Nhị Tiểu Thư Sắc Sảo

Chương 1: Cuộc gọi


Bạn đang đọc Nhị Tiểu Thư Sắc Sảo: Chương 1: Cuộc gọi

– Ni Ni, nghe lời mẹ, trở về Việt Nam đi con! Giọng một phụ nữ trung niên vang lên, nghe hết sức tha thiết.
– Con vẫn đang điều hành Life & Style rất tốt tại Pháp. Con về làm gì trừ phi tập đoàn Marble nhà ta có nguy cơ phá sản.
– Ngọc Nhi, đừng nói mấy lời quái gở như vậy. Anh trai con đang làm mọi việc ổn định, sắp được ba con cất nhắc cho chức giám đốc.
– ” Anh trai “. Con của ba với ả đàn bà kia không thể là anh trai con. Chẳng lẽ mẹ đã quên việc ba phản bội mẹ để ngoại tình sao. Ngọc Nhi cay đắng nói, giọng có chút chua xót.
– Đầu tiên ta cũng không thích nó. Nhưng càng ngày Nhật Minh cũng là một thằng bé ngoan ngoãn, chăm chỉ, ưu tú, hơn nữa cũng rất lễ phép. Chuyện năm đó làm sao trách nó được chứ.
– Dù sao con cũng không ưa nổi anh ta.

– Kể cả không ưa nó, thì con vẫn có thể về với mẹ. Hơn cả năm trời mẹ không gặp con rồi đó. Mẹ quý nó đi chăng mấy cũng không bằng yêu thương con gái của mẹ.
Tâm trạng Ngọc Nhi có chút dễ chịu hơn, cô bảo:
– Vậy thì khoảng 3 ngày nữa con sẽ về. Mẹ đợi con sắp xếp lịch.
– Ừ. Con chóng về. Giọng mẹ cô rất phấn khởi.
Ngọc Nhi cúp máy, thẫn thờ xem lịch làm việc. Cô cần làm stylist cho diễn viên Lily Mosby, trả lời phỏng vấn cho buổi họp báo, ra mắt dòng sản phẩm mới cho thời trang đông-xuân của Life & Style. Những thứ chồng chất lên nhau làm cô quá mệt mỏi. Cô cố gắng tiếp tục làm việc trên bàn phím máy tính đến hơn 10 giờ.
Cuối cùng cũng đã xong. Cô thở phào nhẹ nhõm. Chợt nhớ ra một điều gì đó, tay ấn bàn phím điện thoại, Ngọc Nhi gọi:

– Trợ lý Giang, sắp xếp cho tôi một vé từ Pháp về Việt Nam.
– Dạ, thưa chủ tịch.
– Còn nữa, dòng sản phẩm mới tôi đã kiểm duyệt rồi. Các việc còn lại của công ty, cứ để giám đốc Steve lo. Đừng quên bảo thư kí Larwence gửi email thông báo tình hình công ty cho tôi cuối thứ bảy hàng tuần.
– Vâng, tôi sẽ làm tốt nhất có thể.
– Vậy thì được. Tạm biệt.
Ngọc Nhi quá nhiều căng thẳng trong tuần này. Đầu óc cô chỉ muốn thư giãn một chút. Rót ình một ly rượu vang đỏ, mắt cô hướng về phía ban công nơi cao ốc nô ở. Ai cũng nói rằng cảnh đêm ở Paris rực rỡ và tuyệt diệu. Cô nhìn chăm chăm vào nó rồi bất chợt nhận ra: Ẩn sự lung linh hào nhoáng của thành phố lãng mạn nhất thế giới cũng có những góc khuất trầm lặng, cô đơn. Cũng như cô, luôn được người khác ngưỡng mộ nhưng cũng có lúc thèm khát một cái gì đó … Giống như tình yêu thương vậy …


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.