Đọc truyện Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên – Chương 22: Tuần hoàn nhiệm vụ
Thanh âm băng lãnh của hệ thống lại vang lên:
“Đinh đông, Chúc mừng {Ký chủ} nhận được tuần hoàn nhiệm vụ: Vạn dân bái lạy.”
“Miêu tả nhiệm vụ: Làm cho 10000 dân bái lạy tượng Thủy Tinh đại nhân. Khen thưởng cống hiến: 10000. Nhiệm vụ thất bại trừng phạt: Không. Nhiệm vụ thời hạn: Không. Nhiệm vụ tuần hoàn: Vô hạn”
Sau khi báo cho Thạch Sùng đã hoàn thành song nhiệm vụ và có miêu tả sơ về nhiệm vụ mới, hai người cau mày suy nghĩ.
“Ngạch, Không biết kế tiếp đại ca có tính toán gì không.” Thạch Sùng chần chờ một chút hỏi.
“Khái khái .” Ho nhẹ hai tiếng điều chỉnh tốt trạng thái, sau đó Lý Thông mở miệng nói: “Muốn có tín đồ thì phải lập giáo, ta chuẩn bị chuyển Phi Thiên thương hội thành lập Phi Thiên giáo, ta làm giáo chủ, hai người các ngươi làm Phó giáo chủ, mười tên đầu gia nhập thương hội nếu được cũng cho chuyển qua, còn lại từ từ sẽ tuyển thêm nhân tài vào.”
Dừng lại chốc lát, Lý Thông mới tiếp tục nói: “Người gia nhập chắc cũng khá đông, chúng ta nên chú trọng vào trồng trọt và chăn nuôi. Một là có thể tự cung, tự cấp. Hai là có thể bán ra thu đại lượng tiền tài, phải biết hiện tại chiến tranh khắp nơi, lượng thực chắc chắn sẽ rất được hoan nghênh.”
“Mười tên đó làm việc rất tốt, đệ sẽ cho chúng gia nhập vào Phi Thiên giáo.” Thạch Sùng đầu tiên nghiêm mặt trả lời Lý Thông, sau đó hoàn toàn tự tin nói: “Chỉ cần có 《Phi Thiên Hệ Thống》 ba huynh đệ chúng ta chắc chắn sẽ làm Phi Thiên giáo lớn mạnh.”
“Oanh “
Truyện được tại http://TruyenCv[.]Com
Nặng nề nổ vang thanh âm cắt đứt cuộc thảo luận của hai người. Lý Thông khá hứng thứ nói: “Lại có người đến kiếm chuyện, chúng ta cũng đi ra xem.”
Lúc này, giữa sân đang đứng là Thạch Sanh và một đại hòa thượng. Đại hòa thượng thân hình cao gầy, thân hình như cây trúc, mặc tăng bào đỏ, đỉnh đầu hơi lõm xuống. Thấy hai người Lý Thông đến, cả hai đều dừng tay.
Thạch Sanh chạy lại nói: “Ta thấy đại hòa thượng này đến gần phòng khách, dáng bộ khả nghi, định bắt lại nhưng không ngờ võ công đại hòa thượng khá cao, vừa giao thủ để cũng không chiếm được tiện nghi.”
“Bần tăng pháp hiệu Kim Luân, đến từ Mật Tông Tây Tạng.” Đại hòa thượng nghe Thạch Sanh nói cứ như mình là ăn trộm đầu tiên tự giới thiệu, sau liền lớn tiếng giải thích: “Lần đầu đến Trung Nguyên, nghe Hồ Lô Cốc có bán dị bảo nên đến xem, chỉ là đi nhầm đường nên dẫn tới hiểu lầm.”
Kim Luân hắn vừa đột phá cảnh giới Tông Sư, muốn đi ngao du nhằm thích ứng tu vi, vừa nghe Hồ Lô Cốc có dị bảo nên đến xem có giúp ích được mình, hắc cũng biết Hồ Lô Cốc người Đại Việt không dể chọc.
“Mặc kệ đúng sai, nếu chuyện này truyền ra ngoài danh tiếng đại sư sẽ bị ảnh hưởng.” Lý Thông thản nhiên nói: “Không bằng như vậy, đại sư tỉ thí quyền cước với Nhị đệ ta, nếu thắng chúng ta có thể giải thích rõ chuyện đi nhằm đường, hiện tại chiến tranh loạn lạc nếu thua thì mời đại sư ở lại đây tọa chấn vài năm.”
Kim Luân đại sư bắt đắc dĩ đồng ý, hắn không muốn vì mình mà danh tiếng Mật Tông bị tổn hại, nhìn chiến ý mười phần Thạch Sanh, lại nhìn Lý Thông, Thạch Sùng đang ngồi trên ghế ăn trái cây, hắn cảm thấy mình không nên đến nơi này.
……………………….
Chung Nam sơn, Toàn Chân giáo.
Khâu Xứ Cơ Trường Xuân Tử khi nhận được tin tức đệ tử báo lại, ở một giờ trước có đệ tử bị Phi Thiên thương hội bắt làm lao động khổ sai, hắn liền cấp tốc chạy qua, Khâu Xứ Cơ hắn đương nhiên biết Hồ Lô Cốc do người Đại Việt quản lý, Phi Thiên thương hội không chỉ có cao thủ tọa chấn ở gần đó mà tất cả người đi theo đều là cao thủ, lúc trước hắn cũng đã nhiều lần căn dặn đệ tử không nên gây sự thế mà cũng đã xảy ra chuyện. Khâu Xứ Cơ không muốn danh tiếng Toàn Chân giáo tổn hại nên tự mình đi giải quyết, đồng thời trong lòng mắng thầm tên đệ tử không nên thân, trở về sư môn hắn sẽ kiến nghị xử thật nặng.
Lúc này, Khâu Xứ Cơ Trường Xuân Tử dẫn theo năm tên đệ tử Toàn Chân đứng cách đó không xa, thấy có người chuẩn bị động thủ liền tĩnh xem kỳ biến, hắn cũng muốn xem người Đại Việt có sức chiến đấu như lời đồn không.