Đọc truyện Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét – Chương 63: Mỹ nữ vs mỹ nữ
Duy Khánh sau khi bị Kì Hân đá ra khỏi phòng thì ngoan ngoãn xuống bếp nấu cơm. Đóng vai “người chồng tốt” khiến Trần Tử Hàn ngạc nhiên há mồm cả buổi. Anh cũng không ngờ em trai anh thường ngày bá đạo cũng có thể đích thân xuống bếp nấu cơm. Mà cơm Duy Khánh nấu lại vô cùng ngon nha ~ Kết quả là tất cả đồ ăn mà anh nấu hết sạch…
Ăn xong, Duy Khánh lại nghe lời vợ yêu, đích thân rửa hết chồng bát đĩa. Mục hy đứng nhìn Duy Khánh rửa bát mà trong lòng thầm ghen tị với Kì Hân. Duy Khánh chưa bao giờ nấu cơm cho cô ăn, cũng chưa bao giờ rửa bát thế này.. Cô ta đã được ngồi lên chức Trần thiếu phu nhân, lại muốn lấy đi trái tim của anh? Không được. Cô không thể để chuyện này xảy ra. Duy Khánh là của một mình cô, chỉ cô mà thôi!..
Ăn cơm xong, Trần Tử Hàn rời khỏi DH Villa. Còn Mục Hy nói muốn ở lại chơi với Kì Hân, buổi chiều hai người đi dạo phố nên ở lại DH villa.
…
Buổi chiều.. Tại Mileen Street…
Mileen Street chính là con phố nổi tiếng sầm uất nhất khu vực. Vô cùng đông đúc.
Kì Hân và Mục Hy cùng nhau đi dạo, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người..
Hai đại mỹ nhân đi cùng nhau. Một người mang một vẻ đẹp thuần khiết, khuôn mặt thanh tú. Cả người toát ra nét ôn nhu dịu dàng. Người kia lại mang nét đẹp quyến rũ, lạnh lùng nhưng thu hút. Từng đường nét trên khuôn mặt đều vô cùng sắc sảo.
Kì Hân, kiều diễm thoát tục, giống như thiên sứ hạ phàm. Mục Hy lại giống như nàng Vampire xinh đẹp. Hai người tuy khác biệt nhưng đứng gần nhau lại ăn nhập đến kì lạ…
Kì Hân không có sở thích đi mua sắm, dạo phố. Nhưng do nể mặt Mục Hy cô mới đi cùng. Cô đến Mileen Street một vài lần. Đa số là cô vào đây vì bị bạn bè kéo đi.
Mục Hy và Kì Hân đi dạo một lúc, sau đó cả hai cùng vào một cửa hàng thời trang. Mục Hy đi một vòng, sau đó tiện tay cầm lấy mấy bộ váy, đưa lên người ướm thử.
Nhân viên bán hàng vây quanh Mục Hy, hết lòng khen ngợi:
– Đây là mẫu váy mới nhất của cửa hàng bọn em, mời chị xem thử.
– Da chị trắng, dáng cũng rất chuẩn, mặc bộ này chắc chắn sẽ rất đẹp.
Mục Hy mỉm cười hài lòng, sau đó vẫy Kì Hân:
– Này, Tiểu Hân, cậu cũng thử đi cái này thực sự rất đẹp đó!
Kì Hân lắc đầu, lịch sự từ chối. Mục Hy lại ra kéo cô lại, cộng thêm miệng lưỡi của mấy chị bán hàng, khiến Kì Hân phải khuất phục, cầm lấy một bộ vào thử.
..
Kì Hân mặc váy xong, do dự một lát rồi bước ra ngoài.
Ở phía ngoài kia, Mục Hy mặc một bộ váy hồng mận cúp ngực. Chân váy xòe. Điểm nhấn là chiếc thắt lưng to bản màu đen. Phần trên của váy bó sát, tôn lên đường cong cơ thể của cô.
Kì Hân ra trước gường, xoay một vòng. Nhân viên bán hàng thấy cô thì mắt sáng rực, đứng cạnh hết lời khen ngợi..
Kì Hân chớp mắt nhìn mình trước gương, ngây người một giây. Sau đó rất nhanh định thần lại..
Nữ nhân trong gương giống như búp bê phiên bản người thật. Da thịt trắng nõn, mềm mại như đậu hũ. Ngũ quan thanh tú. Tóc xoăn dài buông xuống hai vai. Váy cô mặc màu trắng, cùng kiểu với Mục Hy nhưng khác màu. Khi cô mặc lên lại có cảm giác vô cùng thanh thoát, kiều diễm lạ thường..
Kì Hân mỉm cười nhìn mình trong gương. Duy Khánh bỗng từ ngoài cửa đi vào. Anh ôm eo Kì Hân, hôn nhẹ lên má cô.
– Bà xã, em thật đẹp…
Gò má Kì Hân khẽ ửng đỏ, ôn nhu mỉm cười:
– Vậy sao?…
– Đương nhiên. Bà xã của anh à đẹp nhất!
Kì Hân khẽ véo vào tay Duy Khánh một cái. Mục Hy đi tới, phá vỡ sự ngọt ngào của hai người.
– Anh Khánh, anh đến từ bao giờ vậy?
– Anh mới đến.
– Vậy anh chờ bọn em ở đây một chút..
Duy Khánh gật đầu:
– Được – Sau đó anh quay sang mỉm cười với Kì Hân:
– anh chờ em ở đây.