốn anh nghiện thuốc lá nặng.
Tay Lục Chi Châu chui thẳng vào trong áo cô, nụ hôn dần dần trở nên nóng bỏng, động tác trên tay cũng càng lúc càng nhanh. Trì Vi không chịu được sự nhiệt tình của anh, khẽ rên hai tiếng.
Lục Chi Châu khẽ cười, ngả ghế xuống, lật người cô lại. Trì Vi sợ anh lại muốn thử tư thế mới, dùng dằng một chút. Cô vừa vịn được vào bàn, cơ thể anh đã áp tới gần, hai tay chống lên bàn giam cô trong ngực: “Muốn tư thế này không?”
Giọng anh vô cùng trầm thấp, hô hấp cũng trở nên rốt loạn, hơi thở nóng bỏng phả lên da làm cô đỏ mặt trong nháy mắt.
Trì Vi đẩy đẩy anh: “Tối hôm qua vừa…..”
Lục Chi Châu: “Làm một lần thôi”
Có quỷ mới tin lời anh.
Anh lại hỏi: “Em thích ở đâu? Ở đây, trên giường, hay trong phòng tắm?”
Lục Chi Châu tự hỏi tự quyết, ôm cô lên nhẹ giọng nói: “Phòng tắm đi. Anh giúp em tắm”
Trì Vi: “Em tự tắm được”
Lục Chi Châu: “Vậy em giúp anh tắm”
Trì Vi: “….”
Hoạt động tắm rửa này có hơi lâu một chút, lúc đi ra cả người Trì Vi mềm nhũn, sức lực cũng không còn. Lục Chi Châu bế cô lên giường, kéo chăn đắp kín người cô.
Thể chất của nam và nữ đúng là một trời một vực. Khi Trì Vi cả người mệt mõi nằm im một chỗ thì Lục Chi Châu lại vô cùng tỉnh táo, còn mở laptop xử lý mail.
Vẫn còn sớm, Trì Vi không ngủ được, nghỉ một hồi lại mò lên weibo.
Lý Đông Dương vẫn đang chiễm chệ trên hot search, lần này lên No1 luôn rồi.
Trì Vi cũng không có hứng nhìn, đổi sang nick weibo vẽ truyện liền thấy một tràng thúc giục chương mới. Trì Vi ngồi dậy mặc đồ ngủ vào rồi ngồi trước máy tính, quyết định hoàn thành nốt phần vừa nãy đang vẽ dở.
Hai người đều tập trung làm việc của mình, trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng đánh máy và tiếng nhấp chuột.
Hơn một tiếng sau thì Trì Vi vẽ xong, đăng lên weibo.
Quay đầu nhìn Lục Chi Châu, thấy anh đang cầm điện thoại nhắn tin, Trì Vi gọi anh:
“Chi Châu, em đói.”
Lục Chi Châu đặt điện thoại xuống:
“Em kêu lớn tiếng như vậy, tất nhiên sẽ tốn nhiều sức, đói là phải.”
Trì Vi: “….”
Hơi một tí là trêu cô, không biết xấu hổ.
Thấy Trì Vi xấu hổ, Lục Chi Châu cũng không trêu cô nữa, hỏi: “Buổi tối em ăn gì rồi?”
“Canh cá dưa chua.”
Trì Vi bổ sung: “Chị em nấu, ăn ngon lắm, hai người ăn hết sạch bốn cân cá”
Lục Chi Châu không nhịn được trêu cô: “Hai người ăn hết bốn cân cá mà em còn chưa no?”
Trì Vi: “Em chỉ ăn cá, không ăn miếng cơm nào.”
Đừng thấy Trì Vi gầy, kì thực cô ăn cũng ăn cơm rất nhiều, nếu chỉ ăn thức ăn thì rất nhanh sẽ đói.
Lục Chi Châu hỏi cô: “Em muốn ăn gì?”
Trì Vi: “Buổi chiều dì Trương mua bánh crepe sầu riêng, anh xuống bếp lấy cho em đi”
Lục Chi Châu: “….”
Nói vòng vo nguyên buổi hóa ra là vì muốn ăn món này.
Lục Chi Châu cũng không còn cách nào khác, xuống tầng mang lên cho cô.
Trì Vi mở bình luận dưới post truyện mới, tâm trạng vô cùng tốt.
Hôm nay post chương đầu của truyện mới, chỉ mấy phút sau, khung bình luận đã bùng nổ.
Cho ba đồng mua sầu riêng: “AAAAAAA! Cuối cùng cũng sống được tới lúc này! Có chương mới rồi! Đại Đại em yêu chị!”
Bởi vì ba đồng mà yêu sầu riêng: “Đại Đại, chị quá tuyệt vời rồi! Chị muốn bao nhiêu sầu riêng cứ nói, bọn em mua hết cho chị bổ sung năng lượng!”
Mua sầu riêng thật to bằng ba đồng: “Đại Đại, nếu em nhớ không lầm thì chị nói tuần này sẽ có live stream đúng không? Vừa có chương mới vừa có live stream, quá hạnh phúc rồi!”
Sầu riêng rất thối ba đồng rất thơm: “Rốt cuộc cũng có truyện mới! Vui đến mức muốn nhảy lên! Em yêu chị yêu chị, như chuột yêu gạo! Dù thế nào vẫn sẽ ủng hộ chị!”
Tiểu bảo bảo của sầu riêng ba đồng: “Em tới rồi đây! Ôi ôi, lại phải chờ đợi thêm 1 tuần nữa.”
Trì Vi trả lời một vài bình luận, sau đó nhận được tin nhắn của biên tập:
“Cô nhận được hợp đồng xuất bản chưa?”
Trì Vi check mail, đáp lại:
“Tôi thấy rồi, ngày mai sẽ có người mang tới.”
Biên tập: “Tốt, nhận được rồi thì nhớ đọc ký rồi gửi cho tôi.”
Biên tập lại nhắn thêm 1 tin nữa: “Ba đồng, Thiên Thịnh muốn mua bản quyền điện ảnh và phim truyền hình cho truyện của cô, công ty bọn họ có nhắn tin qua weibo cho cô nhưng cô không trả lời.”
Đã mấy ngày nay Trì Vi không check tin nhắn weibo rồi.
Công ty truyền thông Thiên Thịnh, cô từng nghe qua cái tên này rồi. Trong đầu Trì Vi đều là tưởng tượng, nếu “Anh là thế giới của em” chuyển thể thành phim truyền hình thì sẽ như thế nào?
Không kịp suy nghĩ nhiều, bên kia đã gửi thêm một tin nhắn: “Tôi có người bạn làm ở bên đấy. Người ta hỏi tôi phương thức liên lạc của cô, nhưng tôi muốn hỏi ý kiến cô trước đã. 11567*****, số QQ của cô ấy đây, hai người có thể trò chuyện với nhau một chút.”
Trì Vi: “Cảm ơn.”
Thực sự rất hiếm khi thấy manga lại được chuyển thể thành bản điện ảnh và truyền hình, nghĩ đến chuyện này khiến Trì Vi cảm thấy tim mình cũng đập nhanh hơn. Cô cũng không vội đi liên lạc với người kia ngay, điều trước tiên cô làm là lên mạng tra thêm thông tin về công ty này.
Vừa bắt đầu tìm kiếm thì Lục Chi Châu đi vào, nghĩ có lẽ anh hiểu rõ về mấy công ty này hơn cô, Trì Vi hỏi anh:
“Chi Châu, anh biết công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông Thiên Thịnh không?”
“Biết.”
Lục Chi Châu đặt bánh crepe và sữa bò nóng lên bàn, hỏi: “Sao thế?”
“Thiên Thịnh muốn mua bản quyền chuyển thể “Anh là thế giới của em” thành bản điện ảnh và truyền hình.”
Lục Chi Châu hơi sững sờ: “Em nói chuyện với đối phương rồi?”
“Em chưa làm gì cả.”
Trì Vi mở đoạn tin nhắn với biên tập ra cho anh nhìn: “Em cũng chưa biết rõ về công ty này nên chưa liên lạc.”
Lục Chi Châu nhìn xong, nói: “Công ty này là công ty chính quy, chỉ là không biết liệu em có muốn bán bản quyền cho bọn họ hay không thôi.”
Trì Vi hỏi: “Anh có ý gì?”
Lục Chi Châu thản nhiên đáp:
“Lệ Tĩnh Xu là chủ của truyền thông Thiên Thịnh.:
A, bán bản quyền truyện thành phim cũng có thể đụng phải tình địch.
Trì Vi ăn một miếng lớn bánh crepe sầu riêng, nhai hai cái nuốt vào bụng, lại nói:
“Chỉ cần thỏa thuận hợp lí, tội gì không bán?”
Lục Chi Châu thấy cô như muốn trút giận lên miếng bánh, sợ cô nghẹn liền đẩy cốc sữa bò đến bên cạnh: “Ăn từ từ thôi, anh cũng không cướp của em đâu”
Trì Vi nhấp một hụm sữa bò, lại ăn thêm vài miếng bánh ngọt.
Lục Chi Châu đứng cạnh cô, nói:
“Vi Vi, phù sa không nên chảy ra ruộng ngoài, thực ra em có thể hợp tác với công ty anh..”
“Không muốn.”
Trì Vi buông dĩa, lấy di động thêm QQ của nhân viên bên Thiên Thịnh.
Có lẽ biên tập đã nói trước với người kia, đối phương đồng ý lời mời kết bạn rất nhanh chóng, nhắn rất nhiều lời tâng bốc “Anh là thế giới của em” rồi mới vào chủ đề chính:
“Tiểu thư Ba đồng, chúng tôi muốn mua bản quyền chuyển thể “Anh là thế giới của em” thành bản điện ảnh và bản truyền hình, không biết liệu cô có hứng thú muốn hợp tác với công ty chúng tôi không? Có điều kiện gì cô cứ nói, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng.”
Trì Vi chưa kịp phản hồi, đối phương đã gửi tới một bản hợp đồng. Trì Vi tự xem một lần, đưa cho Lục Chi Châu kiểm tra thêm lần nữa, các điều khoản đều hợp lý, quả thật không có vấn đề gì.
Hai bên nói chuyện rất hòa hợp, Trì Vi nói ra vài yêu cầu của mình, đối phương đều đồng ý. Cuối cùng, bên kia còn nói:
“Tiểu thư Ba đồng, có một thỉnh cầu nho nhỏ, không biết có được không?”
Trì Vi: “Cô nói đi”
“Bà chủ của chúng tôi muốn gặp cô để hai bên ký hợp đồng trực tiếp luôn.”