Đọc truyện Nhật Ký Mang Tên Anh – Chương 6
Khi cả đám học sinh nữ chọi những bọc nước đủ màu vào nó và Phương My thì bỗng nhiên có bóng người cao lớn đứng trước che chở cho nó và những bọc nước đủ màu bay thẳng vào lưng người đó! Nó khẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy người che chở cho mình chính là Hải Nam chàng hoàng tử đẹp trai nhất của trường. Nó hơi hốt hoảng
“anh Nam…”
cả đám học sinh nữ đó vừa nhìn thấy Hải Nam liền hốt hoảng và sợ hãi
“ôi hoàng tử Hải Nam”
Phương My và Ngọc Khánh với Thái Sơn cũng ngạc nhiên.
“hai em không sao chứ?”
Hải Nam nhìn nó với Phương My và hỏi khẽ. Nó nhẹ lắc đầu và nói lắp bắp
“dạ…tụi em không sao?”
“Nam”
Hoàng Minh lúc này gọi lớn và chạy đến. Hải Nam nhẹ quay người lại nhìn đám học sinh nữ và hỏi
“các bạn đang làm gì thế”
cả đám học sinh nữ đều rung sợ. Rồi bỗng có một cô gái bước lên và hỏi
“anh Nam… Có phải chiều hôm qua anh chở con nhỏ đó đi chơi không?”
Hải Nam và nó đều khẽ ngạc nhiên. Hải Nam nhẹ gật đầu và hỏi lại
“phải! Rồi thì sao?”
cô gái đó rung rung nước mắt
“sao tự nhiên anh lại đối xử tốt với nó quá vậy. Từ trước tới giờ anh có quan tâm ai đâu”
rồi cô gái thứ hai cũng bước ra và nói
“nó đã ngồi chung bàn với anh Minh rồi sao còn đi chơi với anh nữa chứ?”
Nó nghe vậy thì bực mình bước ra từ sau lưng Hải Nam và hỏi
“các bạn nghĩ tôi thích chung bàn với anh ta lắm á. Tại trong lớp hết chỗ ngồi thôi. Hay là các bạn đổi chỗ với tôi đi”
lúc này Hoàng Minh vội lên tiếng
“Ê cô kìa bộ ngồi chung với tôi khiến cho cô xấu hồ lắm hả?”
nó quay qua nhìn và cười đểu
“xấu hồ thì không? Nhưng tai tôi sắp diếc bởi con heo như anh rồi đây”
Hoàng Minh bắt đầu bực mình
“này này. Cô nói ai là con heo hả?”
Hải Nam. Phương My. Ngọc Khánh. Thái Sơn nhẹ lắc đầu và thở đài. Họ thật hết cách với đôi oan gia này luôn rồi. Hải Nam quay sang qua đám học sinh nữ đó và nói
“Ngọc Lâm là bạn của Nam nên Nam mong các bạn đừng gây sự với em ấy nữa. Thôi cũng gần tới giờ học rồi các bạn mau về lớp đi”
nghe Hải Nam nói vậy thì cả đám đều buồn bã quay lưng bỏ đi. Giờ nó mới để ý đến Hải Nam. Cả người hắn đều ướt hết và chiếc áo trắng của hắn giờ đủ màu. Nó bước đến và lo lắng hỏi
“anh Nam. Anh có sao không? Anh như thế này làm sao đi học được”
Hải Nam thấy nó lo lắng cho mình như vậy không hiểu tại sao trong lòng hắn lại thấy vui. Hắn nhẹ lắc đầu và cười mỉm
“không sao đâu. Thôi mọi người đi vào lớp đi”
“nhưng mà…”
nó vẫn lo cho Hải Nam vì nó biết trường học này rất kỷ lực. Hải Nam cười mỉm và nói giọng dịu dàng
“anh không sao thật mà. Em mau vào lớp đi”
nó nhẹ gật đầu và quay lại nắm tay Phương My đi. Ngọc Khánh và Thái Sơn cũng đi theo. Lúc này Hoàng Minh bước tới và nói
“tự rước khổ vào thân”
Hải Nam cười cười
“có gì đâu mà khổ”
Hoàng Minh nhìn Hải Nam bằng ánh mắt khó hiểu
“không phải mày chung tình với công chúa của mày lắm sao? Giờ sao lại để ý đến cô gái hung dữ đó vậy”
Hải Nam đánh nhẹ vào vai Hoàng Minh và cười nhẹ
“hình như mày cũng để ý đến Ngọc Lâm mà”
“tào lao. Ai thèm để ý đến cô hung dữ đó chứ?”
Hoàng Minh vội nói rồi quay lưng đi. Hải Nam bật cười nhẹ và lắc đầu rồi cũng vào lớp. Nãy giờ ở gốc nào đó có một ai đang đứng lắng nghe mọi chuyện. Và người đó không phải ai xa lạ mà là Mỹ Sang học sinh thích gây sự. Thich ăn hiếp người khác nhất. Giờ cô ta đã thật sự ghét nó vì chính mắt cô ta nhìn thấy Hải Nam. Hoàng tử trong mơ của mình lại bảo vệ nó. Đã vậy Hải Nam còn nói nó là bạn tốt của hắn nữa chứ? Càng khiến cho cô ta càng bực tức hơn.
Vào lớp thì nó quay sang qua Ngọc Khánh với Thái Sơn và hỏi giọng mò tò
“Khánh. Sơn. Hai bạn có biết đám người đó là ai không?”
“là người của Mỹ….”
Thái Sơn nhanh miệng nói nhưng chưa hết câu thì bị Ngọc Khánh véo một cái thật đau ở eo. Ngọc Khánh cười cười và nói
“tụi mình làm sao biết được chứ?… Chắc là fan hâm mộ của anh Nam và anh Minh đó mà”
Phương My và nó đều thấy thái độ của Ngọc Khánh và Thái Sơn đáng nghi lắm nhưng thấy hai người họ cố ý muốn giấu nên không hỏi tiếp nữa. Nó nhẹ gật đầu và quay lưng đi đến chỗ ngồi. Ngọc Khánh kéo Thái Sơn lại gần và hói nhỏ
“bộ ông muốn gặp rắc rối hả?”
Thái Sơn gãi đầu và lắp bắp nói
“tại…tôi quên..thôi mà…”
“ông muốn chết thì chết một mình đi dừng kéo tôi theo”
Ngọc Khánh nói rồi xô Thái Sơn ra và quay lưng đi đến chỗ ngồi. Thái Sơn cũng bước đi đến chỗ ngồi của mình. Nó đứng trước bàn của Phương My và nói giọng khó chịu
“ước gì tao có thể đổi ngồi ta. Tao chẳng muốn ngồi chung với anh ta chút nào”
Phương My vừa lấy mấy cuốn sách ra vừa nói
“mày cũng biết là không thể đổi chỗ ngồi theo ý rồi mà”
“bộ cô sợ hả?”
Hoàng Minh bước vào hỏi. Nó bất ngờ quay qua nhìn
“sao tôi phải sợ chứ?”
Hoàng Minh nhìn và nói
“thì cô sợ fan ham mộ của tôi tìm chuyện với cô”
nó cười lớn và nói
“kaka. Tôi mà sợ fan ham hộ tào lao của anh sao? Tức cười quá đi”
Hoàng Minh bước đến chỗ ngồi của mình và nói
“vậy nãy ai muốn đổi chỗ ngồi”
nó bước nhanh đến rồi ngồi xuống và nói
“từ giờ tôi sẽ không đổi chỗ nữa. Hứ”
Hoàng Minh nhẹ gật đầu rồi quay mặt qua cửa sổ và nhếch môi cười cái. Phương My ngồi bàn bên kìa nhìn qua nhìn thấy Minh Hoàng và nó cãi nhau mà trông cả hai rất vui rất hợp với nhau thì tự nhiên cô cảm thấy hơi buồn. Lúc này Mỹ Sang. Như Ái. Ngọc Kim bước vào và nhìn về phía nó với ánh mắt bực tức. Họ cảm thấy bực tức khi nó cứ ngồi gần Hoàng Minh lớp trưởng đẹp trai nhất của họ như thế. Mỹ Sang ngồi xuống và nói giọng tức giận
“thật bực mình. Một chút nữa con nhỏ đó thành con chuột đủ màu rồi. Tự nhiên anh Nam xuất hiện à”
ngay lúc này có tiếng bước chân đang đi vào. Là thầy Bùi ( khoảng 40 tuổi. Tính tình khó chịu)
“HỌC SINH”
Hoàng Minh đứng dậy nói lớn lên. Cả lớp đều đứng dậy cháo thầy giáo của mình. Thầy Bùi nhẹ gật đầu và nói khẽ
“các em ngồi xuống đi. Từ giờ tôi sẽ dạy môn lý và môn văn luôn. Các em lấy tập sách ra đi”
cả lớp im lặng làm bài. Không ai đám lên tiếng đùa giỡn nữa.
************hết chương: 5**************
Sứ mời mọi người đón đọc tiếp chap sau nhé ^^