Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Chương 7: Tam nhãn hoàng kim lang


Đọc truyện Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên – Chương 7: Tam nhãn hoàng kim lang

Hôm qua, Thạch Sùng bán hết tài sản trong nhà mua vũ khí cho ba người, Thạch Sùng dùng đao, Thạch Sanh dùng búa, Lý Thông sử dụng trường cung, cống hiến vào Góp Vàng Đúc Tượng 40 vạn kim tệ, tài sản còn lại chưa đến 1 vạn kim tệ nhưng cũng đủ dùng cho ba người.

Sáng sớm hôm sau, Lý Thông đoàn người liền sớm xuất môn, sau đó đi thẳng đến Tháp Bút đã ước định với Long Nhất. Đến nơi phát hiện trừ đoàn mình ra, những người khác cũng đã đến, Thạch Sùng áy náy cười nói: “Xin lỗi, chúng ta đã tới muộn.”

“Ha ha, không muộn, không muộn!” Long Nhất vẻ mặt tươi cười, nhìn thoáng qua mọi người, sau đó trầm giọng nói: “Nhiệm vụ lần này, theo dĩ vãng không có gì bất đồng, chúng ta chỉ cần hộ tống đoàn người sau đó bảo vệ Hồ Lô Cốc 5 năm là hoàn thành nhiệm vụ, có thêm sự giúp đỡ của Thạch Sùng đoàn người tin chắc sẽ an toàn đến nơi. Tốt lắm, nếu tất cả mọi người không có gì dị nghị, chúng ta bây giờ xuất phát!”.

Long Nhất đoàn người tổng cộng mười người, thêm Lý Thông ba người, hộ tống ba chiếc xe ngựa to, trên quan đạo bằng phẳng nhanh chóng phóng đi, rất nhanh đã đem làng Bắc Vong xa xa vứt ở phía sau.

Đến tối, cách đế đô khoảng 200 dặm. Mặc dù là có xe ngựa, nhưng phần lớn ban ngày đều hành tẩu nên làm cho mọi người có chút mệt mỏi, Long Nhất nói: “Tìm một địa phương nghỉ ngơi, sau đó chia ra ngoài bảo vệ xung quanh, bất quá tất cả mọi người nhớ kỹ, an toàn là trên hết!”


Chọn vùng đất bằng phẳng, Thanh Long dong binh đoàn bảo vệ xung quanh. Lý Thông ba người nhìn lướt qua phụ cận trong rừng dã thú, rất nhanh xuyên thẳng qua rừng cây.

Đi được vài dặm, Thạch Sanh chỉ tốn trong chóc lát liền đã mang về một còn lợn rừng hoàn thành nhiệm vụ làm bữa tối cho cả đoàn. Đột nhiên, phía trước có cường đại sinh mệnh khí tức như sóng biển bình thường phập phồng bất định, đưa tới Thạch Sanh cảnh giác.

“Chúng ta đi vòng qua coi trộm một chút, không đúng tựu lập tức rời đi.” Thạch Sùng tham tài đưa ra đề nghị.

Bỏ ra hơn mười phút đồng hồ, Lý Thông ba người cẩn thận áp sát thân mình vào cự thạch, Thạch Sanh nhỏ giọng hô: “Là Tam Nhãn Hoàng Kim Lang, sao nó lại ở đây?”

Lý Thông ánh mắt đảo qua Tam Nhãn Hoàng Kim Lang dài khoảng 6 – 7m, còn mắt thứ ba trên trán nhắm nghiền, cách đó không xa là đầu Cự Thú có điểm giống tê giác, hình thể khổng lồ nhất, khoảng chừng 15~16 mét dài, trên đầu mọc ra sừng nhọn dài một mét.

Hai đầu yêu thú đối diện mà đứng, cách lẫn nhau hơn ba mươi mét, chính giữa là một gốc cây cao ước chừng hai thước, lá cây xòe ra như hình cái quạt. Đầu cành nhánh màu xanh lam, trên đó có mười mấy quả nhỏ tím tinh thuần óng ánh trông hết sức mê hoặc lòng người.

“Là Tam Nhãn Hoàng Kim Lang yêu thú cấp 3 hậu kỳ và Độc Giác Cự Tê cấp 4 sơ kỳ hình như chúng nó đang giành linh quả?” Thạch Sùng cẩn thận phân tích, sau đó lên tiếng: “Ba người chúng ta không có sức tranh với chúng nó, trở về gọi người thì đến lúc đó linh dược đã không còn. Không bằng chúng ta Tọa Sơn Quan Hổ Đấu nếu có con bị thương, chúng ta giết được cũng kiếm được không ít điểm cống hiến”.

Xác yêu thú cấp 3 có thể đổi 500 điểm cống hiến đúng là mê người. Lý Thông liền đồng ý, ba người im lặng xem kỳ biến.


Tam Nhãn Hoàng Kim Lang tựa hồ không muốn Độc Giác Cự Tê giành trước, nó ngưỡng đầu lên trời phát ra một tiếng sói tru, sóng âm quanh quẩn chấn động kịch liệt cành lá xung quanh. Độc Giác Cự Tê cũng phát ra ông ông tiếng kêu, trầm thấp như sấm, rống lên một tiếng càng là hung mãnh hướng Tam Nhãn Hoàng Kim Lang phóng đi.

Tam Nhãn Hoàng Kim Lang động tác nhanh nhẹn lợi dụng tốc độ huyền diệu khó giải thích tránh được sừng của Độc Giác Cự Tê. Tam Nhãn Hoàng Kim Lang có chút tức giận, gầm lên giận dữ, lợi trảo liên tục công kích, trong con mắt bắn ra phẫn nộ chi quang, ở giữa trán con mắt thứ ba đột nhiên mở ra, một đạo kim sắc vầng sáng bắn về phía đối thủ.

Độc Giác Cự Tê bởi vì hình thể khổng lồ, bất tiện né tránh liều mạng bị thương dùng sừng hút về Tam Nhãn Hoàng Kim Lang. Tam Nhãn Hoàng Kim Lang không kịp né tránh lập tức trọng thương tiếng sói hống vang vọng tứ phương. Độc Giác Cự Tê cấp 4 yêu thú chuyên phòng ngự bị kim sắc bắn trúng chỉ bị thương nhẹ, ăn lấy linh dược liền ly khai.

“Hắc Long Rít Gào”

“Hắc Long Rít Gào”


Gần như cùng lúc, Thạch Sanh và Thạch Sùng không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt giết Tam Nhãn Hoàng Kim Lang đang bị thương phát động công kích sóng âm sau đó nắm lấy vũ khí từ không gian Vina Card xông về phía trước.

“Băng Long Chi Viêm”

Lý Thông cũng nhảy lên, Băng Long Chi Viêm chuẩn xác bắn về Tam Nhãn Hoàng Kim Lang hạn chế tốc độ đối phương, Thạch Sanh hai người đơn giản liền kết liễu.

Đáng thương Tam Nhãn Hoàng Kim Lang vừa mới bị thương, liền bị đoàn phối hợp của ba người Lý Thông giết chết.

Lý Thông dùng Vina Card thu xác Tam Nhãn Hoàng Kim Lang vào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.