Nhật Ký Nổi Tiếng Của Nữ Minh Tinh

Chương 53: Trao Giải


Đọc truyện Nhật Ký Nổi Tiếng Của Nữ Minh Tinh – Chương 53: Trao Giải


Vào vòng tranh giải nữ chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Kê có 5 bộ phim điện ảnh, trong đó 3 bộ đã được định trước là mang số làm nền, còn lại hai bộ, một bộ là Yêu thú cưng với Trình Hạ, danh tiếng hay phòng vé đều tốt nhất, còn bộ còn lại.

.

.

.

.

.
Bên trong phòng trang điểm, hai nữ diễn viên có mặt chỉ để làm nền đi tới bên cạnh Trình Hạ nói: “Trình Hạ, cô thật là tài giỏi, Yêu thú cưng là bộ phim điện ảnh đầu tiên cô đóng vai chính, đã có thể nhận giải nữ chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Kê rồi.”
Trình Hạ lễ phép cười nhẹ, khiêm tốn nói: “Có thể nhận được đề cử giải nữ chính xuất sắc nhất, tôi đã rất thỏa mãn rồi.”
Nữ diễn viên còn lại phóng khoáng vỗ bả vai Trình Hạ, “Cô không cần khiêm tốn như thế, trong lòng chúng tôi đều hiểu, lần này chỉ đến làm nền cho cô và chị Trần Hoàn.

Hơn nữa lần này vai diễn của chị Trần Hoàn ở trong phim hoàn toàn không thể tính là nữ chính, không biết có nhầm lẫn hay không, các nhà phê bình đã lên tiếng, đoàn phim cũng lên tiếng làm sáng tỏ, chị Trần Hoàn không phải nữ chính trong phim điện ảnh của bọn họ, ban tổ chức không thể tự tát vào mặt mình, trao giải cho cô ấy đúng không?”
Những lời cô ấy nói, dĩ nhiên trong lòng Trình Hạ cũng hiểu.
Nhưng, cô cũng không thể ở trước mặt họ lớn tiếng reo hò, yahooo, đúng, tôi cũng cảm thấy mình rất tuyệt, có thể giành được giải nữ chính xuất sắc nhất.

.

.

.

.

.
“Trước khi giải thưởng được công bố, chưa nói trước được đâu.

Nói riêng về kỹ năng diễn xuất, so với chị Trần Hoàn, tôi vẫn còn rất nhiều thiếu sót.” Trình Hạ ngoài miệng nói như vậy, nhưng ý cười trên khóe môi đã hiện lên, “Nhưng vẫn cảm ơn mọi người, biểu hiện của mọi người cũng rất tốt.”
“Đúng, lần tới nếu gặp được bộ phim điện ảnh hay giống như bộ của cô, bạn diễn tốt như vậy, chắc chắn tôi cũng có cơ hội nâng cúp Kim Kê.”
Một cô gái khác nháy mắt, “Trọng điểm là cô tìm được một bạn diễn tốt, một là bạn gái xì căng đan, một là bạn diễn trong phim, cho dù hôm nay ai nhận được giải thưởng này, chắc chắn anh Nhất Ngạn cũng rất khó đoán đó.” Nói đến đây, cô chuyển chủ đề câu chuyện, “Trình Hạ, anh Nhất Ngạn và chị Trần Hoàn thật sự đang ở bên nhau sao?”
Trình Hạ sững sờ, ngay sau đó kịp phản ứng.
Trong khoảng thời gian này cô và Ninh Nhất Ngạn đang chiến tranh lạnh, ngược lại xì căng đan giữa Trần Hoàn và anh lan truyền ầm lên, gì mà quần áo đôi, gì mà đến thăm ban, gì mà qua đêm ở khách sạn, chỉ còn thiếu việc hai người lên tiếng làm sáng tỏ mối quan hệ.
Những chuyện này, ngược lại Ninh Nhất Ngạn đã giải thích rất rõ ràng với cô.


Anh mặc trước, sau đó Trần Hoàn lại cố ý mặc quần áo giống y vậy, có thể gọi là quần áo đôi sao? Rõ ràng là Trần Hoàn đến thăm đạo diễn phim điện ảnh của anh, còn ở cùng một khách sạn với anh.

Trong đêm mà tin tức nói là qua đêm đó, anh còn đang gọi video với Trình Hạ.
Đối với tâm tư của Trần Hoàn, Trình Hạ vô cùng yên tâm, không chỉ là vì tin tưởng Ninh Nhất Ngạn, còn có.

.

.

.

.

.

Cô gái ở buổi hôn lễ trong mơ không phải là Trần Hoàn.
Nhìn hai người đang mở to đôi mắt đầy tò mò, Trình Hạ cười một cái, trả lời: “Tôi không rõ lắm, nhưng lúc hợp tác với anh Nhất Ngạn, tôi không hề gặp chị Trần Hoàn, cũng không nghe anh ấy nhắc qua.”
Câu trả lời này, đã rất rõ ràng.
Hai cô gái lập tức cười đùa, “Tôi biết không thể nào mà, làm sao anh Nhất Ngạn có thể thuộc về một người phụ nữ nào chứ, anh ấy là của mọi người.”
Trình Hạ.

.

.

.

.

.
Ngoài cửa.

Không biết Trần Hoàn đã đứng ở trước cửa từ lúc nào.

Trợ lý đứng ở bên cạnh cô, nhưng không dám lên tiếng.
Rốt cuộc, sau khi bên trong phòng vang lên tiếng cười vang, Trần Hoàn bước đi.
Trợ lý: “Chị Trần Hoàn.


.

.

.

.

.”
Trần Hoàn: “Gọi điện thoại cho Lãng Mẫn, để cho anh ấy liên lạc với toàn bộ giám khảo bình bầu lần này.”
Mặc dù Trình Hạ và Ninh Nhất Ngạn cùng được đề cử nhờ một bộ phim điện ảnh, nhưng ban tổ chức lại không sắp xếp vị trí chỗ ngồi của hai người ở cạnh nhau, Ninh Nhất Ngạn ở giữa hàng thứ nhất, Trình Hạ thì lệch về bên phải dãy thứ hai.

Khoảng cách này có lẽ phải kêu lớn mới có thể nghe thấy nhau.
Mà bên cạnh Ninh Nhất Ngạn, bên phải là một vị diễn viên gạo cội, bên trái chính là Trần Hoàn.
Dùng lời của truyền thông mà nói, hai người Ninh Nhất Ngạn và Trần Hoàn, hình như là vì để tránh bị nghi ngờ, toàn bộ quá trình cũng chưa từng tiếp xúc.
Cho đến khi trên sân khấu, khách quý được mời tới trao giải tuyên bố, “Lần này nam nữ chính xuất sắc nhất lần lượt là.

.

.

.

.

.”
Phía dưới hô to: “Ninh Nhất Ngạn, Trình Hạ.”
“Ninh Nhất Ngạn, Trần Hoàn.”
Có nhận được giải thưởng hay không không quan trọng.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng tay Trình Hạ vẫn bất giác siết chặt vào nhau.
“Xem ra nam chính xuất sắc nhất không còn gì phải bàn cãi, nhưng ai là nữ chính xuất sắc nhất đây?” Khách quý trao giải cố ý dừng lại ba giây, sau khi đã đủ kích thích, mới mở miệng: “Ninh Nhất Ngạn!”
“Trần Hoàn!”
Có tiếng thở dài ở hàng ghế đầu “Chuyện gì vậy?” “Làm sao có thể là cô ấy?”
Nụ cười trên mặt Trình Hạ không thể khống chế liền cứng lại, theo bản năng di chuyển chân khi vừa nghe lời tuyên bố càng giống trò cười.

Chỉ có giọng nói của khách quý trao giải văng vẳng bên tai cô.

“Wow, Ninh Nhất Ngạn và Trần Hoàn cùng nhau giành được giải nam nữ chính xuất sắc nhất, không biết một lát bọn họ đứng bên cạnh nhau nhận giải thưởng, sẽ nói gì đây?” Khách quý trao giải mập mờ chớp chớp mắt, “Nào, để tôi mời Ninh Nhất Ngạn và Trần Hoàn lên sân khấu nhận giải thưởng.”
Trong nháy mắt khi khách quý trao giải tuyên bố tên, ống kính liền quay Ninh Nhất Ngạn và Trần Hoàn.
Trần Hoàn mở to hai mắt tay che miệng, hai hàng nước mắt từ trong vành mắt chảy xuống, xúc động đến mức giống như là lần đầu tiên giành được giải thưởng vậy.

Hốc mắt ướt át, cười rạng rỡ đứng lên.

Mà cùng lúc đó, Ninh Nhất Ngạn đâu?
Ngày hôm qua anh đã cho người nghe ngóng kết quả, tối nay lại bất ngờ thay đổi, hiển nhiên là có người động tay động chân.

Là anh tính toán không chu đáo, không ngờ ảnh hậu quốc tế Trần Hoàn lại động tay thay đổi kết quả một giải nữ chính xuất sắc nhất nho nhỏ như vậy.
Ninh Nhất Ngạn ngồi im tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.

Sắc mặt u ám tạo thành sự đối lập rõ rệt với Trần Hoàn.
Khách quý trao giải cách khá xa, không thấy rõ vẻ mặt của Ninh Nhất Ngạn, còn trêu chọc nói: “Ninh Nhất Ngạn thật là ga lăng, la¬dy first, nhưng bây giờ Trần Hoàn đã đứng lên, không phải cậu nên giúp cô ấy đỡ làn váy sao?”
Nhưng đạo diễn ở hậu trường thì nhìn thấy sắc mặt khó coi của Ninh Nhất Ngạn, rất rõ ràng.

Trong lòng trầm xuống, vội vàng nói nhân viên công tác lên kiểm tra.
Ninh Nhất Ngạn cầm lấy mic trên tay nhân viên công tác nói, “Hôm nay sân khấu này, tôi sẽ không lên.”
Trần Hoàn kinh ngạc quay đầu lại, con ngươi tràn đầy sự mờ mịt chỉ trong nháy mắt khi quay đầu, hoàn toàn bị sự kinh ngạc che lấp đi.
Đối diện với ánh mắt của mọi người, Ninh Nhất Ngạn không nhìn về phía Trình Hạ, lúc này anh không hy vọng sẽ đẩy Trình Hạ ra trước màn hình.

Giọng nói tỉnh táo mà êm dịu, “Tôi không biết tiêu chuẩn lựa chọn của ban tổ chức như thế nào, từ lúc nào việc lựa chọn nữ chính xuất sắc nhất lại biến thành nữ ba xuất sắc nhất?
Không hề giấu quý vị, thậm chí tôi đã chuẩn bị xong tiệc tối chúc mừng tôi và nữ chính phim điện ảnh của tôi Trình Hạ, nhưng không ngờ rằng kết quả lại như vậy.

Thật ra, cũng không có gì, với cách lựa chọn này, chờ phim Một hạt bụi công chiếu, trùng hợp là tôi cũng diễn nam ba trong phim đó, nói không chừng lúc đó tôi có thể cùng Trình Hạ nhận giải nam nữ chính xuất sắc nhất?”
Khách quý trao giải lúng túng nhiều lần điều chỉnh đường cong khóe miệng, trong tai liên tục nghe rất nhiều lời nhắc nhở, nhưng khi đặt mic lên trước miệng, một câu cũng nói không nên lời.
Trần Hoàn cúi đầu, khi ngẩng đầu lên, con ngươi ngập nước, tràn đầy uất ức.
Ninh Nhất Ngạn không để ý biểu cảm của bất kỳ ai, nếu anh để ý, chỉ có thể để ý ở trong lòng, “Dĩ nhiên, quyền lựa chọn là của ban tổ chức, tôi không có quyền chất vấn.

Nhưng mà đồng thời, có nhận giải thưởng này hay không là quyền của tôi.

Nếu tôi không chấp nhận được nguyên tắc làm việc của ban tổ chức, như vậy hôm nay, Ninh Nhất Ngạn tôi sẽ không nhận giải thưởng này.

Cảm ơn.”
Nói xong, Ninh Nhất Ngạn trả mic lại cho nhân viên công tác, cúi chào xin lỗi mọi người, đi về phía bên phải rời khỏi hội trường.
Lúc đi, anh thoáng nhìn thấy, chỗ ngồi của Trình Hạ cũng trống không.

Chắc là khi anh nói chuyện, lúc sự chú ý của mọi người đều tập trung trên người của anh, lặng lẽ rời đi.
Ninh Nhất Ngạn vì bảo vệ nữ chính phim điện ảnh của mình, trở mặt với Trần Hoàn?
Trình Hạ mới là người Ninh Nhất Ngạn thật sự yêu, Trần Hoàn chỉ đang bám lấy?
Ngạn Thần “đại nghĩa diệt thân” (vì đại nghĩa không quản người thân), ngay cả bạn gái cũng không thiên vị?
Bị phóng viên vây đuổi, Trình Hạ vội vã trốn về đoàn phim Tiêu Hồng, Ninh Nhất Ngạn cũng vội vàng bay về Đài Loan, sau buổi lễ trao giải, cả hai thậm chí còn không gặp mặt nhau.
Nhưng chuyện xưa của hai người ở trên mạng, so với phim truyền hình dài tập còn đặc sắc hơn nhiều.


Có rất nhiều ý kiến về quan hệ của ba người, dưới sự điều khiển của bộ phận quan hệ xã hội ba bên, ồn ào nghiêng trời lệch đất.
Vừa có bằng chứng được tung ra.
“Trần Hoàn và Ninh Nhất Ngạn đã sớm yêu nhau, Trình Hạ là Tiểu Tam.”
Người hâm mộ lâu năm của Ninh Nhất Ngạn tung ra hình chụp chung trước đây của Ninh Nhất Ngạn và Trình Hạ.
“Rõ ràng Trình Hạ và Ninh Nhất Ngạn đã sớm quen biết.”
Bạn diễn từng bị Ninh Nhất Ngạn đuổi ra khỏi đoàn phim nhảy ra nói, “Trước khi Trình Hạ trở thành người đại diện của Ninh Nhất Ngạn, tôi và Ninh Nhất Ngạn chính là một đôi, là Trình Hạ chia rẽ chúng tôi.”
Việc tranh cãi ai là “Vợ cả” vẫn tiếp diễn, cho đến một ngày, một người tên là Hạ Lâm đăng một tấm hình lên Weibo, rốt cuộc việc tranh cãi này mới kết thúc.
Trình Hạ 5, 6 tuổi mặc váy đỏ nhỏ và Ninh Nhất Ngạn mười mấy tuổi mặc âu phục nhỏ, bánh kem che gần nửa gương mặt, nhìn vào máy ảnh cười khúc khích.
Trình Hạ nhìn hình, sửng sốt thật lâu, chuyện gì cũng không nhớ ra.
Ninh Nhất Ngạn chỉ mơ hồ nhớ lại, lúc sinh nhật mười tuổi, hình như ông ngoại mời rất nhiều người tới dự sinh nhật của anh, còn chụp không ít hình.
Còn ai dám nhận quen biết sớm hơn không? Còn ai!
Không chỉ việc tranh cãi “Ai quen biết trước”, tất cả các khía cạnh khác trên mạng, rốt cuộc cũng là ở trong nước, trên địa bàn của Trình Hạ và Ninh Nhất Ngạn, Trần Hoàn liên tục bại trận.

Công chúng đẩy sập tường, hình tượng cô gái ngây thơ mà Trần Hoàn tạo ở trên mạng, cuối cùng đã bị vạch trần bởi một đoạn video ngắn đạo đức giả lan truyền trên mạng nhưng vốn bị xem nhẹ, GIF đạo đức giả.

“A!”
Trần Hoàn quét hết đồ trên bàn xuống, ngón tay bị ly thủy tinh làm xước, tí tách tí tách chảy máu.
Người đại diện Lãng Mẫn của cô vẫn im lặng đứng ở bên cạnh, cho đến khi, nhìn thấy tay của Trần Hoàn bị chảy máu.

Vội vàng lấy băng keo cá nhân ra, đi lên trước, cầm tay của Trần Hoàn.
Trần Hoàn dùng sức muốn đẩy anh ra.
Lãng Mẫn bất đắc dĩ, “Nghe lời.

Cho dù em muốn làm gì, anh đều ủng hộ em.

Nhưng không được làm cơ thể của mình bị thương.”
“Làm cơ thể của mình bị thương?” Trần Hoàn đột nhiên bật cười, “Cơ thể của em còn là của em sao? Làm nó bị thương?”
Lãng Mẫn lẳng lặng nghe cô nói, cầm lấy ngón tay cô, cẩn thận dán băng cá nhân lên miệng vết thương, lại không để ý đến.

.

.

.

.

.
Trần Hoàn cởi giày, chân trần đạp lên ly thủy tinh vỡ.
Chờ đến lúc anh phát hiện, máu tươi đã chảy đến bên chân của anh.
Anh sợ hãi kêu: “Trần Hoàn?”
Trần Hoàn lại giống như hoàn toàn không cảm thấy đau, trừ sắc mặt hơi tái nhợt, cô cười nói với anh: “Tại sao tất cả mọi người đều mắng em, sao bọn họ lại không mắng Trình Hạ và Ninh Nhất Ngạn? Tất cả nên cùng nhau xuống địa ngục, không nên là một mình em.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.