Nhiệm Vụ Tấn Công Của Trà Xanh - Song Tính - Thô Tục

Chương 6: 1-5* [hiện Đại] Vườn Trường


Bạn đang đọc Nhiệm Vụ Tấn Công Của Trà Xanh – Song Tính – Thô Tục – Chương 6: 1-5* [hiện Đại] Vườn Trường

Thế giới 1 : Thanh xuân vườn trường
《Trà xanh chọc giận tình địch, ủ tinh đến khóc lóc ăn vạ nam chủ》

Bên này tình cảnh êm ấp hạnh phúc, bên phía Bắc Hiển và Phong Hà đã rối tinh rối mù. Thi Ân tìm vài tên côn đồ, theo dõi hành tung của Tú Chiêu. Bắc Hiển theo dõi cậu ta, báo cho Phong Hà và Lục Quân biết. Sau một màn kia, vốn tưởng kế hoạch thất bại thì Thi Ân sẽ không làm gì nữa. Nhưng hắn lại đánh giá thấp sự độc ác của cậu ta, Thi Ân vừa nghe thấy kế hoạch thất bại, liền nổi khùng mắng rủa đàn em vô dụng. Mấy người bên cạnh cậu ta khó chịu, nhưng vì thân phận đặc biệt, đành phải nhẫn nhịn cục tức xuống. Thi Ân rủa xả đã rồi, bắt đầu độc ác nghĩ cách hành hạ Tú Chiêu, Lục Quân không thể để rơi vào tay con hồ ly tinh này được. Nhìn cái dáng vẻ giả vờ yếu đuối hôm đó của nó, Thi Ân lại tức điên. Cậu ta liên hệ một vài tên ăn chơi trong vòng bạn bè của đàn em, đặt mua chất kích thích trái phép, sau đó tìm người mắc các bệnh tình dục nặng, những tên đầu đường xó chợ đều bị cậu ta hỏi đến. Thi Ân muốn khiến cho Tú Chiêu trở thành con đĩ nghiện ngập, khiến cho cậu không thể ở bên Lục Quân, đồng thời truyền một số bệnh khó chữa cho cậu, rõ ràng ác độc đến mức muốn mạng của Tú Chiêu.

Bắc Hiển dù gì cũng là anh em của Lục Quân, anh cũng sống trong vòng thương giới chính trị từ nhỏ, chứng kiến khá nhiều thủ đoạn hèn hạ của người khác. Nhưng anh không ngờ Thi Ân lại ác độc như vậy, những thủ đoạn của cậu ta có thể nói là không chừa cho người ta một đường lui. Những thứ như chất cấm, bệnh tình dục, đánh đập hành hạ gì đó là thứ người bình thường có thể nghĩ đến sao? Tưởng tượng những thứ này mà bị tiểu mĩ nhân kia trúng phải, Bắc Hiển rùng mình. Sâu sắc buồn thay cho anh em chí cốt của mình vớ phải con người như vậy làm vợ.

Vì để mau chóng giải quyết, sợ chậm trễ sẽ khiến Tú Chiêu trúng đạn. Bắc Hiển lập tức gọi cho Lục Quân và Phong Hà, gửi file ghi âm, giao dịch với những tên Thi Ân đã gọi đến. Lục Quân còn đang ôm ấp bé cưng, tạm thời chưa thể nhìn thấy. Phong Hà thì khiếp sợ, ngay lập tức spam tin nhắn, gọi điện cho Lục Quân mau chóng giấu tình nhân nhỏ cho kĩ.

Lục Quân bị Phong Hà làm phiền đến nhíu mày, nhanh chóng tỉnh ngủ. Anh ôm eo Tú Chiêu, xoa mông múp, thúc cặc sâu vào lồn mới trả lời cuộc gọi của Phong Hà:

“Sao vậy? Cậu không có gì để làm à? Mới giờ này đã gọi điện cho tôi rồi?”

Phong Hà cạn lời, bây giờ đã là 10 giờ sáng. Mặt trời treo cao đến mức muốn rớt xuống luôn rồi mà hắn còn kêu sớm? Anh hít một hơi, báo cáo sơ lược tình hình cho Lục Quân, bảo hắn nhanh chóng nghĩ cách giải quyết.


Lục Quân nhíu mày, Thi Ân này là đang thách thức giới hạn của anh. Cậu ta không biết tốt xấu lợi dụng mình, còn độc ác muốn trả thù Tú Chiêu. Nhìn bé cưng làm ổ trong ngực mình, lồn non ngoan ngoãn âu yếm cặc bực, anh liền nổi nóng muốn lập tức đá bay Thi Ân, lòng chán ghét lên tới đỉnh điểm. Trước khi gặp Tú Chiêu, anh chưa từng có cảm giác yêu, Thi Ân là mối hôn ước giữa hai gia tộc, Lục Quân biết Thi gia đời này làm ăn thua lỗ, bắt đầu yếu thế nên mới cam chịu bắt hôn với Lục gia. Ông nội của Lục Quân luôn muốn chủ trì hòa hợp, mối hôn sự này ông cũng ngầm chấp nhận cho nên anh mới thuận theo. Bây giờ anh đã có Tú Chiêu, tình yêu nảy nở sâu đậm, Thi Ân đã sớm khiến anh chán ghét, mối hôn sự này coi như đã kết thúc hoàn toàn.

“Tôi biết rồi, cảm ơn cậu. Tạm thời Tú Chiêu đang ở bên cạnh tôi, em ấy sẽ không bị gì. Hai người các cậu giúp tôi canh chừng phía Thi Ân, xong việc tôi sẽ có quà đáp lễ.”

Phong Hà tặc lưỡi, ra là đang ở cạnh tiểu mĩ nhân nên mới sợ bị làm phiền. Anh cũng yên tâm phần nào, dù sao giúp anh em chí cốt cũng không có gì mệt, có quà đáp lễ của Lục Quân, anh lại càng hăng hái chia rẽ hôn nhân của người ta. Bản thân anh cũng không có cảm tình với Thi Ân lâu lắm rồi, được dịp này sẵn dạy dỗ cho cậu ta một bài học.

Tú Chiêu tỉnh dậy, trên người ê ẩm, cậu muốn xoay người đổi tư thế, nhưng vừa nhúc nhích đã cảm thấy lồn tê trướng, có một vật thể to lớn nhồi đầy bên trong, nong lồn cậu ra. Tú Chiêu giật mình, bàn tay ôm mông của Lục Quân xoa bóp nhẹ nhàng, đưa đẩy cặc to ra vào trong lồn, nhồi tinh muốn chảy ra vào lại tử cung, thật sự muốn lồn non ủ tinh cho mình. Tú Chiêu rên rỉ, vỗ cánh tay to lớn của anh:

“Ưm…đồ xấu xa…mau rút cặc ra đi~…ưmm trướng lồn quá…”

Lục Quân thấy cậu tỉnh lại, xấu xa thúc cặc nhanh hơn. Cặc anh quen hơi càn quét trong lồn, khuấy tinh bên trong tử cung. Nhìn Tú Chiêu rên rỉ ngọt lịm, anh cười xấu xa hơn, hôn chụt chụt lên cánh môi mềm:


“Ấm quá…cũng tại lồn em quá ấm áp, cặc của anh rời đi liền thấy lạnh lẽo, bây giờ sống không thể thiếu lồn em được. Bé cưng nhẫn nhịn một chút, cho anh mài lồn được không?”

Tú Chiêu hết cách, đành phải rên rỉ mở chân cho anh đè lên người. Cặc to xoay vòng trong lồn, tê đến mức muốn khóc. Tú Chiêu nhớ ra mình còn có tiết buổi chiều, vừa khóc lóc chịu cặc đâm vừa nũng nịu bảo anh mình muốn đi học.

Lục Quân thương bé cưng vừa mới bị phá trinh, thành thật cọ một lúc rồi ôm cậu đi vệ sinh cá nhân. Nhưng anh cố tình xấu xa không vệ sinh lồn cho cậu, thừa dịp tiểu mĩ nhân mất sức không có phản ứng liền mang đồng phục cho cậu, ủ tinh trong lồn mang đi học.

Tú Chiêu chiều anh, không lên án hành vi biến thái của Lục Quân. Cậu cam chịu sự yêu thương của Lục Quân, hưởng thụ anh hầu hạ cho mình. Lúc mang giày, Lục Quân để cậu xuống tự mang. Tú Chiêu khó chịu trong người, lồn nhỏ mấp máy, đáng thương mếu máo nhìn anh. Lục Quân liền đầu hàng, ngay lập tức quỳ xuống dỗ cậu, hôn lên mu bàn chân của bé cưng, mau chóng yêu thương mang giày cho cậu, sau đó thơm hai má sữa ôm cậu đi học.

Tú Chiêu được Lục Quân ôm đến lớp, nháy mắt mọi ánh nhìn đều đổ dồn về đây, bọn họ nhìn hành động thân mật của Lục Quân, không nghĩ nhiều mà cho rằng anh đang cảm kích vì Tú Chiêu đã cứu mình hôm qua. Thật ra cả ban đều rất thích Tú Chiêu, muốn làm quen với cậu. Tuy lúc trước cậu lầm lì, nhưng lại học rất giỏi. Giáo viên hay khen Tú Chiêu trước mặt bọn họ, dạy bảo bọn họ học tập theo Tú Chiêu. Ai cũng muốn được làm bạn với cậu, xin cậu bí quyết học tập, muốn được cậu giảng bài cho. Lúc trước bị dáng vẻ lầm lì của cậu làm cho ngại ngùng cộng với sự uy hiếp của Thi Ân, bọn họ mới giả vờ không thấy, tẩy chay Tú Chiêu.

Tú Chiêu bắt đầu học tập, bỏ qua cảm giác khó chịu của lồn non. Ở thế giới thật, vì chăm chỉ chịu khó học tập, cậu đã hoàn thành sớm chương trình đại học mà chưa được cấp bằng. Các giáo sư ở trường rất thích cậu, vừa ngoan vừa học giỏi cho nên dù là ở nhà hay ở trường, cậu đều rất được yêu thương. Chương trình học này Tú Chiêu đã được học qua, cho nên đối với cậu khá đơn giản. Cậu vừa muốn gấp sách ngủ nướng, thì một cuốn sách mở ra gọn gàng đặt lên bàn cậu. Tú Chiêu mở mắt, phát hiện là cô gái bàn trên đang long lanh mắt nhìn cậu. Tú Chiêu giật mình, hỏi cô có chuyện gì không? Cô gái kia lấy hết can đảm, nhờ Tú Chiêu giảng bài cho mình. Cậu vui vẻ nói được, sau đó tận tình giảng giải cho cô gái kia hiểu, sau đó còn chu đáo ghi lại công thức áp dụng, sổ ghi chép của mình cho bạn học chụp lại. Sự thân thiện chu đáo của cậu thu hút những bạn học xung quanh, họ không ngờ học bá Tú Chiêu lại dễ mến như vậy, lập tức nhao nhao xin cậu chỉ bài, hoàn toàn quên luôn ánh mắt viên đạn của Thi Ân bắn tới.


Tú Chiêu nhìn thấy một màn này, trong lòng đắc ý. Xem đi xem đi, có ghen tị với ta không nào ! Vừa học giỏi vừa xinh đẹp, lại còn tốt tính nữa, ai mà không thích cơ chứ. Thi Ân càng ganh ghét cậu, cậu lại càng có cảm giác thành tựu, nam chủ đã ngủ với cậu rồi, bây giờ cậu cậy có anh làm lá chắn, trực tiếp thể hiện luôn quyền uy của mình.

Thi Ân tức muốn chết, thằng hồ ly chết tiệt này vậy mà dám liếc mắt thách thức mình. Những người trong lớp đều bỏ quên lời cậu ta nói, không tẩy chay Tú Chiêu nữa. Cậu ta không ngờ chỉ qua mấy ngày, địa vị của mình lại thấp đi như vậy. Ánh mắt càng ngày càng ác độc nhìn Tú Chiêu, cậu ta nắm chặt cây bút thầm nghĩ phải ra tay nhanh nhanh mới được.

Tú Chiêu biết Thi Ân sắp tức chết rồi, còn giả vờ quan tâm hỏi han cậu ta:

“A…Thi Ân à, sao mặt cậu đỏ thế? Có phải bệnh không? Hay là…hay là do mình làm cậu khó chịu?”

Cả lớp đang hăng hái nhờ chỉ bài, nghe cậu nói vậy liền nhìn qua, Thi Ân nghe thấy giọng điệu chảy nước của cậu, cơn tức dâng lên tới não, nhanh chóng đứng lên muốn tát cho thằng khốn này một cái.

“Mày đừng có giả vờ giả vịt, cái miệng đĩ kia không biết qua tay bao nhiêu người mới chảy nước như vậy ! Đừng tưởng cứu được Lục Quân thì bay lên làm phượng hoàng !”

Tú Chiêu lập tức ngấn lệ, ấm ức nhìn Lục Quân. Anh lập tức đứng lên, lau nước mắt cho cậu, yêu chiều an ủi bé cưng bị kinh sợ:

“Ngoan đừng sợ, có anh ở đây.”


Thi Ân không đánh được cậu, ngược lại còn nhìn thấy một màn này, ác độc liếc cậu. Lục Quân trừng cậu ta, cảnh cáo cái tay đang giơ lên muốn đánh kia.
Tú Chiêu thấy đủ rồi, sợ rằng chọc nữa sẽ khiến cho Thi Ân trả thù mình nặng hơn, liền làm nũng lấy cơ mệt mỏi, bắt Lục Quân đưa mình về nhà. Lục Quân đồng ý, đưa cậu về nhà mình, hoàn toàn quên luôn căn nhà cũ kĩ ở xa trung tâm kia mới là nhà cậu.

Lồn non còn đang ngâm tinh trong tử cung, Tú Chiêu rên rỉ, mếu máo bắt anh hôn mình, cáo trạng lồn non bị anh chơi đến hỏng, đau nhức không thôi. Lục Quân đau lòng bé cưng, xoa lồn cho cậu, tăng tốc về nhà rồi ôm cậu đi rửa sạch. Tú Chiêu thoải mái hưởng thụ, cảm thán được nam chủ yêu thật là thích, thế là mềm mại hôn má anh hai cái thật to.

Lục Quân cười dịu dàng nhìn cậu, sau đó ôm người đi ăn no, bồi dưỡng cho lồn non, không ngừng bảo cậu ăn nhiều dưỡng sức để phục vụ cặc mình. Tú Chiêu đỏ mặt, lén lút ăn thêm thịt gà cùng hai miếng bánh, ăn đến no nê, sợ rằng mình bị chịch lồn sẽ chịu không nổi. Tiểu mĩ nhân hoàn toàn quên chống cự, cứ như vậy bị đàn ông lừa lọc đụ lồn.


Chỉ đăng tại wp @camanvan
Nghiêm cấm đọc web reup, kiếm tiền bất hợp pháp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.