Nhị Tiến Chế

Chương 7


Đọc truyện Nhị Tiến Chế – Chương 7

Hệ Nhị Phân

Tác giả: Thiên thượng điệu hãm bính

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Chương 7

Cả đến lúc lên đỉnh Lan Tri vẫn cố gắng không phát ra một âm thanh nào. Anh nghiêng đầu, ấn gối nằm lên mặt mình, cố gắng giấu tất cả thanh âm phát ra vào trong từng sợi vải.

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

.

Cảnh sát rất nhanh chạy đến, đang hỏi thăm “nhân chứng” Hàn Kính vài câu.

Đại học Z nằm ở ngoại ô thành phố, cư dân phức tạp, tình hình an ninh vốn cũng không được tốt lắm, nhiều lần xảy ra cướp giật trên địa bàn, nên cảnh sát cũng không lạ lẫm gì những chuyện đập kính xe như thế này, rất nhanh đưa ra kết luận vụ án là có người muốn ăn cắp vật dụng bên trong nên đập vỡ kính nhưng chẳng may bị phát hiện nên đã bỏ trốn khỏi hiện trường.

Cảnh sát lấy lời khai của Hàn Kính xong thi chuyển sang hiệu trưởng Chu hỏi thăm tình hình chiếc xe.

Đàn ông nào mà chẳng yêu xe. Hàn Kính đứng môt bên lén lút nhìn hiệu trưởng Chu mặt nhăn mày nhó vuốt ve con xế cưng của mình, trong lòng hả hê chết đi được.

Nhưng mà lão già này nhìn một hồi cũng chán, chẳng còn gì đáng xem. Thế là Hàn Kính xoay đầu, tìm Lan Tri của hắn.

Lan Tri đang tựa vào cửa ra vào dưới tòa nhà trầm lặng nhìn sự việc, gương mặt anh cũng chẳng biểu hiện một cảm xúc mới mẻ nào.

Anh xuống lầu vội vàng nên cũng chẳng kịp khoác áo vest, chỉ mặc một áo sơ mi đen, cổ áo bị gió đêm thổi lộng lộ ra một vẻ gầy gò đơn bạc.

Nhưng gương mặt sạch sẽ của anh, dưới ngọn đèn đường tù mù ánh lên một vẻ đẹp trong trẻo mà lại lạnh lùng xa cách.

Hàn Kính đang ngẩn ngơ ngắm Lan Tri, đột nhiên thấy ánh đèn pha lóe vào mặt, một chiếc xe đang trờ tới đậu ngay bên cạnh hắn.

Cửa ghế lái mở ra, một phụ nữ trung niên có vẻ ngoài được chăm chút kỹ lưỡng bước xuống, nhìn về phía hiệu trưởng Chu. Bà thấy ông ta vẫn còn đang cung cấp lời khai cho cảnh sát, nên không muốn quấy rầy, quay đầu phóng tầm mắt về Lan Tri đang đứng ở hướng xa xa, gọi: “Tiểu Lan!”

Lan Tri vừa thấy cửa xe mở lập tức thẳng lưng, nghe thấy người phụ nữ kia gọi mình, anh nhanh chóng đi đến, gật đầu lễ phép chào một cái.

Người phụ nữ trung niên hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Lan Tri tóm tắt cho người phụ nữ nghe toàn bộ câu chuyện. Hàn Kính tựa lưng vào một chiếc xe gần đó, nghe rõ toàn bộ cuộc đối thoại.

Người phụ nữ trung niên này chính là vợ hiệu trưởng Chu, mới đi công tác ở thành phố bên về, vừa lái xe qua vùng phụ cận thì nhận được cuộc gọi ông ta, báo rằng xe ông ta đã bị đập hư, nhờ bà đến đón.

Bà ấy như rất quen với Lan Tri nên thái độ ân ần, nói chuyện rất thân mật với anh.

Lan Tri trông cũng rất thoải mái và vui vẻ, thỉnh thoảng còn mỉm cười một chút với người phụ nữ kia.

Hai người nói chuyện qua lại vài câu, hiệu trưởng Chu đã bực dọc bước lại.

Người phụ nữ khuyên bảo: “Ông cùng tôi về nhà trước đi, ngày mai sẽ tìm xe tải đến kéo đi sửa.”

Hiệu trưởng Chu mặt mày ủ rũ chẳng còn tinh thần, gật đầu vài cái rồi chui vào trong xe vợ lão.


Người phụ nữ lại nhiệt tình gọi Lan Tri đang đứng bên cạnh xe: “Tiểu Lan, khuya rồi. Dù gì cũng tiện đường, con lên xe ta chở con về luôn.”

Lan Tri lễ phép cười: “Dạ không sao ạ. Con tự lái xe đến nên tự mình lái về sẽ tiện hơn. Hơn nữa con còn muốn ở lại văn phòng thêm một lát.”

Nói xong anh không biết vô tình hay cố tình mà đánh mắt về phía Hàn Kính.

Người phụ nữ trung niên cũng không ép buộc anh, chỉ gật đầu rồi dặn dò Lan Tri thêm vài câu: “Tiểu Lan đừng có thức khuya quá đó. Con phải chú ý giữ gìn sức khỏe.”

Sau đó bà giẫm chân ga, chở hiệu trưởng Chu đi mất, để lại Hàn Kính cùng Lan Tri trơ trọi tại bãi đỗ xe.

Gió đêm lồng lộng thổi tóc Lan Tri bay toán loạn trên gương mặt.

Anh nâng tay vuốt lại mái tóc mình, sau đó nhìn thoáng qua Hàn Kính một cái rồi lại xoay người bước vào trong.

Hình như “họa mi” trong quần Hàn Kính lại cứng không chịu nổi rồi. Hắn ma xui quỷ kiến gọi với theo sau lưng anh:

“Thầy giáo Lan…”

Lan Tri rất tự nhiên dừng bước, quay người lại nhìn hắn.

Hàn Kính chữ nghĩa gì đều trôi đi hết cả, hắn lắp bắp cả buổi mới tìm được cớ. Hắn thò tay vào túi lôi ra tờ 100 tệ lúc nãy Lan Tri đưa, hỏi: “Thầy giáo Lan còn…. Muốn ăn khuya không..?

(cừi ị =]]] tán kiểu này mà băng sơn mĩ nhơn cũng đổ đó =]])

“Muốn.” Lan Tri gật đầu.

Đầu óc Hàn Kính xoay như chong chóng cố tìm thêm lý do để trò chuyện: “Thầy Lan vậy khoan lên lầu đã. Tôi đi gọi điện thoại cho bên giao hàng, nhưng mà có khi họ khuyến mãi hay tặng kèm gì đó linh tinh nữa, nên thầy đến phòng bảo vệ cùng tôi lựa món đi, chứ để một mình tôi quyết định thì cũng kì lắm.”

Hàn Kính tuôn một tràng, thật sự thì hắn chỉ đơn giản muốn nhìn Lan Tri lâu hơn thôi, và tự bản thân hắn cũng thấy mấy câu này chẳng có tí ti thuyết phục nào.

Nhưng thật bất ngờ, Lan Tri lại đơn giản trả lời hắn một chữ: “Được.”

Hàn Kính mừng như bắt được vàng, lắp bắp hỏi lại: “Thật….thật không?”

Lan Tri gật đầu, gương mặt anh vẫn phủ đầy băng giá. Nhưng mà trong mắt Hàn Kính thì biểu cảm này đính thị là Lan Tri đã mắt đầy xuân tình, nhắm trúng hắn rồi.

Hàn Kính hì hục chạy một mạch về phòng bảo vệ, mở cửa cho Lan tri vào trước.Hắn tranh thủ chạy ngay vào phòng ngủ nhỏ bên trong, lúi húi tìm trong đống giấy tờ trên bàn kiếm mấy tờ rơi số điện thoại giao thức ăn.

Hàn Kính tìm được vài tờ, nghĩ là đủ rồi bèn quay người lại, bất thình lình va vào một cơ thể.

Lan Tri không biết từ lúc nào đã theo hắn vào tận buồng trong, im lặng không một tiếng động đứng đằng sau hắn.

Hàn Kính va trúng ngực anh, lảo đảo một bước.

Lan Tri nhanh nhẹn đỡ lấy eo Hàn Kính, thấp giọng hỏi: “Cậu ổn không?”

(Fact: Lan Tri là công

Đùa thôi =]]]]]]])

Mà thật ra nhiều lúc toai cũng cảm tháy thầy Lan chỉ là một mỹ công thích hưởng thụ…)

Hàn Kính cảm nhận được bàn tay ấm nóng của Lan Tri xuyên qua lớp áo mỏng chạm đến da thịt mình, toàn thân hắn đều sục sôi máu nóng.


Hắn nuốt nước bọt, lào thào nói: “Tôi ổn… rất ổn..”

Hàn Kính theo bản năng dán hết lên người Lan Tri, cọ dương v*t đã cương cứng rất lâu trong đũng quần lên đùi anh, thấp giọng nói: “Thầy Lan…. Tôi ổn… nhưng mà cơ thể tôi hình như…rất không ổn rồi.”

Lan Tri thoáng cười, “Ừm” một tiếng, tiện tay đóng cánh cửa phía sau lại.

Hàn Kính thấy anh không có ý từ chối, còn chủ động đem cửa đóng lại, hiển nhiên là cũng muốn mây mưa với hắn một phen rồi.

Lá gan Hàn Kính lập tức lớn lên. Hắn nhanh chóng giật phanh áo mơ mi Lan Tri ra, thô bạo đẩy ngã anh xuống giường.

Hai hạt núm vú trên khuôn ngực trần dưới ánh đèn tù mù tỏa ra một màu phiếm hồng như nụ hoa anh đào. Nước miếng Hàn Kính chảy ròng ròng. Hắn quỳ xuống bên cạnh anh, cúi đầu liếm mút không ngừng hai hạt anh đào ấy.

Hắn vừa gặm cắn vừa cởi sạch áo quần bít tất giày dép trên người mình, tiện tay ném hết xuống đất.

Lan Tri bị hắn mút mát một hồi hơi thở đã bắt đầu trầm xuống. Anh duỗi tay vờn nhẹ lên eo Hàn Kính, cạ hạ thể đã cứng lên dưới lớp quần tay lên dương v*t hắn.

Hàn Kính làm sao có thể chống lại sự khiêu khích từ người trong mộng (crush =]]) của hắn chứ. Gặm cắn một hồi hắn cũng muốn vào lắm rồi. Hàn Kính vội vàng lột quần anh, tách cặp chân dài miên man ra, cọ cọ dương v*t to dài của hắn lên miệng huyệt anh.

Lan Tri nương theo động tác cọ cọ của hắn mà nâng vòng eo lên vặn vẹo, thấp giọng rên rỉ trong cuống họng. Một tay anh bắt đầu luồn vào tóc mình dùng sức mà giật.

Anh đang chìm sâu trong bể dục, đột nhiên cảm thấy Hàn Kính đã bất động.

Lan Tri rất không hài lòng. Anh ngửa đầu lên nhìn hắn.

Hàn Kính đang quỳ gối giữa hai chân anh, cẩn thận từng ly từng tý nâng đùi anh lên. Hắn cười hì hì, vẻ nịnh nọt hiện lên đầy mặt: “Thầy Lan, thầy thích dùng tư thế gì?”

Lan Tri ngạc nhiên, đưa ánh mắt khó hiểu nhìn chăm chăm Hàn Kính.

Hàn Kính bèn chật vật giải thích: “Tôi vì thầy nên cố gắng học rất nhiều tư thế mới đây này. Thầy thích làm kiểu nào tôi sẽ làm cho.”

Lần quan hệ trước, Hàn Kính cứ đinh ninh Lan Tri lạnh nhạt với hắn vì kỹ thuật không tốt, nên sau đó hắn đã cố gắng tải GV về ngày đêm nghiền ngẫm học tập. Bây giờ khó khăn lắm Lan Tri mới cho hắn thêm một cơ hội nữa, đương nhiên hắn luôn muốn thể hiện thật tốt với người trong mộng, ra dáng vẻ một tên bạn tình hàng chuẩn, chất lượng cao.

Vì đang kích tình nên đôi gò má trắng nõn của Lan Tri có chút đỏ ửng. Hàn Kính lại thấy anh chẳng trả lời, cứ cho là anh đang thẹn, bèn buông đùi anh ra, chạy xuống giường mở máy tính.

Lan Tri đang bị kích thích hưng phấn thì hắn lại bỏ đi đâu mất, anh chậm rãi chống khuỷu tay nhỏm dậy, trầm giọng lạnh lẽo hỏi: “Rốt cuộc cậu có muốn làm hay không?”

“Có chứ có chứ!” Hàn Kính đã mở máy tính xong, đang bật một đoạn GV, mặt mày hồ hởi tự hào: “Nhưng mà thầy chọn hộ tôi tư thế nào thầy thích trước nha, đoạn phim này có nhiều thế nè, cái nào tôi cũng rành, thầy cứ chọn thoải mái, tôi sẽ phục vụ cho thầy thật thỏa mãn. ”

(nghe như vào nhà hàng order đồ ăn ý =]]])

Hàn Kính dông dài cả buổi cũng chẳng thấy Lan Tri trả lời mình câu nào, đành phải quay đầu lại nhìn anh: “Thầy Lan không chọn à?”

Lan Tri ôm gối ngồi trên giường, lười biếng lạnh nhạt dưới ánh đèn tù mù. Anh tiện tay kéo kéo thanh process bar vài cái rồi chỉ vào màn hình đang tạm dừng, qua loa trả lời: “Cái này đi.”

Hàn Kính liếc một cái, đây là thế tiến từ phía sau.

Hắn chật vật bò lên giường một lần nữa, ôm lấy eo Lan Tri từ phía sau, cẩn thận để anh nằm sấp xuống rồi mới quỳ thẳng trên giường. Lan Tri cũng rất phối hợp, còn thò tay lấy gối nằm kê dưới mặt mình.

(Thế này giông giống doggy ý mà tay thụ không chống lên mà để nửa người trước nằm xuống, chỉ vểnh mông lên thôi..)


Hai chân Lan Tri tách ra, mông vểnh cao, hậu huyệt đầy đặn giữa hai cánh mông phơi bày trần trụi ra trước mắt Hằn Kính. Nước bọt hắn vô thức chảy ra ròng ròng. Hàn Kính không nhịn được nữa, hắn quỳ sấp giữa hai chân anh, búng mấy cái lên cánh mông tròn trịa rồi vươn đầu lưỡi ướt sũng liếm láp lấy hậu huyệt Lan Tri.

Hàn Kính ngạc nhiên nhận ra, trước mặt Lan Tri, hắn chẳng còn thứ gì gọi là điểm giới hạn nữa. Lần trước Lan Tri yêu cầu hắn liếm anh, hắn đã rất nhanh đồng ý, còn lần này, chẳng cần anh đề nghị, Hàn Kính đã tự chủ động thè lưỡi ra liếm láp rồi.

Đầu lưỡi đùa giỡn qua lại làm Lan Tri kích thích mà rên lên vài tiếng.

Vẫn là cái loại rên rỉ thích thú nhưng ẩn nhẫn kìm chế trong cuống họng.

Hàn Kính đã nhận được tín hiệu khẳng định đối phương đang hứng tình, bèn ra sức dùng đầu lưỡi liếm lấy liếm để nơi nhạy cảm, cả đầu như vùi hết vào trong hai chân Lan Tri.

Lan Tri bị Hàn Kính tiến công thô bạo càng rên rỉ lớn hơn. Nhưng dường như anh không muốn phát ra những âm thanh quá lớn, nên vùi mặt mình thật sâu vào trong gối.

Những âm thanh rên rỉ kích tình xuyên qua lớp gối phảng phất truyền tới, cáng làm tăng thêm sự dâm đãng trong không khí.

Lan Tri càng ngày càng bị kích thích dữ dội, những tiếng rên rỉ vang lên không ngớt, hậu huyệt cũng vô thức siết chặt, như muốn kẹp lấy đầu lưỡi Hàn Kinh đang vờn quanh. Hàn Kính thấy anh đã hoàn toàn chìm sâu vào bể dục, bèn nhỏm dậy, quỳ thẳng sau lưng anh, lấy dương v*t thô to của hắn cọ vào hậu huyệt ướt át trơn mềm.

Ngay khi đầu dương v*t chạm vào cửa huyệt, Lan Tri bỗng giật nảy lên một cái nhẹ. Anh luồn tay xuống dưới hai chân mình cầm lấy dương vậy của Hàn Kính nói: “Khoan đã.”

Hàn Kính được Lan Tri nắm chặt dương v*t càng cảm thấy kích thích, nghe anh nói trong lòng lập tức nhảy nhót: Í da í dà, ra là thầy giáo Lan còn quan tâm đến mình, muốn dùng tay giúp mình làm dạo đầu cho trọn vẹn nữa chứ ~

Nhưng mơ mộng chưa quá ba giây hắn đã nghe Lan Tri nói tiếp, giọng lạnh băng không một chút tình cảm nào: “Không có bao cao su không được vào.”

Hàn Kính cảm giác như vừa bị tạt một xô nước lạnh. Hắn đâu có thích con gái, với cả chỗ này cùng lắm ngồi xem GV quay tay rồi cầm khăn giấy lau thôi, cần gì đến bao cao su?

Hàn Kính nửa dựa vào lưng Lan Tri, ấp úng nửa ngày mới ra được một câu hoàn chỉnh: “Tôi… ở đây….tôi… không… không có… áo mưa…”

Lan Tri còn chẳng buồn nghe hắn “rặn” hết câu. Anh trở mình, đẩy Hàn Kính ra, xoay người xuống giường.

Hàn Kính sợ hãi, vội vàng nhảy xuống giường theo, thuận tay ôm lấy đùi anh, cầu khẩn: “Thầy giáo Lan…thầy….thầy đừng đi. Tôi…tôi sẽ ra ngoài mua bao ngay, được không?”

Lan Tri không thèo để ý đến hắn, anh cúi người tìm quần tây của mình trên mặt đất rồi nhặt lên.

Hàn Kính thấy miếng thịt dâng lên tận miệng rồi còn bị tước đi, lòng nóng như lửa đốt. Hắn ôm riết lấy đùi anh, thiếu điều muốn quỳ cả xuống.

(trời ơi chó con cưng quá xá ((( keo chó trung khuyển is da best)

“Thầy Lan, thầy Lan…” Hắn cọ xát vào hạ thể Lan Tri, lắp bắp nói năng lộn xộn: “Thầy xem, không phải thầy cũng đang cứng sao? Nhịn nhiều không tốt cho sức khỏe đâu… khó chịu lắm….”

Lan Tri đã lấy xong vật gì trong túi quần tây ra, tiện tay thảy vào người Hàn Kính.

Hàn Kính nhanh nhảu bắt lấy, nhìn xuống tay, lập tức vui như mở cờ trong bụng.

Quả là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi! Thứ Lan Tri ném cho hắn là một hộp bao bao su mới toanh.

Hơn nữa còn chẳng phải dạng bao thường mà là loại bao có vân nổi.

Hàn Kính nuốt nước bọt cười hì hì: “Quả là thầy Lan, cái gì cũng rất chu đáo.”

Lan Tri vẫn không buồn trả lời hắn, anh quay trở vào nằm ngửa trên giường.

Hàn Kính mở hộp, lấy ra một bao đeo vào người rồi tất tả bò lên giường.

Lan Tri ngửa đầu nhìn dương v*t vừa to vừa dài của Hàn Kính, hô hấp càng kịch liệt gấp rút. Anh cắn cắn môi dưới, chậm rãi nâng hai chân lên, lại nhẹ nhàng cọ vào hạ thể Hàn Kính như thúc giục hắn mau tiến vào.

Hàn Kính cũng không nhịn dược nữa rồi. hắn nhanh nhẹn túm cổ chân anh nhấc lên, gác vào vai mình, nâng hông một chút rồi tiến nhanh vào trong.

Bờ môi Lan Tri mấp máy, mịt mờ thốt ra một tiếng rên rỉ kích tình. Gương mặt anh giờ đã nhuộm hồng màu tình dục.

Hàn Kính đang chuẩn bị động thân đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện, liền bất động.

Lan Tri mất kiên nhẫn, anh động đôi chân đang gác lên vai Hàn Kính, dùng mũi chân đập đập vào má hắn.


Hàn Kính vẫn nhìn anh, nghiêm túc nói: “Thầy Lan, tôi thấy có gì đó không ổn.”

Lan Tri không hiểu lắm, cong eo nhìn nơi kết hợp của hai người, nhíu mày hỏi: “Bao rách à?”

“Không phải.” Hàn Kính lắc đầu, vẫn mặt mày nghiêm trọng như đang giải bài toán phương trình hóc búa nào đấy: “Thầy Lan lúc nãy rõ ràng muốn tư thế từ phía sau mà.”

Lan Tri ngẩn người ra một lúc, rồi tức thì chéo hai chân đang vắt ở vai hắn, dùng sức vít cổ hắn chậm rãi mặt đối mặt dán sát vào người mình.

“Tôi đổi ý rồi.” Anh nhìn Hàn kính xuyên qua lớp kính mắt, miệng nhả từng chữ từng chữ nhẹ nhàng.

Thanh âm trầm khàn vì thấm đượm dục tình đến mê người của anh phả lên mặt Hàn Kính, như mùi hương say nồng nhất của những bông hoa xinh đẹp đến kì nở rộ.

Hàn Kính say mê, hắn thè lưỡi liếm nhẹ lên chóp mũi anh một cái: “Tôi thích anh đổi ý.”

Sau đó hắn lại nắm chặt cổ chân anh, ra sức đâm rút trong cơ thể.

Hàn Kính lúc bắt đầu còn cố gắng từng ly từng tý, trong đầu tua đi tua lại mấy đoạn GV hòng bắt chước theo để làm Lan tri thoải mái nhất. Nhưng vào ra một hồi, Hàn Kính lại chẳng thể nào chuyên tâm làm theo GV được.

Hậu huyệt Lan Tri cực kỳ dễ chịu, lúc buông lỏng lúc lại siết chặt, làm Hàn Kính sướng đến lên chín tầng mây.

Lan Tri dưới thân hắn, không biết vì do bao cao su vân nổi hay do khí lực của Hàn Kính, mà cũng rất hưng phấn. Anh dùng sức giật tóc mình, rên không thành tiếng. Nương theo tiết tấu đâm chọt càng ngày càng nhanh của Hàn Kính, anh trở tay bắt lấy đùi Hàn Kính, chẳng thèm nương nay mà tận lực bấu cào vào đó.

Hàn Kính vừa đau vừa sướng, hắn thấy cả đất trời như đảo lộn vòng tròn, đèn neon trên đỉnh đầu hắn cũng đang điên cuồng nhảy múa.

Đến đây thì Hàn Kính đã mặc kệ hết mấy chiêu trò mèo quào vớ vẩn học lỏm trong GV rồi, hắn chỉ biết ôm chặt lấy vòng eo Lan Tri, nhấc cả nửa người anh lên mà liều mạng đâm chọt thô bạo nhất hết sức có thể.

Lan Tri bị hắn nhấc bổng, cả người chỉ còn đầu và hai vai chống được xuống giường, bờ mông cùng cả nửa người dưới đều lơ lửng trên không. Loại tư thế này làm Hàn Kính tiến vào được rất sâu, khiến anh không thể nhịn được, miệng bắt đầu rên lên thành tiếng.

Hàn Kính nhận ra đây là tín hiệu tốt, như khẳng định năng lực bản thân, bèn ra sức đâm chọt sâu hơn nữa.

Nhưng Lan Tri tựa hồ như không thích rên thành tiếng, anh chỉ cao giọng vài câu, sau đó ý thức được mình đang thấy thố bèn lấy tay che kín miệng, không cho bản thân phát ra những âm thanh suồng sã nữa.

Nhưng những âm thanh rên rỉ dâm đãng vẫn len lỏi qua những kẽ tay, quẩn quanh trong căn phòng nhỏ hẹp, phảng phất trong không khí như những ánh đèn neon lung linh rực rỡ.

Hàn Kính bèn thò tay, mạnh mẽ giật lấy bàn tay đang che miệng Lan Tri lại, dịu dàng nói: “Anh đừng nhịn. Tôi….tôi thích nghe anh rên lắm.”

Đôi mắt đẹp của Lan Tri ầng ậng một tầng nước ươn ướt, tràn đầy hương vị dục tình. Anh cắn môi chăm chú nhìn Hàn Kính trong giây lát, rồi chầm chậm rút tay ra khỏi bàn tay Hàn Kính.

Hàn Kính cho rằng anh lại muốn che miệng mình, nhưng không ngờ Lan Tri chỉ dời tay xuống nắm lấy hạ thân của mình.

Hàn Kính cũng chật vật cầm lấy hạ thân Lan Tri, xum xoe nịn nọt: “Để tôi giúp!”

Nói xong hắn nắm tay Lan Tri, nương theo tiết tấu vào ra của mình mà bắt đầu vuốt lên vuốt xuống hạ thể anh.

Lan Tri bị kích thích song song từ hai nơi mẫn cảm, anh lên cao trào như sắp mất đi ý thức, hai chân đang gác lên vai Hàn Kính cũng tự động dang rộng ra, vòng eo cũng bắt đầu uốn éo đưa đẩy.

Nhưng anh cũng vẫn không rên rỉ thêm một tiếng nào.

Hàn Kính có chút thấy vọng, nhưng ít nhất phản ứng cơ thể của anh cũng cho hắn biết anh đang rất thỏa mãn.

Cả hai làm tình trong thời gian rất dài, đến cuối cùng Hàn Kính thô bạo đâm chọt vào điểm G của Lan Tri, anh giật nảy, run người bắn hết ra trong lòng bàn hay hắn.

Cả đến lúc lên đỉnh Lan Tri vẫn cố gắng không phát ra một âm thanh nào. Anh nghiêng đầu, ấn gối nằm lên mặt mình, cố gắng giấu tất cả thanh âm phát ra vào trong từng sợi vải.

– –

*Hãy vote hoặc comment để An có động lực cày truyện tiếp nha:”(

*Follow để xem thêm nhiều prj truyện mới An đang edit nhé

*Cảm ơn mọi người nhiều xD


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.