Nhật Ký Tuổi Teen

Chương 10


Bạn đang đọc Nhật Ký Tuổi Teen: Chương 10

Chuông reo lên đã được 10 phút, học sinh của trường cũng đã về hết thì tụi nó mới lết cái ra khỏi lớp.
-Học sinh đã về hết rồi nhể? – Kan uể oải nói
-Dạo một vòng không nhóm? – Rin phấn khích
-OK! – Tụi nó lại đồng thanh (làm như em bé lớp 1 không bằng á)
Tụi nó được đi dạo mà cứ như là bị ai ép làm chuyện gì kinh khủng lắm á, mặt đứa nào cũng lầm lầm lì lì. Nói thật, tác giả mà là tụi nó thì có khi cười như điên như dại á, được đi dạo chung nè, rồi còn được thăm quan mấy lớp khác nữa chứ. Sướng quá còn gì!
-Sao im dữ dệ? – Ten hỏi mấy đứa kia, mặt hình sự
-Chứ giờ mi bắt ta phải la hét um sùm như mấy nhóc cấp 1 à? – Ren nói, mặt dán vô cái Sony
Ten nhăn mặt, Len thì cười, nhìn mặt siêu gian.
-Thôi để bà đây phá bầu không khí u ám này choa. – Pu cười đểu
-Làm gì làm đi. – Ten khuyến khích
Rồi tự dưng Pu chạy tọt vào lớp 9-A – lớp giỏi nhất khối 9.
-Lại tính làm trò gì quái nữa à? – Rin nhăn mặt
-Đợi chút đi. – Pu cười
Rồi nhỏ chạy lại 1 bàn gần cửa sổ trong. Đặt một bức thư màu hồng, được dính lại bằng một hình trái tim màu đỏ. Ren thấy Pu làm vậy tưởng nhỏ tỏ tình với ông nào, buồn buồn nhưng chẳng thể hiện ra mặt (ông này tài thật á, là tác giả thì tác giả xin chào thua).
Xong, nó trở ra, mặt tươi tỉnh.
-Ai mà tốt số được mày tỏ tình vậy? – Ten

-Tao mà tỏ tình? Mơ đi em, có 100 năm sau cũng không có vụ chị Pu đây tỏ tình đâu nhá. Cái nì là chị giúp một người bạn. – Pu
-Ra là vậy. Mà nhỏ nào thế? – Rin
-Cũng không hẳn là bạn. Chỉ là tao thấy bé đó cứ úp úp mở mở, không dám tỏ tình nên tao giúp thôi. – Pu
-Nhiều chuyện! – Ten dán vào mặt Pu hai chữ đấy
-Haizzzzzz, giúp người mà cũng bị gọi là nhiều chuyện sao chời? – Pu than
-Thôi, đi tiếp. – Ren cười vui vẻ
-Um. – 3 girl
Cuối cùng tụi nó cũng lên đến sân thượng.
-Woa, trên này mát dữ. Biết vậy tao đã lên đây ngồi ngắm cảnh rồi. – Pu trầm trồ
-Đứng đây hóng mát chút đi. – Ren
-OK. – Đồng thanh
Từng cơn gió thoảng qua, mát rượi. Cái nóng nực của mùa hè đi đâu mất, để lại đây một cơn gió không tên…
Len đứng dựa vào lang cang, nhắm mắt hưởng thụ
Ten thì cứ liếc Len rồi lại đỏ mặt, trông hài lắm cơ. Rin với Pu thì cũng dựa vào lang cang, ngắm nhìn khung cảnh rồi lại trầm trồ. Ren với Kan thì dựa vào vách tường, hai tay cho vài túi quần, miệng nở nụ cười hanh phúc nhìn Pu và Rin (ý ý, Kan nhìn Rin, Ren nhìn Pu đó nha mọi người). Đang yên tĩnh thì Rin la lên:
-Chết rồi tụi bây!!!!
-Gì vậy? Ai chết? – Ten hỏi, mặt hơi “tỉnh”
-Gần 6h 30 rồi!!! Không về lẹ là ông bác bảo vệ nhốt luôn trong trường đó!!! – Rin la ầm lên
-HẢ????????????????????? – Cả đám tụi nó la lên (trừ Rin)
Rồi chạy ầm ầm xuống dưới.
Tại sân trường ————————————————–
Bác bảo vệ đang đứng ngoài cổng trường, lúi húi chuẩn bị khóa cổng thì…
-Hộc… Hộc… B… bác… ch… chờ… t… tụi… ch… cháu… – Len 1 tay với bác bảo vệ (kêu bác ấy từ từ rồi hãy đóng cửa ý mà), tay đặt xuống đầu gối, thở không ra hơi. Nói không thành tiếng
-Trời ạ! Mấy đứa mà không chạy xuống kịp là ta đã đắc tội với cô hiệu trưởng rồi. Thôi! Ra lẹ đi các cháu. – Bác bảo vệ hoảng hốt
-Vâng ạ. – đồng thanh 6 đứa
Rồi cả đám ra khỏi trường, đứa nào về nhà đứa nấy, Pu với Ten thì về chung. Và… quên bén mất vụ họp.
Về nhà, tụi nó cũng không có dấu hiệu gì thông báo là đã nhớ tới vụ họp. Cho đến khi…
Tại nhà Pu —————————————————
Pu từ phòng mình đi xuống phòng bếp, tay lấy khăn lau khô tóc, mặc: 1 quần ngắn màu đen, 1 áo pull hình gấu trúc màu trắng:

-Mày tắm chưa?
-Rồi, chờ mày xuống ăn cơm nè. – Ten ngồi trên chiếc sofa, tay cầm bịch Ostar hương tảo biển, mắt chăm chú vào TV
-Ờ, ăn mày. – Pu nói rồi vứt khăn lên chỗ ghế, đi thẳng xuống bếp
-Ừ. – Ten nói rồi xuống bếp (à, Ten mặc một bộ đồ lửng, áo pull đen hình ngôi sao màu tím, quần đen nốt)
Ăn cơm xong xuôi, tụi nó rủ nhau ra ngoài. Thế là cả hai lên thay đồ. Ten thì 1 quần jean đen lửng, dây nịt trắng bảng nhỏ, áo sơ mi trắng tay lửng, tóc buộc cao bằng dây cột tóc màu đen có hình trái tim màu xanh biển-hồng, mái vẫn thế, giày ba-ta như lúc đi học (sao chị ten thư sinh thế
). Pu thì khá là cá tính: áo pull đen dài, trên áo có dòng chữ “Fairy Die”, quần short jean màu xanh đen, dây nịt trắng giống Ten, tóc búi lên cao bằng sợi dây cột tóc giống Ten, mái xéo (chị này sao trái ngược với Ten đến thế?), giày ba-ta giống hồi chiều.
-Lẹ đi mày, 7h 30 rồi. Còn qua đón con Rin nữa. – Ten nhìn cái đồng hồ trên bàn, hối Pu
-Mày gọi bảo nó chuẩn bị đi. – Pu lục đục kiếm chìa khóa xe
-OK. – Ten nói rồi lấy cái Sony trắng ra gọi Rin – Mày hả?
-Tao đây. Có gì không? – Rin
-Mày thay đồ đi. Khoảng 20 phút nữa tao với con Pu qua rước mày đi đó. – Ten
-OK. – Rin
-À, nhớ dùng cái Sony trường phát, dây cột tóc hình tim hôm trước tao, mày với con Pu mua nghen. – Ten
-Ờ. Tao cúp đây. – Rin nói rồi cúp máy luôn
-Ra chưa mày? – Ten nói vọng vào bếp (thì Pu đang ở trong bếp mà)
-Đợi tao chút, tao nhớ vứt nó đâu đây mà. mày vô kiếm phụ đi. – Pu vẫn lục đục tìm
-OK. – Ten đang vô thì…
-A, tìm ra rồi. Đi lẹ. – Pu nói rồi phi thẳng ra gara
Ten lấy hai cái điện thoại trên bàn đem ra. Rồi cả hai lên xe, chạy như bay tới nhà Rin (tụi nó đi đường tắt nên không có công an).
Tới nhà Rin ——————————————-

Rin chuẩn bị xong ra trước cổng chờ hai con kia. Nhỏ khá là nữ tính với: 1 chiếc đầm xòe (không phải xòe như cái quạt đâu nhá) màu trắng, có dây ruy băng buộc ngang lưng màu hồng, tay áo giống tay áo pull, Tóc cũng cột cao sang bên phải, dây cột tóc giống hai mụ kia, giày ba-ta giống ở trường (quái nhở, mặc váy nữ tính mà lại mang ba-ta cá tính?), túi xách nhỏ bằng da màu xanh lá đơn giản.
Cuối cùng 2 con kia cũng tới.
-Lên xe! – Ten cười tươi nhìn Rin
-Tất nhiên. – Rin trả lời, rồi cũng lên xe ngay sau đó
-Hôm nay mỗi đứa một kiểu nhể? – Pu vừa lái vừa nói chuyện (lái kiểu này nguy hiểm lắm nghen bà)
-Ờ, nhưng có hai cái y chang nhau. – Rin cười cười
-Cái Sony trắng với cái dây cột tóc đúng không? – Ten cũng cười
-Sao tự nhiên hôm nay nổi hứng rủ tao đi chơi zậy? – Rin
-Gì đâu. Lâu lâu đi chơi cho đỡ chán ý mà. – Pu
-Mà, tự nhiên tao có cảm giác như quên mất chuyện gì á tụi bây. – Ten nói rồi ngước lên trời suy nghĩ (xe mui trần mà biểu)
-Ờ, tao cũng có cảm giác giống vậy. – Pu + Rin
Rồi cả đám ngồi suy nghĩ xem đã quên chuyện gì, nhưng nghĩ quài mà không ra. Tụi nó quyết định:
-Thôi, lỡ quên rồi thì cho nó quên luôn đi. – Pu phán
-OH! – Hai con kia
Rồi 3 đứa cùng cười, phút chốc đã đến nơi cần đến.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.