Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 228
Đó thực sự là anh .Elena không biết làm thế nào cô biết điều đó.Mặc dù chúng hoàn toàn có thể giở trò đánh tráo để đánh lừa thị giác của cô.Nhưng ngay lúc này,bởi không ai đoán được cô sẽ xông vào hầm ngục nên cũng không ai chuẩn bị cái gì để đối phó với cô.
Đó là Stefan.Anh gầy hơn trước,xương gò má nhô cao.Anh thật đẹp.Tâm trí anh vẫn vậy , vẫn là sự pha trộn của niềm kiêu hãnh cùng tình yêu , bóng tối cùng ánh sáng,hi vọng cùng những trải nghiệm nghiệt ngã về thế giới nơi anh sống.
“Ôi Stefan ! Ôi , hãy ôm em !”
Anh tỉnh lại , hơi ngồi dậy . “Ít nhất để giấc ngủ của ta được yên.Cút đi và đội lên cái mặt khác ấy ,đồ quỷ cái !”
“Stefan ! Nói với em thế à !”
Cô thấy những thớ cơ trên vai Stefan cứng ngắc.
“Ngươi..vừa nói..gì thế?”
“Stefan..là em đây.Em không trách anh đã chửi rủa.Em nguyền rủa toàn bộ chốn này và hai kẻ đã tống anh vào đây…”
“Ba” – anh mệt mỏi đáp và cúi đầu – “Nếu ngươi là thật ngươi phải biết điều đó.Đi đi và để chúng dạy cho ngươi về người anh trai phản bội của ta cùng lũ bạn thích rình rập người khác với những tấm lưới kekkai giăng sẵn…”
Hiện tại Elena không có thời gian để tranh luận về Damon. “Ít nhất anh sẽ nhìn em một chút chứ ?”
Cô thấy anh chầm chậm ngẩng lên , chầm chậm nhìn cô , rồi thấy anh ngả mình nằm lên cái ổ làm bằng những nùi rơm bẩn thỉu ,thấy anh ngó cô như thể cô là một thiên thần rơi xuống từ trời cao.
Sau đó anh quay lưng lại phía cô , lấy hai tay che tai .
“Không thỏa thuận gì sất.” – anh nhàn nhạt nói – “Đừng bao giờ nhắc chuyện đó với ta nữa.Biến đi.Ngươi ngày càng hoàn chỉnh hơn nhưng ngươi vẫn chỉ là một giấc mơ.”
“Stefan !”
“Ta nói là Biến Đi !”
Thời gian đang bị lãng phí.Chuyện này thật phũ phàng, sau biết bao thứ cô phải vượt qua chỉ để nói chuyện với anh.
“Anh gặp em lần đầu tiên bên ngoài văn phòng hiệu trưởng cái ngày anh mang giấy tờ đến trường và tính thôi miên cô thư kí.Anh không cần liếc đến em cũng biết em mặt mũi ra sao.Đã có lần em nói với anh rằng em có cảm giác là hung thủ gây ra tai nạn hại chết cha mẹ vì đã nói ‘Bố ơi, nhìn kìa’ và chỉ tay ra cửa sổ.Em không bao giờ nhớ nổi thứ đó là cái gì.Từ đầu tiên em học được khi quay lại từ thế giới bên kìa là ‘Stefan’, Đã có lần anh nhìn em qua gương chiếu hậu trong xe ô tô và nói em là linh hồn của anh…”
“Ngươi có thể ngừng tra tấn ta một giờ đồng hồ được không ? Elena – Elena thật ấy – sẽ là quá ‘thông minh’ nếu mạo hiểm mạng sống để đến đây.”
“ ‘Đây’ là chỗ nào ?” – Elena hoảng hốt hỏi nhanh – “Em cần biết để đưa anh ra khỏi đây.”
Stefan chầm chậm bỏ tay khỏi tai . Anh quay mặt lại lần nữa với tốc độ còn chậm hơn.