Đọc truyện Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên – Chương 79: Giặc Phương Bắc tấn công
Thời gian thoáng qua mau chớp mắt đã đến cuộc thi Long Ngâm Phượng Vũ, nhóm cao tầng Phi Thiên giáo hiếm thấy tất cả đều có mặt, từ đó có thế thấy đối với nhóm nhân tài trẻ tuổi xem trọng.
Lúc này, Băng Long Học Viện nơi tổ chức cuộc thi Long Ngâm Phượng Vũ người tới người đi đông đảo, Lý Thông nhóm người ngồi trên đài cao, giữa sân có gần 800 nam hài nữ hài 10-13 tuổi đang chuẩn bị thi, hai bên hoặc là người thân thi sinh hoặc người hiếu kỳ đến quan sát.
Giữa lúc Lý Thông đang buồn chán vì chờ đợi thời gian để bắt đầu, một tên đệ tử mặc y phục Phi Thiên giáo vội vả chạy đến.
Tên đệ tử quỳ một chân bên dưới đài cao, mặt ngẩn lên hô to: “Tham kiến Đại giáo chủ, Nhị giáo chủ, Tam giáo chủ và các vị trưỡng lão! Tiểu nhân là đội trưởng đội số 1 thuộc Sở Tình Báo có việc muốn báo báo.”
“Lại có việc phiền phức đây!” Thạch Sùng thầm nghĩ trong lòng, hắn thường phục trách công việc bên Sở Tình Báo nên đứng ra nói: “Có việc gì báo cáo đi.”
Tên đệ tử từng chữ rõ ràng nói ra: “Giặc Phương Bắc lại đến cướp bốc từ Hồ Lô cốc đang tiến thẳng đến Phi Thiên Chi Thành, theo cách ăn mặc là người nước Đông Tùy, bộ binh khoảng 1000 tên.”
Lý Thông nghe đến đó liền không biết nói gì, Phi Thiên giáo giàu có nổi tiếng gần xa như cái bánh ngọt ai cũng muốn cắn một miếng, giặc ghế thăm hằng tháng tiểu có 10 cuộc lớn có 2-3 cuộc, đối với Giặc Phương Bắc lại đến thăm cao tầng Phi Thiên giáo cũng đã quen nên không có phản ứng quá lớn.
Làm tất cả buồn cười là giặc Đông Tùy, lại không biết Phi Thiên giáo đã từ Hồ Lô cốc chuyển đến Tử Vong Sâm Lâm xây dựng Phi Thiên Chi Thành chắc có lẻ ở quá xa không biết tin tức, tấn công Hồ Lô cốc cũng không lấy được thứ tốt gì.
Đột nhiên, Thạch Sùng lại gần Lý Thông, chỉ tay về phương xa nói: “Đại ca! Có khói bốc lên từ ngọn núi xa, theo phương hướng hẳn là Hồ Lô cốc, thêm vào tình báo chắc là Giặc Phương Bắc cướp của đốt nhà, cháy lớn thế chắc chết không ít người.”
Mọi người nghe thế nhìn theo, theo hướng Đông Bắc khói lửa ngút trời, Lý Thông mặt không biểu tình nói: “Đó là Trung Nguyên sự tình không cần chúng ta phải lo, ngươi nên tổ chức phòng thủ đi, 1000 bộ bình lần này Phi Thiên giáo phải có thêm vài trăm tên vào Trại Cải Tạo đấy.”
“Có hơn một tiếng đồng hồ để xử lí! Đại ca không cần phải lo.” Thạch Sùng con mắt đảo loạn, cực kì tự tin nói.
Hoàng Dung làm trợ lí đứng sau Lý Thông nghe cuộc trò chuyện, toàn thân lông tơ đều tựa hồ dựng thẳng dâng lên, không tự chủ được địa rùng mình.
Tâm tư phức tạp, Hoàng Dung âm thầm nghĩ: Phi Thiên giáo rời Hồ Lô cốc, cửa hàng tường thành đều còn đó, nạn dân như tìm được nơi ở mới mà tụ lại nghe đồn không ít hơn vạn người, không nghĩ chỉ sống yên ổn được vài ngày thì bị phá nhà đốt tiệm, số người chết chắc là không ít. May mắn gia nhập vào Phi Thiên giáo nếu không một ngày Tương Dương thành phá thì cảnh ngộ gia đình Hoàng Dung nàng không khác gì nạn dân gặp nạn là bao, trong chiến loạn mạng người như cỏ rác à!
Càng làm Hoàng Dung nàng thất vọng là Bắc Tông đang bị Mông Cổ xăm chiếm, với tư cách là Trung Nguyên Hán nhân Đông Tùy không giúp còn bỏ đá xuống giếng, Hoàng Dung đã hết hi vọng vào triều đình Bắc Tống lúc này cũng hết hi vọng vào Hán tộc giúp đỡ nhau. Như hạ được quyết tâm cống hiến hết sức vì Phí Thiên giáo lớn mạnh, đây là cách tốt nhất có thể giúp được nhiều nạn dân.
Thạch Sanh nhíu nhíu mày có chút buồn rầu: “Đại ca! Hồ Lô cốc đúng là không quan hệ đến chúng ta, nhưng tại đó có lượng nhỏ nguyên liệu cao cấp Nhị Phẩm Cà tím đang chuẩn bị vận chuyển bán cho Phí Thiên giáo chúng ta à.”
Lý Thông nghe thế mặt cũng đơ ra, im lặng hồi lâu mới phun ra được một câu: “Chết tiệc lũ Giặc Phương Bắc.”
Trái tim như rĩ máu Lý Thông đau lòng không thôi, hắn thích ăn cà tím nướng rồi xào mỡ hành, Phí Thiên giáo cũng có Cà tím nhưng chia ra Lý Thông hắn ăn không thấy đã, vốn bỏ tiền mua tại Hồ Lô cốc, ai ngờ chưa kịp ăn đã bị cướp.
Trong khi nói chuyện, một tên đệ tử khác chạy đến đưa mảnh giấy ghi tình hình mới nhất tại Hồ Lô cốc cho Thạch Sùng.
Tên đệ tử này nhất thời tâm tình phập phồng kịch liệt nhạy bén cảm giác tại đây tình hình cũng trong tưởng tượng bình tĩnh không giống lắm, thầm nghĩ: Không phải đây là chuyện thường ngày sao?
“Giặc Phương Bắc này không ngờ tham lam, cướp xong Hồ Lô cốc liền thẳng đến Phi Thiên Chi Thành, theo sau là vài xe lương thực có Cà tím không thể nghi ngờ, chúng ta có thể đoạt lại tan vật, nếu chủ nhân còn xong thì làm theo giao dịch nếu chết rồi thì bỏ ra ít tiền bồi thường người chưa chết tại Hồ Lô cốc.” Thạch Sùng nhẹ nhàng mở ra xem, khóe miệng tươi cười nói.
Lý Thông nhẹ nhàng gật đầu, trực tiếp mở miệng phân phó nói: “Điều động lực lượng sẵn sàng chiến đấu, ta sẽ động thủ trước nhanh kết thức còn phải tổ chức cuộc thi nữa.”
“Được rồi, chư vị đều ngồi a! Sẽ rất nhanh kết thúc” Thạch Sùng vội vả đi, Thạch Sanh thấy thế im lặng cũng điều đệ tử theo sau.
Thạch Sanh lập tức chỉ huy Huyết Long vệ Đội số 1, đây lực lượng nồng cốt của Phi Thiên giáo hiện chỉ có hai đội mà thôi. Theo hiệu lệnh của Thạch Sanh, 36 Đại Thuẫn Vệ 72 Cung Tiễn Thủ, một tên chỉ huy cầm cờ đã xuất hiện tại tường thành phái Đông.
Khác với Thạch Sanh điều động là quân chính quy, Thạch Sùng đến Trại Cải Tạo khu vực F107, khu vực đặc biệt của phạm nhân ngoài lao động khổ sai chính là thử thuốc các loại hình nguy hiểm.
Nhìn hơn 300 tên phạm nhân, Thạch Sùng ngoài mặt bất lộ thanh sắc, nghiêm mặt nói: “Phi Thiên Chi Thành sắp bị Giặc Phương Bắc tấn công, quân địch 1000 tên, toàn là bộ binh, Đại giáo chủ sẽ tung chiêu đầu tiên hồng kết thúc sớm cuộc chiến, trong các ngươi ai muốn làm tiên phong.”
Đám phạm nhân nghe thế liền xì xào bán tán, tên phạm nhân mới nhỏ giọng nói: “Thật tốt quá! Đã có người cứu chúng ta thoát khỏi Phi Thiên giáo, quân địch 1000 tên Phi Thiên giáo quân số không đủ đến mức muốn chúng ta giúp sức, đây là thời cơ tốt để chạy trốn à.”
Vài tên gần đó nghe thấy thế liền lùi ra một khoảng như tránh ôn dịch, vẻ mặt như nhìn một tên ngu ngốc nhìn tên vừa mới nói.
Vào Trại Cải Tạo khu vực F107 này giết ít cũng 10 người vô tội trở lên, toàn là cùng hung cực ác, ai cũng không phải người quá ngu, nhìn thấy cảnh này, tên phạm nhân mới cố làm vẻ mặt thành khẩn hỏi: “Khái khái! Mấy vị đại ca, tiểu đệ nói có gì sai sao?”
Một trong số tên phạm nhân lùi ra là phạm nhân cũ nhìn thế nói: “Ngươi đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm, không biết gì thì dựa cột mà nghe mà nhìn người khác. Tấn công Phi Thiên Chi Thành 1000 tên bộ binh như muối bỏ biển, 1 vạn tên cũng đừng nghĩ, 10 vạn còn mai ra.”
“Vào khu vực F107 này mà muốn chạy trốn, ta khuyên ngươi tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ. Những tên chạy trốn đều bị bắt về sẽ được thử thuốc độc cho đến chết, chết rồi còn bị Hội Chữ Thập Đỏ những tên y sư cuồng sẽ mổ ra từng bộ phận tại trước mặt chúng ta làm cảnh cáo, đây là chết mà không toàn thay còn kinh khủng hơn à.”