Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống

Chương 211


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống: Chương 211

Elena ngước đôi mắt nặng trĩu nhìn trời nhưng vẫn để anh bế cô và đem cô về chỗ chiếc xe.
Bởi anh vừa nghĩ ra nơi tốt nhất để kể cô nghe tất cả .
Thật tốt vì bây giờ họ không vội tới chỗ nào đó nằm ngoài Khu Rừng Cổ.Họ không tìm thấy con đường nào lại không dẫn đến những ngõ cụt ,những khu đất trống nhỏ hay những mảng cây rừng.Elena có vẻ không ngạc nhiên khi họ du hành qua một lối hẹp và kết thúc tại ngôi nhà nhỏ nhưng hoàn hảo và nổi bật lúc nãy.Khi họ bước vào nhà ,anh không nói một lời ,chỉ quan sát bố cục mới của ngôi nhà.
Lần này họ có một phòng ngủ với một chiếc giường lộng lẫy cỡ lớn .Họ cũng có một căn bếp và một khoảng không thoáng đãng.Nhưng bất kì phòng nào trong số những phòng này đều có thể biến thành loại phòng bạn muốn chỉ đơn giản bằng cách tưởng tượng ra nó trước khi mở cửa.Hơn thế,có một chùm chìa khóa bị bỏ lại, Damon đoán là Shinichi .Có lẽ hắn thực sự sợ hãi và đã khiến những cánh cửa trở nên hữu ích hơn.Có vẻ chỉ cần tra chìa khóa vào ổ, nghĩ về nơi muốn đến và tích tắc sau bạn đã ở đó – thậm chí nơi muốn đến là bên ngoài khoảng không gian do Shinichi tạo ra chăng nữa.Nói cách khác , họ có thể kết nối với thế giới thực ,nhưng Damon không hoàn toàn chắc chắn về điều đó.Nơi đến sẽ là thế giới thực hay một cái bẫy chơi khăm khác của Shinichi ?
Hiện tại,trước mắt họ là một cầu thang xoắn ốc dài ngoằng dẫn đến phần ban công ngoài trời cùng những tấm rèm giăng mắc xung quanh ,trông chúng hệt như cảnh tượng ở căn gác mái của khu nhà trọ. “Thậm chí còn có một phòng giống hệt phòng Stefan” – Damon nhận ra khi bế Elena bước lên những bậc thang.
“Chúng ta sẽ lên tít trên đó à?” – Elena có vẻ bối rối.

“Tít trên đó.”
“Và chúng ta đang làm gì ở đây?” – Elena hỏi khi anh đặt cô ngồi xuống một chiếc ghế, bên dưới là một chiếc ghế đẩu nhỏ ,phủ vải mỏng để kê chân.
Damon ngồi xuống một cái ghế dựa , anh hơi đung đưa ghế,hai tay chụm lại đặt phía trên một bên đầu gối, mặt anh hơi nghiêng về phía bầu trời đầy mây.
Anh đung đưa một lần nữa ,ngừng lại và quay sang cô.
“Chúng ta đã ở đây” – anh lên tiếng với tông giọng ít mỉa mai tự giễu nhất của mình , điều đó có nghĩa anh đang rất nghiêm túc – “..vì vậy anh sẽ nói em nghe sự thật, toàn bộ sự thật ,và không gì ngoài sự thật.”

Chương 32
“Ai ?” – có tiếng nói cất lên giữa đêm tối trong khu rừng – “Ai ở ngoài đó?”
Bonnie hiếm khi cảm thấy biết ơn ai đó như lúc này – khi Matt đang bảo hộ cho cô.Cô cần sự bảo bọc của con người.Như thể nếu cô vùi mình đủ sâu giữa những người khác thì bằng cách nào đó,cô sẽ được an toàn.Cô chỉ có thể kềm chế không hét lên khi ánh đèn pin yếu ớt lia đến ,lộ rõ một cảnh tượng không tưởng.
“Isobel!”
Đúng vậy,đó là Isobel,cô ta không còn trong bệnh viện Ridgemont nữa mà đã ở đây,ngay tại Khu Rừng Cổ.Cô ta đứng đó,lấp ló trong tán cây,gần như khỏa thân ngoại trừ bùn đất và máu khô dính trên người.Ngay ở đây,đối chọi với khung cảnh này,trông cô ta lại có vẻ khêu gợi như thể một tinh linh rừng sâu, như một nữ thần trừng phạt,lại như một kẻ săn mồi ,sẵn sàng giáng đòn xuống bất kì ai cản đường cô ta.Trông cô ta hốc hác,hơi thở khó nhọc ,bong bóng nước bọt sùi lên bên mép nhưng cô ta không yếu ớt.Hãy nhìn đôi mắt đỏ rực sáng của cô ta và bạn sẽ hiểu điều đó.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.