Đọc truyện Nhìn Xem Anh Yêu Em Nhiều Như Thế Nào – Chương 28: Thỏa thuận 1
– Nhắm mắt lại đi!
– Anh định tạo bất ngờ gì cho em vậy?
– Em cứ nhắm mắt lại đi.
Khánh My nghe theo lời của Duật Luân, liền nhắm mắt lại. Sáng sớm khi vừa tỉnh giấc, mọi thứ diễn ra như mọi khi, nhưng cho đến khi lên xe đi được một đoạn đường Khánh My mới nhận ra con đường này không phải là đường mà cô và Duật Luân hay đến công ty, đây hoàn toàn là con đường xa lạ. Đến nơi thì Duật Luân lại thần thần bí bí bảo cô nhắm mắt, được thôi cô sẽ nhắm mắt để xem Duật Luân định tạo cho cô bất ngờ gì.
Sau khi nhắm mắt, Khánh My từ từ xuống xe, Duật Luân cẩn thận dẫn Khánh My vào trong. Đến khi vào bên trong, Duật Luân bảo Khánh My mở mắt ra. Dù tinh thần đã lên dây cót trước nhưng khi vừa mở mắt ra Khánh My vẫn không kìm được ngạc nhiên mà che miệng khi trước mặt Khánh My là chiếc váy cưới mày trắng cực kì lộng lẫy.
– Đời người chỉ có một lần và anh muốn trong lần duy nhất đó em là cô dâu xinh đẹp nhất bên cạnh anh._Duật Luân bước tới ôm lấy Khánh My từ phía sau, khẽ nói.
Khánh My bị chân tình của Duật Luân làm cho cảm động.
– Cảm ơn anh rất nhiều, Duật Luân.
– Đừng cảm ơn anh, đây là những thứ mà anh nợ em.
Nếu như kiếp trước chúng ta đã để lỡ mất nhau vì những cố chấp của bản thân, thì kiếp này anh sẽ giữ chặt hạnh phúc mà đã cố giành được.
– Thế anh dẫn em tới đây chỉ để xem áo cưới thôi sao?
– Ngốc, đương nhiên là tới chụp ảnh cưới rồi._Duật Luân cốc đầu Khánh My rồi bật cười dẫn Khánh My và trong.
Thật ra người nợ không phải anh mà em, kiếp trước dù em thế nào anh vẫn bên cạnh dõi theo em, vẫn luôn đứng sao che chở em. Khi ấy dường như cả thế giới quay lưng với em nhưng chỉ có anh duy nhất là vẫn ở cạnh bên sẻ chia em từng chút, đáng tiếc, nhưng điều tốt đẹp đó, những hành động đó của anh, mãi tơi kiếp sau, khi ông trời cho em cơ hội làm lại một lần nữa thì em mới biết. Kiếp trước và cả kiếp này em đều nợ anh Duật Luân à. Nợ anh cả một đời hạnh phúc. Thế nên kiếp này, em nguyện bên anh suốt cả đời để trả đi món nợ này.
Sau khi chụp hình cưới xong thì Duật Luân nhận được một cuộc gọi từ Duật Vĩ. Chân mày của Duật Luân chau lại khi nghe cuộc gọi đó, Khánh My đứng bên cạnh nhìn dù không biết là chuyện gì nhưng cô đoán ra được phần nào, chuyện khiến thái độ Duật Luân như vậy là liên quan đến Diễm Kiều.
Nhắc đến Diễm Kiều thì Khánh My đau đầu cũng không kém Duật Luân. Sau vài tháng làm ở trong Thiên Hà thì Diễm Kiều cũng bắt đầu hành động, Khánh My thật sự không biết nên vui hay nên buồn. Thêm chuyện hôm nay nữa, Khánh My dám chắc rằng việc này có liên quan đến Diễm Kiều.
Duật Luân nghe xong điện thoại thì vào trong xe. Khánh My rất muốn hỏi liền nhưng lại không biết mở lời như thế nào. Mãi đến khi xe dừng đèn đỏ Khánh My mới khó khăn mở lời hỏi.
– Nãy Duật Vĩ gọi anh có chuyện gì sao?
– Diễm Kiều bắt đầu mua chuộc các cổ đông trong tập đoàn, anh e là không lâu nữa khi cuộc họp bầu chủ tịch hội đồng quản trị bắt đầu, phần trăm thắng lợi của chúng ta sẽ rất ít._Duật Luân trầm mặt nói, nếu nhìn kỹ chân mày của anh hơi chau lại
Đây là lần đầu mà Khánh My thấy Duật Luân lo lắng trên thương trường như thế. Bình thường anh luôn mang vẻ điềm tĩnh, tự cao tự đại, không sợ điều gì nhưng bây giờ vì Thiên Hà mà chân mày anh chau lại, rõ ràng anh rất lo lắng. Khánh My biết, Thiên Hà là cơ đồ bao nhiêu năm qua của cha anh nhưng nay xuất hiện một Diễm Kiều có ý xấu với Thiên Hà. Duật Luân dù đã dự tính một con đường cho Thiên Hà nhưng e, hành động này của Diễm Kiều vẫn khiến Duật Luân lo lắng.
– Không sao đâu dù sao vẫn còn có em và Duật Minh – Duật Vĩ bên cạnh anh mà._Khánh My nắm tay Duật Luân, năm ngón tay của cô xen kẽ vào năm ngón tay của Duật Luân.
– Ừm_Duật Luân đưa đôi bàn tay đang xen kẽ vào nhau lên hôn, chân mày dãn ra rồi miệng lại bật cười.
Đằng sau tiếng còi xe inh ỏi, Duật Luân nghe thế mới lăng bánh xe chạy đi.
Khánh My nhìn đôi bàn tay của cô và Duật Luân đang đan chặt vào nhau, lòng thầm nói:”anh yên tâm, bất kể mọi cách, em cũng sẽ giữ lại Thiên Hà cho nhà họ Trịnh”.
…
Tại nhà riêng cũ của Khánh My.
Khánh My ngồi trên so pha, Duật Vĩ từ trong bếp đem nước ra, đặt xuống bàn cho Khánh My.
– Thật ngại, dù biết em đang chuẩn bị cho việc ra mắt công ty nhưng chị vẫn đến quấy rầy em.
Dạo gần đây Duật Vĩ bận bộn với việc lập công ty riêng và ra mắt APP mới mà anh ấp ủ bấy lâu.
Với thái độ có lỗi khi quấy rầy của Khánh My, Duật Vĩ khẽ cười, thật không quen với con người thục nữ và lịch sự như thế. Trước kia nào có như thế, bây giờ làm chị dâu của anh rồi thì lại nghĩ tới từ ngại khi làm phiền anh, con gái khi yêu đúng là kì lạ. Duật Vĩ rất muốn trêu đùa nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Khánh y, Duật Vĩ biết có chuyện nghiêm trọng nên anh đành dìm ý định trêu ghẹo xuống.
– Chị tìm em có chuyện gì không?_Duật Vĩ nghiêm túc hỏi.
Khánh My kể mọi chuyện cho Duật Vĩ nghe, nghe Khánh y kể Duật Vĩ cũng không ngạc nhiên lắm dù gì thì anh cũng biết Diễm Kiều cũng sẽ dùng chiêu này. Nhưng nghe Khánh My kể cho anh nghe, vậy đến đây tìm anh hai lý do. Một là nhờ anh giúp đỡ, hai là muốn nhúng tay vào việc này giúp Duật Luân. nhưng việc Khánh My giúp Duật Luân như thế nào thì tạm thời Duật Vĩ chưa biết. Cho đến khi Khánh My hỏi về số cổ phần trong công ty do ai nắm thì Duật Vĩ liệt kê ra.
Trước kia khi tập đoàn Thiên Hà lập ra số cổ phần được chia ra đồng đều cho các cổ đông, qua thời gian số cổ phần vẫn vậy. Nếu như Duật Vĩ không lầm thì số cổ phần mà nhà họ Trịnh nắm là 40%, 40% đó được chia đều cho cho bốn anh em của họ, mỗi người được 10%. 60% còn lại thì chia đều ra cho các cổ đông trong tập đoàn. Hầu như mỗi cổ đông đều chỉ nắm 5% là mức cao nhất.
Nghe Duật Vĩ nói vậy, Khánh My bắt đầu phân tích, nếu cuộc họp cổ đông diễn ra thì theo như phiếu bầu Duật Luân có 10%, cộng thêm số cổ phần mà cô hiện có do Duật Vĩ chuyển qua là 25%, với 10% của Duật Thiên tổng cộng là 35%, bây giờ chỉ cần thuyết phục được Duật Minh về phe nữa chắc chắn sẽ lôi được Linh Lan theo. Như thế Duật Luân được 60% cổ phân do cổ đông bầu cử chắc chắn sẽ thắng.
– Nếu như theo những gì chị nói thì dễ quá rồi, đáng tiếc không phải như vậy!
– Về Duật Minh, không sau, chị sẽ thuyết phục._Khánh My hiểu lầm ý của Duật Vĩ.
– Vấn đề không phải ở anh tư mà là anh cả. 10% số cổ phần của anh ấy hiện giờ không hề nắm giữ mà đã chia ra, 5% cho anh hai, còn 5% cho Trọng Thể.
Khánh My nghe xong đực mặt ra, cô cứ nghĩ vấn đề ở Duật Minh ai ngờ ở Duật Thiên. Cái tên này bị tình yêu che mờ lí trí rồi, làm sao có thể để 5% cho Trọng Thể. Nếu tình huống xấu nhất, Trọng Thể bầu cho Diễm Kiều thì làm sao giờ? Haizz, đúng là một vấn đề nan giải mà. Tại sao chuyện gì phải liên quan đến cặp đôi uyên ương đó mới được vậy trời.
Nhưng mà lúc nãy nghe Duật Vĩ gọi Duật Minh, thái độ như bây giờ không còn gắt như trước nữa, phải chăng lúc anh em họ đã làm hòa rồi?
Khánh My không để bụng lâu, liền hỏi ngay Duật Vĩ, Duật Vĩ nghe vậy lăng ra cười, hỏi Duật Luân chưa nói cô nghe sao?
Thật ra anh và Duật Minh không hề có giận nhau, chuyện lúc trước là do anh và Duật Luân bày ra vì biết trước đó là kế hoạch của Toàn Cầu. Chứ một người rành về IT như Duật Vĩ làm sao để một người bên ngành kinh tế như Duật Minh lấy cắp được tài liệu???? Ngay từ đầu Duật Luân đã nhìn ra thư kí của Duật Minh có vấn đề nên Duật Luân bày ra vở kịch đó để thấy được bộ mặt thật của gián điệp. Đương nhiên Duật Minh không hề biết chuyện này, mà Duật Vĩ phải làm tốt bổn phận nên phải diễn mọi lúc với Duật Minh. Tới ngày kia Duật Minh vô tình nghe Duật Luân và Duật Vĩ nói thì mới biết sự thật, ngay hôm đó Duật Minh dập Duật Vĩ một trận tơi tả. Nghĩ lại, Duật Vĩ nói có kẻ ngốc mới gây sự với nhà họ Trịnh, ngay khi anh là một phần của nhà họ Trịnh vẫn phải sợ đây này.
Duật Vĩ kể xong, Khánh My cũng bắt đầu nghi ngờ, cô nghĩ có khi nào Duật Luân có dự định sẵn mà cô không biết hay không? Giống như việc này nhưng mà dù gì Khánh My cũng phải đi gặp mặt Trọng Thể để bàn việc xem sao.
Khánh My đứng dậy chuẩn bị ra về thì từ ngoài cửa, một cô gái khoảng chừng hai mươi, hai mươi mốt tuổi từ ngoài cử đi vào. Cô gái ấy nhìn xa khoảng hai mươi nhưng nhìn gần thì khoảng mười bảy, mười tám tuổi là cùng. Nhưng mà nhìn sao cô vẫn thấy cô bé này giống với Diệp Chi, có điều đôi mắt cô bé này quật cường hơn Diệp Chi rất nhiều. Bên ngoài nhìn khá yếu đuối nhưng nếu không lầm, Khánh My đoán cô bé này rất mạnh mẽ.
Cô gái đó vừa về thì Duật Vĩ bắt đầu đuổi Khánh My, Khánh My cũng nhìn ra tên này trọng sắc khinh bạn không kém gì Duật Thiên.
Duật Vĩ sợ cô bé kia hiểu lầm nên giới thiệu Khánh My là chị dâu, cô bé kia khẽ chào Khánh My, rồi xin phép lên phòng. Nghe cô bé chào xong Khánh My khẽ khen Duật Vĩ có con mắt chọn người, giọng cô bé rất hay nhìn rất lễ phép.
– Nhưng mà hình như cô bé vẫn ở tuổi vị thành niên mà em đã dụ cô bé sống thử rồi. Em định vào nhà đá bốc lịch sao?
– Linh Lan đã hai mươi mốt rồi, chúng em chưa là gì cả, cô ấy chỉ thuê phòng ở đây thôi.
khánh My nghe vậy liền “oh” lên,nghe câu “chưa là gì” và thái độ sợ người ta hiểu lầm lúc nãy Khánh My nhìn ra Duật Vĩ đang trồng cây si với con ngời ta rồi. Nhưng mà theo như Khánh My thấy, cô bé kia tuy nhìn vậy như rất lạnh lùng. Thôi kệ, coi như đây là quả báo cho việc lăng nhăng lúc trước của Duật Vĩ.
– Cố lên em chồng à, cách mạng còn rất dài._Khánh My vỗ vai Duật Vĩ rồi bật cười ra về.
Duật Vĩ thở dài, đúng là cách mạng còn rất dài. Lúc trước đối với anh không có con đường nào dài nhất nhưng nếu có đó là đường vào trái tim Linh Lan.