Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 72
“Ra ngoài.”
Bị đuổi như một con chó,Damon lần mò tìm chiếc áo jacket đằng sau lưng và hi vọng cũng tìm lại được khiếu hài hước vốn có của mình.Khuôn mặt mọi người xung quanh anh đều đang giống nhau – đanh lại như đá tảng.
Nhưng những khuôn mặt đó chẳng thể đanh cứng được bằng tảng đá đang bao quanh linh hồn anh : vừa được hàn gắn và tăng cường thêm một lớp giống như cách ngọc trai hình thành .
Chưa khi nào nó bóp nghẹt linh hồn anh như thế này.
Damon muốn thoát khỏi căn phòng chật ních những người có nét mặt giống nhau này.Một trong số họ đang nói : Meredith nói với Bonnie, Mutt – à không , Matt đang đơn thuần tuôn ra một tràng những lời xỉ vả…nhưng Damon không nghe rõ nổi một từ nào.Mùi máu đang xộc vào mũi anh nồng nặc.Tất cả mọi người ở đây đều mang những vết thương và mùi riêng của từng người quện vào nhau thành một thứ mùi tổng thể tấn công anh.Đầu óc anh quay mòng mòng.Anh cần phải ra khỏi đây ngay lập tức trước khi anh chộp lấy một cái động mạch bất kì và hút nó đến khô kiệt.Hơn cả sự choáng váng , giờ anh đang rất nóng và …rất khát.
Rất,rất khát.Anh đã làm nhiều việc trong một thời gian dài mà không hề “ăn” và giờ thì bị một đống “con mồi” vây quanh.Họ xếp thành vòng quanh anh , làm sao anh có thể ngăn minh chộp lấy một người bây giờ?Hay là cứ chộp lấy một đứa và…
Nhưng còn một người mà anh chưa thấy và cũng không muốn thấy. Nếu khuôn mặt đáng yêu của Elena mà cũng biểu hiện giống như những khuôn mặt đang vây quanh anh lúc này thì …thật là một bi kịch.Chỉ nghĩ đến đó thôi cũng khiến anh làm mình phải tự bình tĩnh lại.
Nhưng tréo nghoe thay , ngay khi Damon vừa ra khỏi phòng tắm,Elena đã ở ngay trước mặt anh – đang bay lơ lửng như một con bướm ngoại cỡ.Ánh mắt anh bắt gặp thứ mà anh không muốn nhìn thấy nhất : nét mặt của cô.
Biểu hiện của Elena dường như không giống những người khác.Trông cô có vẻ lo lắng và buồn rầu nhưng biểu hiện không có lấy một tia ghê tởm hay căm ghét giống như những người khác.
Và cô lên tiếng – vẫn băng cách thức thần giao cách cảm lạ lùng đó ,nhưng chính điều này đã giúp cô đạt được nấc thang mới trong giao tiếp.
“Da—mon”
“Hãy kể về tên malach.Làm ơn mà.”
Damon nhướn mày nhìn cô.Kể với cả đống người kia về bản thân anh á?Cô ấy đang nghiêm túc đấy à ?
Bên cạnh đó,tên malach kia cũng chưa hoàn toàn làm chuyện gì với anh .Nó chỉ mới làm phiền anh trong vài phút , vậy thôi.Vì vậy không thể đổ lỗi cho tên malach ấy về bất kì chuyện gì.Anh tự hỏi phải chăng Elena đã lưu ý đến nội dung ảo tưởng lúc đó của anh.
“Da—mon.”
“Tôi có thể thấy nó.Nhưng vẫn..,làm ơn…”
Oh,well,có lẽ các linh hồn có thể thấy được những hành vi xấu xa của mọi người.Elena hình như không phản ứng gì về suy nghĩ đó của anh , vì vậy anh tính rời đi,lao mình vào màn đêm u tối.
Phải , màn đêm – đó là nơi anh quen thuộc,nơi anh xuất phát.Tất cả bọn họ đều có nơi thuộc về riêng mình : con người với những ngôi nhà ấm áp khô ráo và anh với những cái cây trong rừng. Và tất nhiên , Elena sẽ ở lại với Stefan.