Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Chương 56: Lý Thông chia của


Đọc truyện Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên – Chương 56: Lý Thông chia của

Sau khi Lý Thông ba người thảo luận gần như hoàn thành tất cả nội dung phương hướng phát triển Phi Thiên giáo.

Như nhớ lại gì đó, Lý Thông từ Vina Card lấy ra cái túi nhỏ để lên bàn, đẩy về phía Thạch Sanh thản nhiên nói: “Đây là ta từ chuyến khảo sát địa hình bắt được, tuy chỉ là Địa Long cấp thấp nhưng cũng có thể tăng độ màu mỡ của đất giúp cây mà chúng ta trồng phát triển nhanh hơn.”

“Thật nhiều Địa Long ah! Cái này thì đệ không khách khí nha.” Thạch Sanh tiếp lấy mở ra, nhìn bò lúc nhúc giun đất, khuôn mặt thành thật hiện lên vẻ vui mừng: “Đệ đang buồn vì tỉ lệ ra nguyên liệu nhất phẩm có chứa linh khí quá thấp, nếu có nhiều Địa Long thế này chúng ta có thể mở rộng quy mô trồng nguyên liệu cao cấp rồi.”

“Vậy là Phi Thiên giáo chế độ dinh dưỡng càng thêm dồi dào rồi.” Thạch Sùng một bên nghe thế, đầu tiên vui mừng, sau đó như có điều suy nghĩ, hai mắt sáng lên: “Chúng ta cũng có thể tăng lượng bán ra rồi, nếu chỉ buôn bán ở Kinh Châu thì khó mà đánh bóng tên tuổi Phi Thiên giáo được, cần phải mở rộng thị trường khác ah.”

“Cứ trọng điểm nuôi trồng nguyên liệu Nhất phẩm, Nhị Phẩm trước đã, phải uy tiên cho Phi Thiên giáo trước, sau thì muốn bán cho ai cũng được.” Lý Thông thản nhiên nói.

“Đại ca yên tâm, đệ luôn chú ý kỹ phần tích trữ, chỉ cần Nhị ca nuôi trồng thuận lợi đi vào quỹ đạo thì đệ mới tính việc tăng cường bán ra.” Thạch Sùng thu hồi bộ dáng tham tiền, vẻ mặt nghiêm túc nói ra.


“Cứ yên tâm, đệ đã có kinh nghiệm nuôi trồng quy mô lớn, chắc chắn sẽ không để mọi người thất vọng.” Thạch Sanh âm thầm suy nghĩ sau dó nhẹ gật đầu vẻ mặt hoàn toàn tự tin nói.

Nuôi trồng nguyên liệu tại Hồ Lô cốc chỉ dựa vào Bảo châu tụ tập linh khí, 10 phần chỉ có 1 phần là nguyên liệu Nhất Phẩm, ngoài trừ cung cấp cho huynh đệ ba người, miễn phí cho cao tầng Phi Thiên giáo là Kim Luân Pháp Vương và Lý Mạc Sầu, còn lại đa phần cung ứng một bộ phần đệ tử có nhiều cống hiến có thể hối đối một ít để tăng tốc độ tu luyện 《Long Tượng Bàn Nhược Công》, sau khi tích trữ còn dư thừa mới bán đi cho các gia tộc lớn nhỏ ở Kinh Châu.

Có khá khá giun đất trong tay, Thạch Sanh hắn có thể nuôi trồng nguyên liệu càng cao cấp hơn rồi, tuy đa phần là Hạt Sắc Địa Long chỉ có thể cải tạo 1 mét vuông thổ nhưỡng thường thành Tiên Thiên Thổ Nhưỡng Nhất Phẩm, đây là thứ không thể thiếu để trồng ra thiên địa kỳ quả, đặc biệt là nuôi trồng nguyên liệu Nhất Phẩm, thế nhưng Xích Sắc Địa Long, Tử Sắc Địa Long cũng có gần chục còn, đây không phải nói có thể trồng ra nguyên liệu Nhị Phẩm, Tam Phẩm sao.

Đương nhiên lúc này Thạch Sanh hắn chỉ có thể quan tâm nhiều đến nuôi trồng nguyên liệu Nhất Phẩm vì thời gian thu hoạch ngắn, còn nguyên liệu Nhị Phẩm ít cũng vài tháng, Tam Phẩm thì cần vài năm mới có thu hoạch.

Đừng thấy Phi Thiên giáo bán ra nguyên liệu Nhất Phẩm được giá cao mà thấy đã độc bá thị trường, Lý Thông hắn biết Trung Nguyên còn giấu hàng không ít, Trung Nguyên đất rộng của nhiều cũng không phải chỉ nói cho vui, cái gì Cửu Thiên Tức Nhưỡng, Tiên Thiên Tức Nhưỡng không ít, nhưng toàn dùng để trồng linh dược, không để ý đến nạn dân chết đói.

Trong Phi Thiên giáo cũng có không ít đệ tử yêu nước, ra sức lao động cứu đói cho nạn dân, Lý Thông nhìn thấy liền không biết nói gì, trong lòng thì suy nghĩ: “Làm thế như muối bỏ biển, giải quyết an ninh lương thực đâu phải đơn giản như thế chỉ đưa vào một hai người.”

Bất quá lúc đó, Lý Thông hắn nhớ đến hình như có người làm được. Vị hoàng đế vĩ đại nhất trong lịch sử Hoa Hạ, vị hoàng đế tài năng nhất có thể đơn giản giải quyết an ninh lương thực bằng cách tự do thao túng dân số tăng giảm tự nhiên, đó là Hiên Viên hoàng đế, thuỷ tổ của mọi người Hán.

Khi lương thực quốc gia đến điểm báo động, Hiên Viên hoàng đế cho dân số giảm xuống bằng cách phát động chiến tranh, thắng thua không quan trọng chỉ cần chết nhiều thì chứng minh đã thành công, được rất nhiều hoàng đế, giai cấp cầm quyền Trung Nguyên xưa và nay hay áp dụng một cách thành thạo và có hệ thống.

Khi lương thực quốc gia dư giả, Hiên Viên hoàng đế cho dân số tăng lên bằng bí thuật Hoàng Đế Tố Nữ Kinh do bản thân tự sáng chế, ngày ngự ngàn nữ, sau vài ngày tích cực ở hoàng cung ‘bắn phá’, thêm vào dài ngày vi phục xuất tuần bên ngoài, dân số Trung Nguyên tăng lên nhanh chóng.


Lý Thông đối với Hiên Viên hoàng đế tài năng cũng phải mặc cảm không bằng, hắn chỉ có thể dùng lượng lớn tiền tài kiếm được ở Bắc Tống thúc đẩy nông nghiệp Đại Việt phát triện theo hướng bền vững lâu dài tự cung tự cấp, còn lại hắn cũng không lo được nhiều.

Bỏ qua suy nghỉ trong đầu, trở về với thực tại Lý Thông thấy Thạch Sanh cùng Thạch Sùng cũng đang suy nghĩ, liền từ Vina Card tiếp tục lấy ra Vạn Niên Tuyết Liên để lên bàn.

Bất quá, Lý Thông hắn còn giữ lại vài bông Tuyết Liên và Tuyết Liên Tử, bông hoa Tuyết Liên là để dành cho gái còn Tuyết Liên Tử làm hạt giống trồng trong Vina Card không gian Số 2, Vina Card không gian Số 1 là chứa đồ, Vina Card không gian Số 2 có thể để người sống vào tạm thời dùng trong Vạn Niên Tuyết Liên.

Vạn Niên Tuyết Liên vừa ra, Hàn Băng chi khí liền tụ lại, mùi thơm đặc trưng của linh dược tỏa ra khắp phòng, Thạch Sanh cùng Thạch Sùng liền lập tức chú ý đến.

“Đại ca lần này đại phát ah! Chỉ đi có tuần lễ mà đem về thật nhiều thứ tốt. Lần này có lộc ăn ah!” Thạch Sùng vẻ mặt khoa trương, chỉ Vạn Niên Tuyết Liên hô.

“《Hoàng Kim Ngọc Mễ》 Tứ Phẩm, Tuyết Liên cái này lá sen Ngũ Phẩm nguyên liệu làm món ăn.” Thạch Sanh vừa nói vừa nuốt nước miếng, quay đầu nhìn Lý Thông kích động: “Lâu lâu mới có món ngon, chúng ta lấy ra 12 hạt 《Hoàng Kim Ngọc Mễ》 chia cho Kim Luân Pháp Vương với Lý Mạc Sầu mỗi người một phần coi như là thưởng cuối năm luôn.”


《Hoàng Kim Ngọc Mễ》 nguyên liệu Tứ Phẩm, mỗi hạt đều khá to, chứa rất nhiều năng lượng một hạt phải một ngày mới tiêu hóa hết được, 12 hạt chia làm 6 người đương nhiên không thiếu phần Tiểu Long Nữ, nguyên liệu thức ăn phẩm chất càng cao chứa linh khi càng nhiều có thể bảo quản thời gian lâu mà không bị hư hao, đây cũng là cái tốt khi vận chuyển đi bán ở phương xa.

“Uk…Như thế cũng được! Ta có giữ lại hoa sen còn hạt sen dùng để trồng.” Lý Thông sắc mặt bình tỉnh, thản nhiên nói.

Lý Thông nói rõ là mình giữ hoa sen và hạt sen, giải thích công hiểu trú nhan của hoa sen, nếu muốn dùng cứ việc nói với hắn, sau đó nhờ Thạch Sanh chỉ cách trồng Tuyết Liên. Mặc dù đi theo Thạch Sanh cũng học hỏi được không ít cách trồng trọt nhưng vì không muốn hao phí Vạn Niên Tuyết Liên nên phải hỏi càng chi tiết thì càng tốt cho việc trồng trọt.

“Đại ca cứ việc làm theo quy trình này, chắc chắn Tuyết Liên sẽ phát triển tốt, nếu có gì bất thường thì cứ gọi đệ.” Thạch Sanh cúi đầu viết viết, đưa tấm da thú có đầy chữ cho Lý Thông.

Lý Thông tiếp lấy, hắn sẽ từ từ nghiêm cứu để sau này Vạn Niên Tuyết Liên phát triển tốt, cứ nghĩ vừa ôm gái ăn hạt sen mát lành, vừa có thể ngắm sen tỏa ra mùi thơm dể chịu, hắn liền có động lực để có thể tích cực lao động.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.