Đọc truyện Nhật Ký Thú Tội – Chương 4746
Val ở lại Bắc Kinh trong 10 ngày cho tuần lễ thời trang Bắc Kinh, sự kiện được nhắc tới trong bất cứ câu chuyện phiếm nào ở công ty tôi, mà khi họ bắt đầu nói về nó thì thế nào sẽ kèm theo “Năm nay có một cô người mẫu đồng tính.”, như thể xu hướng tính dục của Val cũng đáng quan tâm ngang ngửa với độ hoành tráng của tuần lễ thời trang. Thế nên dù rất muốn gạt Val ra khỏi đầu để tập trung cho công việc nhưng điều đó là bất khả. Thậm chí cả vào giờ ăn trưa, chị đồng nghiệp của tôi còn dí màn hình điện thoại vào mặt tôi: “Tuệ Anh thấy cô tóc vàng này xinh không? Mới 19 thôi đấy, mà tiếc là đồng tính.” Một chị đồng nghiệp khác chen vô: “Ê mà nghe đâu nó đang cặp với một chị nào giàu lắm.”
Cái câu đấy làm tôi choáng mất vài giây. Tôi bèn hỏi lại: “Là ai cơ?”
“Hình như là Kristine Lawrence gì đó, cũng tới tham dự tuần lễ thời trang í. Người ta đồn vậy thôi, mà chắc đúng đó. Chính Kristina đã giới thiệu Valentina vào IMG mà.”
“Chị nghe tin đó ở đâu vậy? Em tưởng người giới thiệu Val là chị họ nó?” – tôi ngạc nhiên vì tại sao tôi đã theo dõi Valentina sát sao nhất rồi mà lại không nghe gì về tin đồn đó, lại càng chưa bao giờ biết tới cái tên Kristine Lawrence.
Chị đồng nghiệp nhìn tôi có chút bất ngờ, chắc chị tự hỏi vì sao cái con bé chả biết gì về showbiz này lại tỏ ra quan tâm đặc biệt về một cô mẫu Tây, “Trên một diễn đàn chuyên về tin đồn. Dù sao cũng chỉ là tin đồn.”
Dù sao cũng chỉ là tin đồn. Tôi ăn nốt bữa trưa của mình trong trạng thái bồn chồn. Những lời đồn đều xuất phát từ một sự thật nào đó. Sáng nay Val nhắn tin hẹn gặp tôi vào ngày mai. Tôi định tới lúc đấy sẽ hỏi nó nhưng sự thật tới nhanh hơn lời nói. Tôi đã tới nơi diễn ra sự kiện tuần lễ thời trang, ngồi xem từ trên cao ở quán cà phê đối diện. Là Val hay sự thật hối thúc tôi tới đây? Từ ở chỗ tôi quan sát mọi thứ bên dưới đều nhỏ bé và mờ ảo, nhưng tôi biết chắc chắn người đó chính là Val đang lẻn đi ra ngoài theo một người phụ nữ vào trong con hẻm và hôn cô ấy, y như đã hôn tôi hai ngày trước. Trong phút chốc tôi mới nhớ ra rằng Valentina Xavier vốn là một tay nói dối rất cừ. Nó đã nói dối về chị họ nó. Tại sao phải thế hả Val? Em muốn gì ở chị?
Tôi chẳng buồn ở lại uống nốt li cafe mà về thẳng nhà. Dối trá thế là đủ rồi, tiểu thư Val.
“Em đừng bao giờ hôn ai khi em đã có Kristine Lawrence.”, tôi đã nhắn vậy cho Val rồi tắt điện thoại. Sẽ không còn lời nói dối nào nữa. Tại sao giờ này tôi còn thức để viết cái đống này chứ?