Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 81
“Đã thức tỉnh và bình thường như cũ.” – Stefan ló mặt vào khung hình – “Chúng tôi đã gọi cho bạn ngay khi chúng tôi thức dậy.”
“Ele—nhưng giờ là buổi trưa rồi mà!” – Bonnie há hốc.
“Chúng mình bận hết chuyện này rồi chuyện kia nên..”-Elena chen vào nhẹ như không , và ôi trời , được nghe Elena nói chuyện kiểu này thật là tốt biết bao! Giọng nói của cô ấy – nửa trong sáng vô tội , nửa tự mãn khiến bạn chỉ muốn lắc cô ấy thật mạnh rồi cầu xin cô ấy nói cho bạn biết từng chi tiết nhỏ nhất.
“Elena..” – Bonnie khẽ rùng mình,cô dựa vào bức tường gần nhất rồi từ từ tụt xuống,mặc cho cả một đống tất,áo sơ mi,áo ngủ và đồ lót đang cầm trên tay rơi vãi trên thảm , nước mắt cô bắt đầu ứa ra – “Elena, họ nói rằng bồ sẽ rời khỏi Fell Church –phải không?”
Elena sững sờ “Họ nói Cái Gì cơ ?”
“Nói rằng bồ và Stefan sẽ bỏ đi vì lợi ích của hai người.”
“Không bao giờ !”
“Tình yêu bé nhỏ của anh–” – Stefan lên tiếng,nhưng anh đột ngột dừng lại,há mồm định nói gì đó rồi lại thôi.
Bonnie nhìn chăm chú.Mọi chuyện sau đó diễn ra ở ngoài khung hình điện thoại và cô không nhìn thấy nhưng cô gần như có thể thề rằng “tình yêu bé nhỏ” của Stefan vừa mới thúc khuỷu tay vào bụng anh ta.
“Địa điểm số 0 , 2 giờ ok?” – Elena lên tiếng.
Bonnie giật thót và trở về với hiện tại.Elena không bao giờ cho người khác thời gian để thích nghi “Ok mình sẽ ở đó!” – cô kêu váng lên.
“Elena” – Meredith thở gấp.Và rồi lại “Elena!” như một tiếng nấc pha lẫn cú shock mạnh . “Elena!”
“Meredith.Ôi trời đừng có làm mình khóc nghen , cái áo khoác này làm bằng lụa nguyên chất đó bồ.”
“Nó bằng lụa nguyên chất bởi vì nó là áo cánh sari CỦA mình , đó là lí do !”
Tự nhiên Elena trông cực kì “ngây thơ vô tội” như một thiên thần : “Bồ biết không Meredith , hình như dạo này mình cao lên hay sao ấy.”
“Nếu bồ dám kết thúc cái câu vừa rồi bằng cụm từ ‘cái áo thực sự hợp với mình hơn’ ” – giọng Meredith trở nên đe dọa – “..thì mình đang cảnh cáo bồ , Elena Gilbert..”.Và cô vỡ òa , cả hai cô gái đều cười váng lên và kêu to “Bồ có thể có nó ! Ôi trời , bồ lấy nó đi luôn cũng được.”
“Stefan ?” Matt vung vẩy chiếc điện thoại – ban đầu còn thận trọng , sau rồi cậu vung vẩy kiểu gì mà nó cụng trúng luôn tường gara.
“Mình không thấy—” Cậu dừng lại,nuốt nước bọt cái ực – “E-le-na?” .Từng từ được cậu phát âm một cách chậm rãi,sau mỗi âm tiết lại có một khoảng dừng.
“Đúng vậy Matt.Mình trở về rồi nè.Thậm chí ở đây cũng vậy” – vừa nói cô vừa chỉ vào trán mình – “Cậu sẽ gặp bọn mình chứ?”
Thả mình ngồi xuống chiếc xe gần-như-sắp-chạy-được mới tậu , Matt lẩm bẩm ,lặp đi lặp lại“Tạ ơn Chúa,tạ ơn Chúa.”