Nhật Quang Ái Nhân

Chương 27: Lần đầu gặp Trữ Hải Cầm


Bạn đang đọc Nhật Quang Ái Nhân – Chương 27: Lần đầu gặp Trữ Hải Cầm


Đi vào ký túc xá nữ sinh lớp mình , bên trong căn phòng tám cô gái đã chuẩn bị tốt chờ hắn. Dương Quang cũng không phải là người vô cảm, gặp cảnh này hơi ngượng ngùng 1 chút, bởi vì tất cả các nàng hoặc chỉ mặc áo ngủ, hoặc thì sơ mi ngắn tay mỏng manh, bên dưới đa phần đều mặc quần sóc ngắn lộ ra cả bắp đùi trắng trẻo. Khiến cho hắn không dám bắt chuyện mà lập tức bắt đầu công việc, châm cứu thì không có gì đáng nói, Dương Quang động tác quá nhanh, mọi người ngay cả hắn thi mấy châm cũng không biết, Nhưng mát xa lại không đơn giản như vậy, mấy nữ sinh dù làm tốt tư tưởng cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, khi Dương Quang đụng vào tay với đùi các cô gái, thân thể họ lập tức cứng ngắc, dù sao đây chính là người khác giới, hơn nữa hắn lại có đôi tay đẹp vô cùng.
Chỉ có Hoàng Đan Đan cùng Tiêu Tĩnh không có cảm giác gì, Dương Quang rất bội phục các nàng, đã quyết định thì vô cùng tin tưởng, việc này nói thì dễ nhưng không phải người nào cũng làm được.
Mấy nử sinh chỉ khẩn trương lúc đầu, sau đó lập tức cảm giác được bàn tay lớn của Dương Quang phát ra một hồi ấm áp cùng lạnh luân chuyển tiến vào tứ chi, hết sức thoải mái, giống như cảm giác mùa đông ngâm suối nước nóng mùa hè ăn kem. Cộng thêm Dương Quang còn mang theo vẻ mặt ôn nhu vui vẻ cùng các nàng nói chuyện phiếm, qua 1 lúc thì không còn cảm thấy ngại ngùng nữa.
Đáng nhắc tới chính là Hoàng Đan Đan thân hình rất cân xứng, tuy không phải thường xuyên rèn luyện thân thể, nhưng lúc ấn lên cảm giác cũng rất tốt, thực tế hai cái đùi thon thon cân xứng, dù cho Dương Quang tâm không có tạp niệm nhưng vẫn nhịn không được có chút rung động.
Giải quyết xong nhóm người này, đã 10 giờ tối rồi, bởi vì còn muốn đi giúp Tạ Na các nàng, cho nên Dương Quang lập tức hướng mọi người cáo từ, đám con gái kinh ngạc y thuật thần kỳ của Dương Quang, hưng phấn cảm thụ được thân thể thoải mái, biết rõ Dương Quang còn muốn giúp đỡ người khác, cũng không giữ hắn ở lại, hứa hẹn ngày sau mời hắn ăn cơm rồi cũng để cho hắn đi về.
Dương Quang liên hệ Quách Sảng , Tạ Na, biết rõ trừ hai người họ còn có thêm một người, cho nên cũng không nóng nảy, bởi vì cùng 2 người kia vốn quan hệ thân thiết, cho nên Dương Quang không có nói lời thừa thải, nhanh và gọn đem hai người làm xong.

Thời điểm giúp tạ Na mát xa, Tạ Na nói cho hắn biết người cuối cùng nhờ hắn thi châm rất xinh đẹp, một nữ sinh tên là Trữ Hải Cầm, hơn nữa nàng là hoa khôi của lớp, so với Tạ Na xinh đẹp hơn . Điểm ấy Quách Sảng rất có ý kiến đấy, cá nhân hắn cho rằng Tạ Na xinh đẹp hơn! Ông cha đã nói tình yêu là mù quáng, người yêu anh có xấu như Thị Nở thì trong mắt vẫn trở thành Tây Thi, Dương Quý Phi mà thôi.
Dương Quang có thể không quan tâm điều này, hắn quan tâm là như thế nào đến chổ ở của nàng. Trữ Hải Cầm không trọ trong khu ký túc xá vừa rồi, mà là khu nhà mới, khu nhà mới cũng chia nam nữ hai bên , bảo vệ bên nữ là một dì gầy teo , cao cao , hơn nữa vẻ mặt như người khác thiếu tiền nàng, nhìn cũng biết không phải là người dễ đối phó.
Dương Quang biết rõ phải làm một việc trước khi đi lên rồi.
Đương nhiên mở đầu vẫn dùng biện pháp như lúc nãy, đi tới trò chuyện cùng dì bảo vệ khó tính…, không thể không nói khuôn mặt tươi cười của Dương Quang còn rất hiệu quả, ít nhất người ta nguyện ý cùng ngươi nói chuyện phiếm, nam nhân khác chỉ cần mon men tới gần đều bị đuổi, đừng nghĩ chuyện trà trộn vào trong.
Qua một hồi, tuy đã tương đối quen thuộc rồi, nhưng Dương Quang biết rõ nếu như hiện tại đưa ra yêu cầu, nhất định sẽ không thành công, lúc này hắn hưng phấn phát hiện Công Tôn đại nương có tật xấu thở khò khè ―― dì bảo vệ vốn tên là Công Tôn Y, nữ sinh trước mặt gọi nàng là dì Công Tôn, sau lưng đều gọi là Mẫu Dạ Xoa!
Tất nhiên không cần nói, Dương Quang nhanh như chớp bộc lộ tài năng châm cứu, Dạ Xoa đại nương mắc chứng “thủ thái âm Phế Kinh”(1), tuy rất nhiều người cũng biết, nhưng có thể đem cái đường kinh mạch này tu bổ tốt thì không có mấy người làm được, vừa hay chân khí nóng lạnh của Dương Quang có thể đã thông kinh mạch. Khiến Dạ Xoa đại nương giảm bớt triệu chứng bệnh, hắn còn hứa hẹn lại đến châm mấy lần cùng phối hợp một ít thuốc Đông y có thể hết bệnh cho nàng, cũng hiếu kính nhiều tiền để cho Dạ Xoa đại nương mua thuốc, làm đại nương đối với hắn vô cùng thuận mặt, lần thứ nhất mua dược nhất định phải chính mình hiếu kính nàng, nếu không thì không có thành ý, khiến cho Dạ Xoa đại nương cảm động đến rơi nước mắt, liền nói mình không có nhìn lầm người, chỉ kém không có nhận thức hắn làm con nuôi thôi.
Dương Quang muốn lên chỗ của nử sinh, lúc này Dạ Xoa đại nương mặt mày hớn hở, trong miệng là “Tiểu Quang, Tiểu Quang” ngọt xớt, đối xử với hắn như con cháu trong nhà, như vậy làm sao không đồng ý thỉnh cầu nho nhỏ của Dương Quang ? Không chỉ có tự mình chỉ điểm Dương Quang đi như thế nào,lúc Dương Quang lên lầu còn mập mờ nhìn Dương Quang nói: “Có phải ngươi đã coi trọng cô nào ở đây rồi, không có gì xấu hổ cả, có vấn đề gì Công Tôn đại nương giúp ngươi giải quyết! “.

Dương Quang đổ mồ hôi ah, trong nội tâm cười khổ không thôi.
Từ nay về sau Dương Quang đường hoàng chính chính tiến vào khu nhà mới của nử sinh như vào chỗ không người. Hơn nữa danh tiếng của Dạ Xoa đại nương cũng rất lớn nên không ai dám ngăn cản hắn.
Dương Quang trên đường đi, nhìn nử sinh đi ra đi vào, cảm thấy rõ ràng ít hơn ký túc xá lúc nãy rất nhiều, cửa phòng nào cũng đều đóng chặt, ngẫu nhiên đụng phải một hai người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn. Hắn nghe Tạ Na nói phòng của Trữ Hải Cầm là căn phòng nằm cuối ngã rẽ lầu 3, cuối đường còn 1 đường vòng bên tay trái, nếu quẹo vào mà nói có thể đến một phòng khác, nhưng nằm ở một nơi khuất như vậy, có lẽ nó là một căn phòng đặc biệt ở khu ký túc xá này rồi.
Trữ Hải Cầm mở cửa thấy Dương Quang cũng rất kinh ngạc làm cho Dương Quang buồn bực, nếu không phải Trữ Hải Cầm để cho hắn đi vào, hắn thiếu chút nữa hoài nghi Tạ Na cố ý trêu hắn rồi.
Câu hỏi của nàng đã phá tan mối nghi hoặc trong lòng Dương Quang lúc này, “Rốt cuộc ngươi đã làm cách nào để đi lên? Mẫu Dạ Xoa đặc biệt khó tính với nam nhân mà ? ” khó trách vừa rồi đụng phải mấy nữ sinh đều kinh ngạc như vậy, nguyên lai là bởi vì hắn có thể thoát khỏi miệng sói đi lên đây.
“Mẫu Dạ Xoa? Ngươi nói là Công Tôn đại nương canh cổng phía dưới sao? ” Dương Quang cười nói. Mẫu Dạ Xoa? Ha ha, vừa lúc tiến vào thoạt nhìn thật đúng là như vậy, bất quá đằng sau thì khác …

Trữ Hải Cầm càng thêm kinh ngạc: “Ngươi gọi Mẫu Dạ Xoa là Công Tôn đại nương? Ngươi biết có một người nam sinh cũng gọi như vậy? Hắn bị Mẫu Dạ Xoa ám ảnh đến nỗi không dám quen con gái nữa “
“Nhưng lần này nàng cho phép ta gọi như vậy a. “
Trữ Hải Cầm sững sờ nhìn Dương Quang, một lúc lâu sau mới nói: “Ngươi thật sự là một người cổ quái . “
“Trước kia cũng có người nói như vậy đối với ta ha ha. ” Dương Quang cười mỉm nói: “Đúng rồi, ngươi biết ta sao, làm sao lại để ta tiến vào? Ngươi không sợ ta…”
“Ta đương nhiên biết ngươi rồi, bạn Dương Quang, ngươi là tân sinh viên đang nổi tiếng qua một trận bóng rổ đây này! ” Trữ Hải Cầm dí dỏm nháy mắt mấy cái, duỗi ra bàn tay nhỏ bé trắng nõn nói: “Giới thiệu một cái, ta gọi là Trữ Hải Cầm. “
Trữ Hải Cầm lúc này một thân mang áo ngủ liền váy, rộng thùng thình bọc quanh đường cong mềm mại, áo ngủ tương đối kín, ít lộ ra da thịt, nhưng có thể cảm giác được hai ngọn núi lớn nhỏ vừa phải, phối hợp dáng người hơi gầy đúng là lại càng tăng thêm sức quyến rũ, hai cánh tay trắng nõn cân xứng, dưới làn váy còn lộ ra một đoạn cặp đùi đẹp, dưới chân mang dép lê hoạt hình, chỉ lộ ra mắt cá chân óng ánh. Cộng thêm thanh thuần mang theo vũ mị khuôn mặt, thật là mỹ nữ hiếm có, tuy nhiên cùng Đường Tiêm Tiêm, Lê Thải Dĩnh không cách nào so sánh được, nhưng nếu so sánh với Tạ Na quả thật là hơn một chút, trong khoa kinh tế của mình, Dương Quang còn không có gặp qua người xinh đẹp như nàng.
Dương Quang nghĩ thầm nguyên lai nàng đã biết chuyện về mình, hắn liền bắt tay làm quen với nàng, cười nói: “Ta cũng không cần tự giới thiệu nữa nha, hiện tại cũng tương đối trễ rồi, chúng ta nhanh bắt đầu đi. “
“Tốt, ta muốn biết y thuật của ngươi như thế nào đây, tại trên ghế sa lon nhé. ” Trữ Hải Cầm vừa nói vừa đem Dương Quang đưa đến ghế sô pha bên cạnh, sau đó chính mình ngồi xuống trước.

Nàng hỏi tiếp: “Bắt đầu như thế nào đây? “
“Ừm, ngồi là tốt rồi. ” nói xong Dương Quang lấy ra bốn cái kim châm, kim châm so với châm bình thường nhỏ với dài hơn nhiều, thấy không được cứng lắm, người bình thường chắc chắn đâm không vào được.
Hai cây châm không sai chút nào đồng thời cắm vào huyệt tỉnh ở vai nàng ; ngay sau đó hai cây khác cũng thoáng một phát cắm vào Thái Uyên huyệt, cuối cùng đôi tay hắn tiếp xúc với đầu 4 cây châm.
Trữ Hải Cầm lập tức cảm thấy bốn dòng ấm lạnh theo kinh mạch cánh tay chảy xuôi, lập tức hai cánh tay bắt đầu nóng lên, phát nhiệt. Hai cổ khí kia xoay quanh một vòng quay lại đến huyệt Kiên Tỉnh, sau đó lại phân ra vài luồng kinh thủ thiếu dương Tam Tiêu Kinh, Túc Thiểu Dương Đảm Kinh, đủ Dương Minh Vị Kinh cùng mạch Dương Duy, cuối cùng đi đến một ít kinh mạch Trữ Hải Cầm cũng không biết sau đó biến mất vô tung vô ảnh.
Giải thích:
1.Thủ thái âm Phế Kinh: Nhiều Khí, ít huyết. Ở đây Mẫu Dạ Xoa mắc chứng Phế Hư: Vai và lưng đau, lạnh, thiếu khí, không đủ hơi để thở. Nôm na gọi là hen suyễn, tất nhiên nó chỉ là 1 phần rất nhỏ trong “thủ thái âm Phế Kinh” gọi chung mà thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.