Nhị Tiểu Thư Sắc Sảo

Chương 16: Làm Quen


Bạn đang đọc Nhị Tiểu Thư Sắc Sảo: Chương 16: Làm Quen

Trang Tuyết bình tĩnh giơ tay phát biểu:
– Dạ, bạn Ngọc Nhi có thể ngồi bên cạnh em ạ.
– Sao em lại muốn ngồi với bạn mới? Cô giáo hỏi.
– Vì em thấy rất có thiện cảm với bạn ấy. Hi vọng bạn ấy không từ chối. Trang Tuyết cười, điệu bộ duyên dáng mềm mại nhưng rõ ràng là có hàm ý sâu xa. Trang Tuyết nghĩ rằng: “Thà để Ngọc Nhi ngồi cạnh, dễ sai bảo hơn nhiều, sẽ không dính đang tới Hàn Phong”.
– Vâng, em đồng ý. Ngọc Nhi sao lại không nhìn ra được ánh mắt rất kịch và giọng nói có chút giả tạo của Trang Tuyết, nhưng cô vẫn muốn ngồi để xem Trang Tuyết có gì mà lại *thiện cảm* với cô như thế.
– Còn Mai An, em ngồi bên Hạo Thiên nhé.

– Dạ, vâng ạ. Mai An hồ hởi.
(Tg : Sao Mai An lại hồ hởi, và sao Hạo Thiên lại thấy Mai An quen quen nhỉ? Cứ xem rồi biết nhé ^_^)
Hạo Thiên nhìn kĩ bóng dáng cô gái đang ngồi cạnh mình, đúng là có chút quen mắt. Nhưng anh lại càng nhìn càng không nhớ ra. Cô ấy tên Mai An à? Người bạn hồi nhỏ của anh là An An cơ mà. Có lẽ chỉ trùng tên thôi, đúng không?
Trong khi đó, Ngọc Nhi vừa bước xuống chỗ ngồi thì nhận được câu nói dịu dàng của Trang Tuyết:
– Chào cậu. Cậu thật xinh đẹp.

– Miễn đẹp hơn cậu là được rồi. Cô cười nhàn nhạt.
– Cậu….
Trang Tuyết khẽ siết chặt tay, nụ cười vẫn trực trên môi. Không nên để Ngọc Nhi này phá hoại hình tượng thánh thiện của mình được.
Mấy tiết học trôi qua, Ngọc Nhi ngồi bấm bàn phím máy tính nhanh như gió thổi. Cô vẫn ghi chép bài đầy đủ, nhưng nàng Mai An bên dưới vẫn ngủ khò khò, bên cạnh là nam thanh niên Hạo Thiên chỉ lo đi ngắm gái.
Hàn Phong vẫn theo dõi Ngọc Nhi. Không hiểu sao anh lại thích những cử động của cô đến thế, cách cô nở nụ cười trong sáng, cách cô gật gù, cách cô đưa tay vuốt tóc, … đều giống với người con gái anh đã từng yêu. Anh với Trang Tuyết, là nghĩa vụ và nghĩa vụ, không hơn không kém.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.