Đọc truyện Nhiệm vụ bất khả thi – Chương 29 tại website TruyenChu.Vip
Ngay khi xuất hiện trên sân khấu, người đàn ông này liền thu hút mọi sự chú ý của những người ở đây. Thậm chí các khách quý đang lần lượt đi ra ngoài, cũng phải quay đầu nhìn lại. Cả người khí chất tôn quý, tao nhã lại bí ẩn, dáng ngay thẳng, trong đôi mắt màu tím sắc bén lập loè ra chút hứng thú cùng thờ ơ.
Có người bật thốt lên: “Ông vua không ngai Tư Đồ Lẫm!”
Vẻ mặt của những người ở đây ngay lập tức trở nên thận trọng. Đặc biệt là ba người phương Đông, vẻ mặt không những trở nên thận trọng, còn có một tia thù địch, thậm chí là chán ghét, thù hận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyệt Linh yên lặng cúi đầu, cố gắng khiến sự tồn tại của bản thân giảm bớt.
Tư Đồ Lẫm là ai? Bảng tổng hợp sức mạnh, bảng kỹ năng chiến đấu, bảng xếp hạng dị năng, bảng thực lực cá nhân, bảng sở hữu tài sản… toàn bộ bảng xếp hạng thế giới, Tư Đồ Lẫm đều đứng nhất, tất cả các bảng đều là số 1! Hắn là người mạnh nhất thế giới này, cũng là dị năng giả lợi hại nhất trên đời, ngoài ra, hắn còn thành lập căn cứ Tây Hồ – căn cứ đứng thứ nhất thế giới hiện nay, lớn nhất và mạnh nhất, chi nhánh phải nói có tận 27 nơi! Dựa vào sức mạnh cá nhân, quyền lực, tài sản khiến hắn là người xứng đáng nhất trên thế gian này đạt danh hiệu ông vua không ngai!
Tư Đồ Lẫm không phải người Trung Quốc, chỉ vì hắn yêu thích văn hoá Trung Quốc nên mới lấy tên tiếng Hoa đặt cho căn cứ bản thân, còn rất thích thể hiện vốn tiếng Hoa bản thân dù khá sứt sẹo.
Nhưng người gốc Hoa chân chính trên thế giới này ai ai cũng cực kỳ hận hắn!
Vì niềm yêu thích văn hóa Trung Quốc, lúc mạt thế đến, khi ấy Trung Quốc khá yếu ớt, hắn lợi dụng điều đó lấy đi biết bao nhiêu di vật, sách văn thơ, còn không kiêng nể gì bắt đi nhiều bậc thầy am hiểu văn hoá của Trung Quốc. Hắn yêu mỹ nhân cổ điển Trung Quốc nhất nên việc cường đoạt dân nữ vẫn luôn xảy ra, thậm chí…
“Ôi! Sông Hồng, anh cũng ở đây à.” Tầm mắt hắn quét về phía Sở Hồng Hà, độ cung bên miệng không khỏi mở rộng, hứng thú trong mắt càng sâu.
Sở Hồng Hà mặt lạnh lùng tàn nhẫn trừng hắn, trong đôi đào hoa tràn đầy căm thù thù hận. Khỏi phải nghi ngờ, nếu anh có năng lực giết chết Tư Đồ Lẫm, Tư Đồ Lẫm sớm đã đầu một nơi thân một nơi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đôi khi, Tư Đồ Lẫm vì yêu thích mỹ nhân Trung Quốc, nam nữ đều ăn! Dân gian đồn rằng, lý do Sở hoàng không thích người khác chạm vào bản thân bắt nguồn từ mười mấy năm trước, liên quan đến Tư Đồ Lẫm không chuyện xấu nào không làm!
Tư Đồ Lẫm bị Sở Hồng Hà trừng như vậy, cũng không hề quan tâm. Hắn đi về hướng phía ba người ——
Edward nhìn thoáng qua nữ tư tế, nữ tư tế hiểu ý, lập tức cao giọng nói: “Mời các vị khách quý rời khỏi đây, tộc tinh linh chúng tôi có chuyện cần giải quyết! Chúng tôi nhất định bồi thường cho các vị vì sự việc không vui hôm nay.” Dưới mệnh lệnh của cô, vệ binh tinh linh được đào tạo bài bản đi từng cặp đứng cạnh khách quý, dẫn bọn họ tham gia vào hàng lối cùng với dân thường đang rời khỏi.
Phần lớn khách quý đều không phải nhân vật tầm thường, nhưng cũng biết bản thân không có bản lĩnh đắc tội tộc Tinh Linh xong có thể rút mà không sao cả, nên quy quy củ củ đi theo vệ binh “Hộ tống”, rời khỏi đây.
Chỉ có Tư Đồ Lẫm làm ngơ hai vệ binh tinh đứng cạnh. Hắn dời tầm mắt đi, nhìn về phía Edward, trong đôi mắt tím đầy dịu dàng, nói: “Edward, tôi với cha cậu cũng được coi là bạn cũ. Hôm nay cha cậu xảy ra chuyện, tôi giúp cậu một tay cũng là chuyện hợp tình hợp lý, đúng không?”
Edward nghiêm túc nhìn lại hắn, xin miễn thứ cho kẻ bất tài nói: “Tất cả những chuyện liên quan đến tộc tinh linh, người ngoài đều không có quyền hỏi.”
“Kể cả tôi à? Tôi chính là bạn của Vua Tinh Linh nha.” Hắn thong dong bước tới, thản nhiên đi về phía trước, hai vệ binh tinh linh lập tức muốn ngăn cản hắn. Chỉ thấy bóng hắn chợt lóe một cái, chớp mắt đã dịch chuyển tới trước mặt Edward, Edward rên lên một tiếng, cơ thể cậu cứng đờ, mọi người hoảng hốt, nữ tư tế kêu lên: “Thiếu thành chủ!” Nhưng Tư Đồ Lẫm cũng không lại làm đau Edward, hắn duỗi cánh tay dài ra, ôm lấy eo Nguyệt Linh vẫn luôn cúi đầu không nói, ôm cô vào lòng, khiến cô dễ dàng thoát khỏi Edward khó chơi!
“Nguyệt Linh!” Mấy người đàn ông đều thốt lên sợ hãi. Điều này không khỏi khiến Tư Đồ Lẫm cười to một trận, hắn cúi đầu nhìn về phía Nguyệt Linh, muốn nâng đầu cô lên, nói: “Không biết là loại mỹ nhân gì mà có thể khiến mấy tên đó mê muội như vậy…” Một cơn gió mạnh thổi đến, Biên Lãng lắc mình đến gần hai người, nắm lấy cổ tay Tư Đồ Lẫm! Một luồng sát khí từ dòng nước đánh úp lại, đánh thẳng vào mặt Tư Đồ Lẫm! Hai mũi tên cũng bay tới, bắn thẳng vào cổ và ngực của Tư Đồ Lẫm! Còn có một giọng nói nhỏ nhẹ truyền vào trong tai hắn, ý đồ muốn mê hoặc tâm trí hắn!
Ngay giây phút này, vốn là trận chiến giữa tinh linh và loài người, lại biến thành tập trung hết vào ông vua không ngai!
Dòng nước, lưỡi gió, mũi tên, tấn công tinh thần… Vô số chiêu tụ hết vào một mục tiêu, lại phụt một tiếng, sương mù bao quanh tầm mắt mọi người, che đi mọi thứ, mãi đến khi sương mù tan đi, Tư Đồ Lẫm và Nguyệt Linh đã biến mất.