Đọc truyện Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng – Chương 142: Mây dày cùng thay đổi
“Lao động sống, người hầu tháo vát, có thể tiếp nhận các công việc nguy hiểm trong công trường hay khu mỏ, không từ bất cứ việc xấu nào! Lao động vĩnh viễn không biết mệt mỏi, vô cùng đáng tín nhiệm hơn? Dĩ nhiên chính là cương thi. Làm việc liên tục suốt năm mà lại không cần ăn uống, giá mười kim tệ một con, hàng năm bổ sung năng lượng tử vong một lần chỉ hai kim tệ, một lần mua sắm, cả đời được lợi.”
“Đừng nghe tên kia chém gió, cương thi rất dễ bốc mùi, mùa đông còn dễ nói, đến lúc xuân hạ chẳng phải là muốn thúi chết người. Vị đại thúc này, đến xem xác ướp nữ hầu của ta đi. Thể nội được ướp hương liệu thơm tho, vĩnh viễn không hư thối, ban đêm ôm đi ngủ rất dễ chịu. Phải biết chỉ có người thân phận cao quý mới được ướp xác, nữ hài khả ái trước mặt ngài có lẽ từng là công chúa tôn quý không chừng.”
“Cứ nổ đi, nhìn bản mặt ngươi mà dám đi đào mộ huyệt vương thất? Chắc chắn là ngươi moi móc cái xác này từ vùng thôn quê nào rồi.”
“… Địa tinh công chúa hẳn cũng được coi như công chúa, hơn nữa nàng là công chúa của một bộ lạc hơn ba trăm người nha!”
Dù cho hai vị vong linh pháp sư từ chém gió thăng cấp lên vật lên lộn, nhưng kết quả khách hàng vẫn không để ý đến bọn họ mà lại lựa chọn khô lâu lao công cách đó không xa. Nguyên nhân đơn giản vì khô lâu lao công vừa tiện nghi vừa sạch sẽ, sau khi lực lượng tử vong tan hết thì còn có thể tận dụng làm thức ăn cho chó.
“Vong linh quân mã đây, mại dôôô! Vĩnh viễn không rã rời, vĩnh viễn trung thành!”
“Loại hàng yếu nhớt vừa cưỡi liền vỡ, mời xem, ở đây ta có hài cốt cự thú nhân kéo xe, hoan nghênh đến mua!”
Đây là chợ thứ bảy ở Defender, cũng là nơi giao dịch vong linh lao công vừa mới thành lập không lâu. Ở chỗ này, đám vong linh pháp sư rốt cục đã tìm được cách mưu sinh mà chẳng cần phải cướp bóc.
Khi tin tức về Thành Vô Tội được truyền khắp toàn bộ đại lục, đám cao hứng nhất đương nhiên là các vong linh pháp sư.
Tại thế giới tàn khốc, kẻ yếu luôn luôn sinh sống không tốt, theo đuổi lực lượng đã trở thành bản năng của phần lớn người, dù cho lực lượng kia có chút nói không nên lời, nhưng có thể làm cho cuộc sống tốt hơn một chút, chí ít sẽ không phải vô tình chết oan uổng trong chiến loạn. Thử hỏi mấy ai mà không muốn đánh đổi?
Chỉ cần tiến hành theo chất lượng, không phải tất cả pháp sư tu luyện ma pháp sa đọa đều sẽ điên cuồng, nhưng Thánh Đường giáo hội không cần cân nhắc vong linh đã làm gì, bởi vì trong mắt giáo hội, vong linh tồn tại là một sai lầm. Bọn họ cố chấp tịnh hóa tất cả vong linh gặp được, kết quả ngược lại khiến vong linh pháp sư trở thành ác đồ, một loại dị đoan.
Có người chỉ đơn thuần thích hợp tu hành vong linh ma pháp, có người chỉ vô tình đạt được vong linh ma pháp truyền thừa. Nhưng nếu vô ý bại lộ, họ đương nhiên sẽ bị truy nã như ác đồ và dị đoan. Cảnh ngộ như thế khiến tất cả người tu hành vong linh ma pháp đều cố gắng che giấu bản thân, một khi bại lộ, thậm chí giết người diệt khẩu họ cũng không tiếc. Bởi vậy càng khiến vong linh pháp sư chìm sâu vào ác mộng hơn.
Trong mắt thế nhân, vong linh pháp sư không thể nào là đứa bé sáng sủa nhà hàng xóm mà phải là loại người mặt mũi âm trầm, trong hai con ngươi không ngừng tỏa ra hung quang. Tại đế quốc Ciro tà ác, điên cuồng, bón chúng đang ấp ủ âm mưu hủy diệt thế giới. Nhưng trên thực tế, đây hoàn toàn là hiểu lầm.
Ciro là đất nước của người chết, toàn bộ quý tộc thượng tầng và lãnh chúa hiển nhiên đều là vong linh, tuy hình tượng vong linh pháp sư rất tệ trong mắt thế nhân, thế nhưng họ vẫn là người sống, mà người sống tại Ciro hẹn tương đương với nô lệ, bởi vậy các vong linh pháp sư rất khó xử.
Trừ phi bọn họ nguyện ý từ bỏ nhục thân chuyển hóa thành Vu Yêu, hoặc là thiên phú dị bẩm được tên Vu Yêu nào đó xem trọng. Nếu không thì gần như chắc chắn không được sinh sống tốt, chí ít tại phương diện sinh hoạt, ăn ở tuyệt đối không hưởng thụ được đãi ngộ vốn có. Thậm chí còn có các trường hợp thê thảm như bị phệ huyết Huyết tộc coi trọng vị máu, hoặc bị tử vong kỵ sĩ hiếu chiến xem như kiếm bia, hay là bị Vu Yêu lão sư xem như vật thí nghiệm mới… Trên thực tế, chỉ cần không tiết lộ ma pháp của mình, tuyệt đại bộ phận vong linh pháp sư hoàn toàn trà trộn được trong xã hội nhân loại, hơn nữa bọn họ còn có thể âm thầm dùng lực để cuộc sống bản thân trở nên tốt hơn.
Từ xưa tới nay, vong linh pháp sư và ác ma thuật sĩ là lính đánh thuê được các quý tộc hoan nghênh nhất. Bởi vì bọn họ đều là điển hình thấy chết không sờn, thủ đoạn nhanh nhẹn mà lại hung ác, hơn nữa dù họ có biết bí mật gì đó thì hơn phân nửa cũng giữ kín miệng.
Cứ như vậy, thanh danh vong linh pháp sư tự nhiên càng ngày càng thối. Điểm mấu chốt nhất là vong linh pháp sư muốn tiến bộ thì dĩ nhiên phải có thi thể, không phải tự giết lấy thì phải đi trộm mộ, kết quả là tạo nên vô số truyện kinh dị và phim ma.
Bởi vậy mỗi một thành thị đều có người của Thánh Đường giáo hội chuyên giám sát nghĩa địa, bất kể đêm ngày.
Cho dù may mắn tu hành đến bạch ngân, hoàng kim, có thể dựa vào thực lực để làm lính đánh thuê kiếm bộn, nhưng chỉ cần một lần bất thận bị bại lộ, thậm chí một tên ăn mày ven đường cũng có thể vì 10 cái ngân tệ tiền thưởng mà tố cáo ngươi.
Đến lúc đó, mặc kệ trước kia ngươi che giấu tốt bao nhiêu, Thánh Đường giáo hội sẽ lập tức vây quét, cho dù có thể may mắn đào thoát, vậy chạy trốn đến chân trời góc bể chính là lựa chọn duy nhất. Mười người thì chẳng được đến một trốn vào trong thâm sơn cùng cốc hoặc may mắn tới được đế quốc Ciro.
Thời điểm Vô Miên Giả tuyên cáo với toàn bộ thế giới, những vong linh pháp sư đang ẩn nấp đều sợ ngây người, tiếp theo là vô cùng vô tận mừng rỡ.
“Vong linh không đại biểu cho tà ác? Nói không chừng ta có thể đường đường chính chính sống sót, hơn nữa còn được sùng bái và tôn kính!”
Bởi vậy, nửa tháng sau tuyên cáo, mỗi ngày đều có vong linh pháp sư hóa trang lẻn vào thành rồi lại lén lút biến mất, đám vụng trộm leo rào, vượt tường thành thì đếm không hết.
Những ngày đó luôn có người tranh thủ nửa đêm bay qua tường thành, thông thường là Huyết tộc, đôi khi là người bám theo Thạch Tượng Quỷ, làm cho nhóm xạ thủ trên tường thành rất do dự.
Bọn họ đương nhiên biết nguyên nhân, nhưng dĩ nhiên vẫn không thể bỏ qua cho cái đám chỉ thích vượt tường mà chẳng muốn đi qua cửa này.
Kết quả khi đám xuống đất, đa số đều sẽ bị các kỵ sĩ tóm gọn.
“Ngươi là vong linh pháp sư sao?”
“Không, ta vốn yêu thích vận động, vừa nãy mới nhìn thấy một con Thạch Tượng Quỷ đi ngang qua, ta muốn thử cảm giác bay trong không trung nên mới tóm lấy chân của nó.”
Mấy chuyện bịa kiểu này có ngốc cũng chẳng tin, thế mà hết lần này đến lần khác lại có kẻ kể như thật.
Kỵ sĩ đoàn phụ trách bảo vệ Defender nhìn phát chán đám vong linh pháp sư lưỡng lẹo, cho nên dứt khoát dán một thông báo bên ngoài tất cả cửa thành.
“Cửa số bảy thành tây là thông đạo chuyên dụng cho vong linh pháp sư, thủ tục chứng minh thân phận chỉ cần nửa giờ, còn tặng kèm ba lần đề cử công việc. Những người trốn làm thủ tục phạt 300 kim tệ, 2 tháng lao động công ích. Chú thích: Thạch Tượng Quỷ cỡ trung trở lên và các vong linh sinh vật mời ngừng ở phía ngoài thành, sau đó đến số bảy mở kho cất giữ đồ. Đương nhiên, ngươi cũng có không tuân thủ quy định, trên không Defender có cốt long kỵ sĩ Dimier đại nhân đóng giữ, các ngươi có thể thử chơi trò mèo vờn chuột, nhưng đừng trách đại nhân và tọa kỵ của người ra tay quá nặng, lúc đó hài cốt ngươi có thể trở thành sản phẩm trong tay đồng liêu, hiện tại khô lâu pháp sư và thi vu có thể bán được giá trên trời trong thành.”
Đây xem như một loại thành ý, biểu đạt thiện ý đối với vong linh pháp sư.
Sau khi có người dẫn đầu thử tiếp xúc, xác định an toàn. Tiếp đó, ngay cả các kỵ sĩ của ta cũng phải giật mình vì số lượng vong linh pháp sư.
Đến lúc vào thành rồi, bọn họ mới mừng rỡ phát hiện nhiều đồng liêu, đồng thời lại gặp phiền phức mới.
Bọn họ thất nghiệp.
Tân sinh Defender viện y học (vong linh học viện) quả thật đang cần không ít giáo chức, nhưng học viện lại cần nhân tài, mà đại bộ phận vong linh pháp sư đều tự mình tìm tòi thành tài, trình độ có hạn, đừng nói dạy người, ngay chính bọn họ còn phải tìm đạo sư để học hỏi lại.
“Làm nghề cũ? Sát thủ hay lính đánh thuê?” Trong vong linh pháp sư đương nhiên có rất nhiều kẻ liều mạng, bọn họ tự nhiên nhớ tới quá khứ cực khổ mưu sinh.
Không thể không thừa nhận, nhân loại ngu xuẩn đến mức không hạn cuối, trong phạm vi thần tích Thành Vô Tội mà còn dám phạm phải trọng tội, đám thi thể tội phạm phơi khô trên cột cờ coi như là làm gương cho kẻ khác, thuận tiện giải thích cái gì gọi là kết tội thuật cùng Thành Vô Tội.
Đương nhiên, tỉ lệ thất nghiệp quá cao tự nhiên sẽ dẫn đến xã hội bất ổn, cho nên ta đã sớm làm quy hoạch.
Đầu tiên đương nhiên là đầu quân, đám vong linh pháp sư chắc chắn là át chủ bài trên chiến trường, lại thêm nhiều năm kinh nghiệm điều khiển binh đoàn vong linh của ta… Nhưng trước hết phải làm một cái đề bài để đám pháp sư non nớt này tiến hành nghiên cứu.
“Ma pháp sinh hoạt hóa? Thiết bị và công cụ vong linh ma pháp hóa?”
Đề tài này nhìn như rất khó tưởng tượng nhưng trên lại hoàn toàn không mới. Rất nhiều vương quốc nhân loại đã sớm sử dụng đèn ma pháp, lò hỏa hệ ma pháp để nấu nước sôi, các loại đạo cụ luyện kim cũng đều là kết tinh từ văn minh ma pháp. Các loại ma pháp khác và luyện kim thuật đều có thể làm được, vì sao vong linh pháp thuật lại không được? Trên thực tế, vong linh ma pháp phi thường toàn năng, đương cử như vật liệu sử dụng vô cùng kì lạ.
Vong linh lao công vốn là tôi tớ của đám vong linh pháp sư, tạo thành thị trường lao động hiển nhiên rất bình thường, đương nhiên, ở trong đó phải có chút kỹ thuật.
Bản năng của vong linh cấp thấp là khát máu và không não, trừ phi vong linh pháp sư nhìn chằm chằm vào, nếu không thì bất kì ai cũng không cách nào đảm bảo đám vong linh không não có tùy ý mất khống chế hay không. Tuy nhiên một cái phát minh nho nhỏ đã thay đổi hết thảy.
“Lười biếng kiếm ấn —— tử vong là giấc ngủ ngọt ngào nhất, đáng tiếc, ngươi còn chưa tới lúc tan việc. Cho nên, nắm chặt hết thảy thời gian cố gắng sống thật đặc sắc đi..”
Lười biếng kiếm ấn đại biểu cho vong linh ma pháp kiếm ấn, kỳ thật nó gần như không khác biệt với các nguyên tố kiếm ấn khác, cũng phải thông qua Olivia ma hạp để khởi động, chỉ có điều là dùng kiếm ấn để điều khiển tử vong chi lực. Tuy nhiên từ trước mắt tiến độ nghiên cứu, rất mau thôi, nó sẽ giúp người sử dụng điều khiển được mấy con vong linh cấp thấp.
Tư liệu được ta để lại nhanh chóng bị bọn Margaret học hỏi, rất nhanh, một cái giản dị Olivia ma hạp vong linh giản dị được sinh ra. Tác dụng duy nhất của nó là dùng khế ước cấp thấp thì vẫn có thể khống chế cố định vong linh. Bởi thế, dù chỉ là người bình thường cần ma hạp vẫn có thể điều khiển vong linh phục vụ mình.
Kết quả, thị trường lao động vong linh trở thành hiện thực, khô lâu lao công, cương thi thợ mỏ, xác ướp hầu gái,… Chỉ có thứ người không nghĩ tới chứ chẳng có thứ gì mà lại không tìm được.
Đương nhiên, làm ăn vẫn phải có chừng có mực, tên “Thiên tài” nghĩ ra sáng kiến khâu ác tăng chung với nữ bộc tinh nghịch bởi vì sản phẩm bị quá nhiều người khiếu nại hủy tam quan cho nên hắn đã bị treo bằng ba tháng.
Về cho thuê xe u linh mã, Thạch Tượng Quỷ chuyển phát nhanh, cờ cương thi đại chiến thực vật, tất cả đều thành hot trend trong thành thị. Theo dự đoán, nếu cứ tiếp tục hoàn thiện đổi mới kỹ thuật, biết đâu nền văn minh ma pháp mới sẽ mau chóng được sinh ra.
Có lẽ chuyện này thoạt nhìn rất nhỏ. Nhưng trên thực tế, ảnh hưởng của nó cực kỳ sâu xa. Không biết nghĩa là không sợ, nếu yêu ma quỷ quái trong truyền thuyết trở thành nô dịch thường ngày, vậy lúc đạo lý của mình có thể được thế nhân tiếp nhận. Đám vong linh pháp sư nhờ đó mà có thể bắt đầu trải nghiệm cuộc sống bình thường.
“Có đôi khi, thời đại đang bước một bước dài tại nơi mà người không thể thấy. Đoán chừng ngay cả người phát minh – Roland điện hạ cũng sẽ không nghĩ tới sẽ là thứ mịt mờ nhất, không nổi dah nhất lại quả quyết bắt đầu ảnh thay đổi thế giới này.”
Nhưng có vãi thứ vĩnh viễn không đổi, ví dụ như lòng người khó lường và hạt giống thù hận.
Renee thở dài nhìn tử thi không đầu trước mắt.
Hai cỗ thi thể đều rất trẻ trung, một bán tinh linh xạ thủ bạch ngân giai, một vong linh pháp sư mới vừa trà trộn vào. Khi Rennee thị sát tường thành, bọn sát thủ ngụy trang thành người qua đường đột nhiên tập kích, sau đó trong nháy mắt liền bị thủ vệ chặt đầu.
” Freddie đại sư, Ferdinand lão sư, Hina đại pháp sư, cảm tạ các ngươi bảo hộ, mọi người vất vả.”
“Không cần cảm tạ chúng ta, đây là mệnh lệnh của Roland điện hạ.
Trước khi đi, ta đã sắp đặt hai Kiếm Thánh và một đại ma đạo thiếp thân bảo hộ Renee, lúc ấy Renee còn tưởng rằng ta phản ứng quá mức. Nhưng sự thật đã chứng minh phán đoán của ta, mới nửa tháng mà đã có tới 7 cuộc ám sát, hơn nữa đây chỉ mới là bắt đầu.
“Mầm non càng dễ dàng chết yểu, dù là thân phận hậu duệ Lam, hay chỉ vẻn vẹn mối quan hệ giữa ta và Đông Lam công quốc, ngươi vẫn là mắt xích trọng yếu nhất của toàn bộ quốc gia trọng yếu nhất, hoàn toàn không thể thay thế. Một khi ngươi xảy ra vấn đề, hết thảy đều không cần bàn nữa. Nếu ta kẻ địch, ám sát ngươi tuyệt đối là một vốn bốn lời.”
“Tại phương Bắc, chúng ta dường như không có kẻ địch đi.”
Ta chỉ cười cười không nói gì, đến hiện tại, Renee nhớ tới biểu cảm xem thường của, nàng chỉ có thể cảm thán mình không thành thục và ngây thơ cỡ nào.
“Đưa ta đến chợ thứ 7 đi. Kết quả tra khảo linh hồn cũng đưa cho ta một phần, mặc dù hơn phân nửa lại là các vương quốc kia phái tới. Thật là, sang năm thú nhân liền muốn đánh đến đây, nếu có thời gian phái người đến ám sát ta, không bằng cố gắng chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu đi.”
Không có kẻ địch? Phải nói tất cả quốc gia xung quanh đều là địch mới phải. Trên phương diện quốc gia, chỉ cần có lợi ích xung đột, quan hệ làm sao có thể tốt cho được? Bất kì ai cũng không muốn nhìn thấy một nước láng giềng cường đại, dù cho quốc gia kia lặp đi lặp lại nhấn mạnh mình sẽ không xâm lược nước khác, nhưng các khác quốc gia há lại dám ký thác an nguy của mình đến trên thân người khác, đừng nói chi quốc gia vốn là có dã tâm. Bởi vậy các quốc gia dần dần bắt đầu cực kỳ chướng mắt Đông Lam mới vừa khôi phục.
Lúc này ta đang ở Shawen cũng gặp không chuyện không khác mấy.
“Một hai ba bốn năm, năm tên thích khách đỉnh tiêm, còn có một tên đạo tặc Thánh giai trốn bên trong cái bóng, thật đúng là để mắt ta.”
Ameera vung pháp trượng lên, mặt mũi tràn đầy svẻ giận dữ.
“Lại đến ám sát ngươi, một tuần này đã là lần thứ mười ba rồi, coi như ta thành tay chân miễn phí của ngươi. Nhất định phải trả tiền thù lao cho ta.”
“Hừ, đòi tiền không có, muốn mạng cũng không có!”Mùa đông trên cao nguyên luôn tới sớm, trong lúc đại bộ phận quốc gia phương Bắc đều đang chuẩn bị cho thời điểm xuân hạ – thú nhân xâm nhập, cao nguyên vẫn đang bị băng tuyết bao trùm.
Nhưng khác với thông lệ, lần này thú nhân không giảm thiểu các hoạt động, chuẩn bị sinh tồn qua mùa đông, mà trái lại, các loại lang kỵ sĩ, Lôi Bằng kỵ sĩ liên tục tới lên trên cao nguyên, ẩn nấp tìm thời cơ ám sát thám báo nhân loại.
Càng đến gần khu thú nhân tụ tập, cường độ tuần tra càng lớn, cử chỉ khác thường này đương nhiên khiến các quốc gia nhân loại chú ý. Nhưng sai khi đã trả cái giá rất đắt, thú nhân rốt cuộc giữ kín được tin tức, một ít tin tình báo bị lộ ra chỉ là hành vi chuẩn bị chiến đấu thông thường mà thôi.
Nhưng trên thực tế, đây là biện pháp che mắt.
Cao nguyên thú nhân chỉ có hai lối ra vào, hơn nữa đều bị hai cứ điểm nhân loại che chắn sít sao.
Erro cao nguyên là một khu đất hoang cằn cỗi cách rất xa các quốc gia phương Bắc, lúc này, thông qua vô số lều vải san sát và khói lửa mù mịt, có thể thấy rõ đại quân thú nhân đang tập kết.
Trên đỉnh núi cao nhất, các tù trưởng đang tập họp, truyền bá tin tức khiến toàn thể thú nhân hưng phấn.
“Vì vinh dự chiến thần, cạn ly! Hạ chu, khoảnh khắc đại quân thú nhân xuôi nam đã điểm, rốt cục, mối hận của chúng ta rốt cục có thể báo được rồi. Lần này, chúng ta muốn đánh cho nhân loại trở tay không kịp! Khởi động kế hoạch Lôi Điểu đi!.”
P/s: Các bằng hữu đề cử, đẩy kim phiếu cho truyện để khích lệ bần đạo nhé.