Nhật Ký Trưởng Thành Của Tiểu Bối

Chương 38: Ngoại Truyện 2: Nhà Có Trai Có Gái - Con Trai Bất Thường


Đọc truyện Nhật Ký Trưởng Thành Của Tiểu Bối – Chương 38: Ngoại Truyện 2: Nhà Có Trai Có Gái – Con Trai Bất Thường


Mẹ Bối gần đây rất phiền muộn bởi vì sáng nay khi đưa con trai tới trường, nó nói với cô rằng nó muốn đổi bạn gái. Lại đổi!!!!! Tháng này đã là lần thứ 3 rồi và năm nay là 27 người rồi, không biết cái tật đào hoa này là di truyền từ ai nữa.
Khi Đồng Vũ Mặc 5 tuổi từ nhà trẻ về nhà, Sa Điềm Hữu hưng phấn đi tố giác với mẹ về chuyện anh trai có bạn gái. Lúc ấy, Đồng Dư Bối cực kỳ kích động, hóa ra chuyện yêu từ bé này có thể di truyền (Cô quên mất rằng con trai mình vẫn còn là một cậu bé)
Nhớ năm đó, Sa Nghị gặp cô lúc cô vẫn còn là một cô bé và vừa gặp đã yêu, sau đó là một lòng một dạ, yêu tới khi núi không còn đỉnh, trời đất hợp làm một, tình định ba kiếp, phượng hoàng bay xa, tâm đầu ý hợp….khụ khụ, cô lại nghĩ xa quá rồi. Quay lại mặt đất thôi, cô ôm con trai rồi hôn hít, cuối cùng con trai lại giống bố nhỉ, đương nhiên nó sẽ không kém hơn bố là bao đâu, giờ cô sắp có con dâu rồi ấy chứ, haha, con trai đúng là không chịu thua kém ai. Cô khuyên can hết lời để cho con trai “lừa gạt” con gái nhà người ta về đây để cô ngắm một chút, không tệ, không tệ, đó là một cô bé rất xinh đẹp thanh tú, trắng trắng mềm mềm, rất chi là dịu dàng ít nói, so với Điềm Hữu nhà cô, cô bé này quả thật xứng danh “khuê nữ” điển hình, một tấm gương của phụ nữ Trung Quốc. Cô cực kỳ thân thiết với con gái nhà người ta, luôn miệng gọi con dâu nhỏ, con dâu nhỏ. Chưa quá ba ngày, cô còn muốn bảo con trai đem cô vợ trẻ về nhà chơi với mình, không ngờ nó lại nói đã chia tay, là CHIA TAY đấy!
Được rồi, có lẽ lần này là do con trai mình nhìn lầm người, bây igờ nghĩ lại, cô bé kia cũng không có gì đặc biệt, cô bé ấy không tỏa nắng như Điềm Nữu nhà mình, đúng, rất đúng, Điềm Nữu nhà cô đáng yêu hơn mà, cái đó phải gọi là “khí chất”! Vẫn là con trai mình thông minh, chia tay là đúng, chia tay rất đúng. Qua vài ngày, Điềm Nữu nhà cô lại quay về tung tin hot, anh trai con bé lại có bạn gái, lần này là một cô bé ở lớp mẫu giáo lớn, hơn Đồng Vũ Mặc h tuổi.
Đồng Dư Bối nghĩ, hơn hai tuổi cũng tốt, mọi người đều nói, “nữ hơn ba, ôm gạch vàng”, cô bé này hơn hai tuỏi, ít nhất có thể ôm một cục gạch vàng nhỉ! Cô nghĩ để qua một vài ngày, đợi tình cảm của hai nhóc ổn định rồi hẳng bảo con trai dẫn về nhà chơi, không ngờ chưa qua khảo nghiệm thì lại CHIA TAY.

Mẹ Bối lúc này cực kỳ thương tâm, con trai cô bị làm sao thế này? Trần Quán Hy đời thứ hai sao?
*Trần Quán Hi: năm 2008, anh đã tuyên bố công khai rằng anh sẽ từ bỏ vô hạn ngành giải trí Hồng Kông do một vụ scandal ảnh sex trên mạng có liên quan đến một số ca sĩ, diễn viên, người mẫu như Chung Hân Đồng, Trương Bá Chi, Maggie Q (Lý Mĩ Kì), Dương Vĩnh Tình, Dung Tổ Nhi, Tiêu Á Hiên, Lý Thái Hoa, Chu Lệ Kì, Thái Y Lâm,.. ->ý mẹ Bối là con trai lăng nhăng.
Thế là từ đó, cứ chia rồi lại hợp, chia rồi lại hợp, hợp hợp chia chia, khi Đồng Vũ Mặc lên tiểu học lại càng táo tợn hơn, đôi khi thằng bé lại còn quen hai người một lúc.
Đồng Dư Bối nghĩ chẳng lẽ là di truyền giữa các thế hệ? Cô nhăn nhó đi hỏi Sa Nghị, “Bố anh lúc trẻ có phải rất….cái kia….”
Sa Nghị mù mờ không hiểu chuyện gì, “Cái kia là cái gì?”
Đồng Dư Bối sốt ruột, “Chính là lăng nhăng hay không ý?” Sa Nghị vỗ đầu cô một cái, “Em nghĩ linh tinh cái gì vậy, bố mẹ anh là Quân Hôn
Đồng Dư Bối thấy vấn đề này không phải do bên nhà Sa Nghị, vậy là bắt nguồn từ bố mình chăng. Cô lén lén lút lút về nhà mẹ đẻ, Dương Tiểu Phàn biết con gái về nhà nên rất vui, bà hỏi sao không đưa Điềm Nữu và Đồng Vũ Mặc về cùng? Đồng Dư Bối bèn kéo mẹ vào trong phòng, cẩn thận đóng cửa lại, Dương Tiểu Phàn thấy con gái cứ thần thần bí bí nên bà cũng nghiêm túc theo.
“Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện!”
“Dừng, mẹ làm sao, con hỏi đi”

“Thì là, còn muốn hỏi….ừm, con hỏi, mẹ cũng đừng nổi nóng nhé”
“Rốt cục con muốn hỏi gì?”
“Thì là, cái này, cái kia, bố con, lúc còn trẻ có tính xấu phong lưu không?”
“Bậy bạ!” Dương Tiểu Phàn nhảy dựng lên, “Con bé chết tiệt này, chuyện này sao có thể nói năng bừa bãi chứ, bố con ngồi ở vị trí này nếu để kẻ xấu nghe được thì tiêu đấy”
“Ôi xời, con chỉ hỏi chút thôi mà, không phải con chỉ nói riêng với mẹ thôi sao, lại còn đóng kín cửa nữa, ai mà nghe thấy”
“Không ai nghe thấy cũng không được nói lung tung”

“Mẹ” Đồng Dư Bối khẩn trương nhìn Dương Tiểu Phàn, “Chẳng lẽ, lúc trẻ bố con thật sự có vấn đề?”
“Luyên thuyên, bố con cây ngay không sợ chết đứng, làm gì có vấn đề gì”
Xem ra, vấn đề này cũng không phải do bố cô, vậy thì nghiêm trọng rồi, bạn nhỏ Đồng Vũ Mặc này là gen biến dị lăng nhăng sao???
Sao cô lại sinh ra một thằng con trai như vậy chứ, chẳng lẽ do cô ôm nhầm con? Cũng không đúng, Đồng Vũ Mặc và Điềm Nữu là song thai, ngoại hình giống nhau như đúc, hay là cô ôm nhầm một lúc cả hai đứa từ bệnh viện về? Cũng lạ, chắc do gen của bố mẹ quá tốt nên hai đứa bé vừa chào đời đã trắng trẻo mập mạp, ngay cả một nếp nhăn cũng chẳng có, người ta nói song bào thai nếu một bé thiếu cân sẽ dễ bị bệnh. Có điều hai bé con nhà họ Sa này hoàn toàn sinh đủ ngày đủ tháng, mỗi đứa nặng 3,4kg. Điềm Nữu mập mạp, phúng phính còn Đồng Vũ Mặc khi ba tuổi đã đâu ra đấy, răng trắng môi đỏ, đẹp trai, họ hàng thân quen trông thấy đều muốn lao vào ôm.
Ôi, có lẽ là do con trai cô được quá nhiều người thích, các cô nàng thì theo đuổi con trai cô giống như đuổi vịt nên mới có cục diện ngày hôm nay, nhất định là vậy rồi, Đồng Dư Bối tự an ủi bản thân.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.