Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 16


Đọc truyện Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Ác Độc – Chương 16


Trời chập choạng tối, Tô Lăng cuối cùng cũng tìm được chỗ để nghỉ chân, đó là một căn nhà ở riêng biệt, tuy rằng kiến trúc của nó không phải thuộc dạng đẹp đẽ đặc biệt nhưng nó có vẻ chắc chắn nhất so với những căn nhà còn lại, nó còn có thêm một cái khuôn viên nhỏ độc lập, xung quanh cũng không liên kết thêm với phòng ốc nào khác.

Đương nhiên để đề phòng rủi ro, Tô Lăng vẫn thăm dò tình hình xung quanh và ra lệnh cho tiểu quái giải quyết đám thây ma cả trong và ngoài căn nhà.
Do hai tuần liên tiếp trời mưa không ngừng , trong nhà có rất nhiều thây ma trú ngụ .Vì vậy khi tiểu quái tiêu diệt hết thây ma thì bầu không khí trong nhà cũng bốc mùi kinh khủng.
Tô Lăng bây giờ cũng không kén chọn, trời đã bắt đầu tối, cô đơn giản liền cầm cái đệm chuẩn bị đi ngủ đồng thời cũng không quên dặn dò tiểu quái gác đêm.
Tuy nhiên lần này Tô Lăng vẫn luôn giữ tinh thần cảnh giác, nhìn có vẻ cô đang ngủ say nhưng chỉ cần có tí động tĩnh là cô biết ngay lập tức.
Tô Lăng nằm nghỉ chưa tới một tiếng đồng hồ liền nghe thất tiếng động cơ xe dừng lại bên ngoài căn nhà cô đang ở.

Nghĩ đến tên tiểu quái đang đứng ngoài phòng và đám thây ma vùng lân cận, Tô Lăng không có do dự lập tức ngồi dậy đi ra ngoài.
Ở thời điểm Tận thế này, đám thây ma không thể tự điều khiển xe được, vì vậy, vị khách không mời của cô chỉ có thể là con người.
Quả nhiên khi Tô Lăng ra đến cửa mới phát hiện ba chiếc xe tải quân dụng cùng hai chiếc xe quân đội Koshino đang đậu ngay trước sân nhà.


Cô trực tiếp lệnh cho tiểu quái ở lại trong nhà không cần đi ra, cô cần tìm hiểu xem người đến là ai, dù sao lỡ như là nhóm của Tiêu Vũ Đồng, à mà không, nói đúng hơn là bất cứ người nào thấy đám tiểu quái mà không tấn công lập tức.
Lúc Tô Lăng đứng ở cửa chuẩn bị kiểm tra xem những người này có gâybất lợi cho mình hay không, cô liền nghe được một giọng nói vô cùng lạnh lùng gọi tên mình.
“Tô Lăng!”
Tô Lăng theo quán tính nhìn sang phía phát ra âm thanh, cô sửng sốt, ngay sau đó giật giật khóe miệng, Hôm nay hình như là ngày xui tận mạng của cô, hết thây ma động vật, bây giờ lại là hắn? ( câu nguyên văn là “cô đã gặp vận may gì? Lại gặp hắn tại đây.” Nhưng ông nội này là phe má Vũ Đồng, nên ta dịch thành vận xui)
Người đàn ông có dáng người thon dài, khuôn mặt điển trai với góc cạnh rõ ràng, toát lên một luồng hơi thở cấm dục trong bộ quân phục này chính là chồng chưa cưới của nguyên chủ, tuy nhiên sau này hắn ta lại cưới Tiêu Vũ Đồng – Vu Hạo Dương.
Không thể không nói, mối nghiệt duyên này thật là nhiệm màu.
Vu Hạo Dương cũng hiển nhiên không ngờ được sẽ gặp Tô Lăng ở nơi này.

Hắn bị cha của Tô Lăng phái ra ngoài đi làm nhiệm vụ, vì nghe nói Tiêu Vũ Đồng cũng đi nên hắn ôm hy vọng có thể gặp được cô trong lúc làm nhiệm vụ.

Tuy rằng Tiêu Vũ Đồng rất giỏi võ và có dị năng đặc biệt, nhưng hắn vẫn lo lắng cho cô.

Vừa nhìn thấy Tô Lăng, hắn lập tức nhíu mày, bình thường Tô Lăng thấy hắn liền nhào đến quấn quýt lấy hắn, khiến hắn vô cùng chán ghét cô, bây giờ nhìn thấy cô không có lao đến thì hắn lại khó hiểu hỏi: “Sao cô lại ở đây?”
Tô Lăng sửng sốt, thật ra cô cảm thấy thật buồn cười, cho dù chỉ xem nguyên chủ là người cùng lớn lên với hắn, nhưng lâu ngày mới thấy cô em gái nhà bên của mình, quan trọng là cô em gái không có cái gì để tự bảo vệ bản thân trong thời điểm tận thế này, thế mà câu đầu tiên hắn thốt lên không phải là lo lắng hỏi “Em sao rồi, có ổn không? May mắn em không sao hết.”
Hắn lại ngược đời, vừa gặp liền hỏi như hỏi cung tội phạm? Tô Lăng cảm thấy rất là bực mình, liếc mắt nhìn ánh mắt của Vu Hạo Dương, thế nào, mi nghĩ mi có cặp mắt xếch xinh đẹp thì chị đây sợ mi à? Trong bụng khó chịu thì lời thốt ra tự nhiên không hay: “Tôi muốn đi tìm ba mẹ, anh nói xem làm sao mà tôi lại ở chỗ này?”
“Tô Lăng!”
Tô Lăng vừa dứt lời, Vu Hạo Dương nghe được lời của cô có chút ác liệt, lông mày hắn vẫn nhíu lại không buông, hơn nữa hắn còn nhíu chặt hơn!
Bộ dáng của Tô Lăng bây giờ – Vu Hạo Dương hắn từng thấy qua không dưới trăm lần, nhưng cô chưa bao giờ dám biểu lộ nó ngay trước mặt hắn, chính vì cách sống hai mặt của Tô Lăng khiến Vu Hạo Dương xem thường Tô Lăng hơn.
Nhưng bây giờ Tô Lăng không có làm bộ giả nai ngoan hiền trước mặt hắn, ngược lại khiến hắn cảm thấy Tô Lăng càng thêm dễ sợ, bây giờ cô ta giả vờ không nổi nữa nên lộ mặt thật với hắn chứ gì! Giọng hắn càng thêm lạnh như băng:
“Nếu cô vẫn còn sống thì nên mau chóng quay về nhà, cha mẹ nuôi rất nhớ thương cô, hơn nữa, bọn họ vì tìm cô mà nhờ vả rất nhiều người, gần đây có rất nhiều người phải đi ra ngoài căn cứ tìm kiếm cô, quan trọng là có nhiều người vì tìm cô đã bị mất tích!”
“Ờ.” Muốn nói cái gì? Cái gì gọi là mau chóng về nhà? Không lẽ Tô Lăng cô cố ý nhởn nhơ hái hoa bắt bướm, chơi đùa với thây ma không chịu về? Đã có rất nhiều người vì tìm cô mà mất tích, ý muốn nói cô tùy hứng hại chết không biết bao nhiêu người vô tội?
Hắn đã đề cao sự vĩ đại của Tô Lăng quá đáng rồi? Tô Lăng biết mình vất vả thế nào mới có thể sống sót tới bây giờ, phải rồi hôm nay vợ tương lai của hắn còn để lại đám thây ma phiền phức ngáng đường cho cô giải quyết nữa mà, không thì bây giờ cô cũng không ở lại đây.

Lại nói nếu cha mẹ có thể tìm con mình về, ai lại để con mình chật vật ở bên ngoài mà không để ý nó sống chết ra sao? Chẳng lẽ những người lên đường đi tìm cô không nhận được lợi ích đặc biệt khi đồng ý ra khỏi căn cứ sao

Nếu đã như vậy, họ phải chấp nhận đương đầu với sự mạo hiểm đồng giá với lợi ích được nhận.

Chẳng lẽ bọn họ không biết đi ra tìm cô sẽ nguy hiểm như thế nào?
Vu Hạo Dương không chút khách khí đem tất cả sai lầm đều đổ lên người Tô Lăng.
Vu Hạo Dương vốn tưởng sau khi nghe mình nói, Tô Lăng thế nào cũng có vẻ mặt áy náy hoặc bi thương, đáng tiếc, Tô Lăng không nói gì cả.

Người như Tô Lăng, chẳng lẽ ở lòng cô ta chỉ có bản thân thôi sao? Vì bản thân, cô ta điêu ngoa tùy hứng, không hiểu vì sao, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cảm giác chán ghét, sự bất mãn đối Tô Lăng càng thêm mãnh liệt.
“Còn có chuyện gì khác sao?” Tô Lăng không phải nguyên chủ ngu muội vì yêu, cô nhìn thấy bộ dáng Vu Hạo Dương liền biết lúc này trong lòng hắn suy nghĩ điều gì.
Tiểu quái vẫn im lặng đứng phía sau Tô Lăng một khoảng cách, hắn giống như một vệ sĩ ẩn mình trong bóng đêm để bảo vệ thân chủ.

Chỉ buồn cười là vẻ mặt ngơ ngác của hắn không phù hợp với chức vệ sĩ cho lắm.
Đợi vài giây cũng không nghe được Vu Hạo Dương lên tiếng, Tô Lăng cũng không muốn nhiều lời, cô trực tiếp xoay người chuẩn bị tiến vào trong nhà nghỉ ngơi: “Nếu không có chuyện gì khác, tôi đi ngủ đây! Đúng rồi nhắc anh một câu, nếu không có chuyện quan trọng, hạn chế đến quấy rầy giấc ngủ của tôi!”
Nói hết câu, Tô Lăng xoay người rời đi.
Đợi đến lúc Vu Hạo Dương có phản ứng, Tô Lăng đã vào trong nhà, cô nhìn xuyên qua cửa sổ, mơ hồ trông thấy thân ảnh một người cao lớn đứng ở ngoài phòng, rõ ràng Tô Lăng tự cho hắn thành lính gác đêm hôm nay.

Vu Hạo Dương sửng sốt, trong phòng cô chẳng lẽ còn có người khác? Lúc này Vu Hạo Dương mới nhớ đến, hắn suýt chút nữa quên bây giờ đã là Tận thế, Tô Lăng không phải Tiêu Vũ Đồng, cô ta căn bản là không có bản lĩnh của Tiêu Vũ Đồng để có thể thoải mái tung tăng trong thời đại này.
Nhưng ngay sau đó, khóe miệng Vu Hạo Dương liền hiện lên một tia trào phúng, hắn đã nghĩ vì sao hôm nay Tô Lăng lại khác thường, hóa ra tự cho mình có bản lĩnh, mơ mộng hão huyền hắn nhìn cô với cặp mắt khác xưa sao?
“ Đội trưởng, cô gái đó là Tô Lăng ạ?” Sau khi nhìn thấy Tô Lăng rời khỏi, một thanh niên cường tráng cao hơn 1m9 mới từ đội ngũ đi ra, nhẹ giọng hỏi Vu Hạo Dương.
“Phải!” Vu Hạo Dương nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó liền im lặng, mặc kệ thế nào, vì nể mặt cha mẹ nuôi, nếu đã gặpTô Lăng thì phải đem cô ta trở về.

Nhìn lên bầu trời sau đó xoay người nhìn thành viên trong nhóm đã tìm được thức ăn: “ Đêm nay chúng ta nghỉ lại chỗ này đi!”
“Rõ! Xin nghe theo lệnh đội trưởng!” Thanh niên cao lớn gật đầu đồng ý, rõ ràng coi Vu Hạo Dương làm chủ, sai đâu đánh đó.

Nhưng ánh mắt lại nhìn về phía căn nhà Tô Lăng ở, ánh mắt trượt đi dạo qua một vòng mang theo một tia giả dối.“ Đội trưởng, một khi đã như vậy, không bằng chúng ta hãy vào nhà của chị dâu nghỉ ngơi đi!”
Đã sớm nghe về vợ chưa cưới của Vu Hạo Dương, cô ta lại là con gái cưng của Tô soái mà mọi người kính nể, nên ít nhiều cô ta cũng phải nghĩ đến anh em trong đội.
Lúc nãy hắn bận phải thu dọn này nọ, với lại đây là chuyện riêng tư của đội trưởng, hắn cũng không thể lén lại gần để nghe ngóng, nhìn cách hai người ở chung tuy rằng tạo cảm giác lạnh như băng nhưng rất hài hòa, hai người rất xứng đôi!
Vì vậy không đợi Vu Hạo Dương đồng ý, người này liền xông vào sân nhà Tô Lăng, nhưng hắn còn chưa bước qua cửa liền nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài đánh bật hắn ra ngoài!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.