Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 94
“Cái gì thế này?”
“Anh không biết,” Stefan đáp .Anh quay sang Meredith và thầy Alarics. “Có ai mang theo đèn pin không? Hoặc là dây thừng?”
Sau khi nhìn vào trong quan tài đá,cả hai người họ chạy ra xe.Elena đứng nguyên tại chỗ ngó trân trân xuống dưới,cố gắng phóng tầm mắt thật xa trong bóng tối.Cô vẫn không tài nào tin nổi.
Ngôi mộ không chỉ là ngôi mộ,mà là một lối vào.
Giờ thì Elena đã hiểu sao mình cảm thấy có một luồng gió lạnh thốc ra từ bên trong,khi chiếc nắp dịch chuyển dưới tay cô vào đêm đó.Cô đang nhìn xuống một dạng hầm mộ hay khoang chứa nằm trong lòng đất.Elena chỉ có thể trông thấy một bức vách duy nhất từ chỗ cô đứng chạy thẳng xuống đất.Trên vách có những khoen sắt bắt vào đá như những bậc thang.
“Đây này,” Meredith quay trở lại bảo Stefan, “Thầy Alarics cũng có đèn pin,cây này là của tôi.Còn đây là cuộn dây thừng Elena nhét vào xe tôi cái hồi bọn tôi đi tìm cậu.”
Luồng sáng hẹp từ đèn pin của Meredith quét qua căn phòng tối mò bên dưới. “Tôi không thấy được xa lắm vào phía trong ,nhưng có vẻ như không có gì dưới đó.” Stefan bảo . “Để tôi xuống trước cho.”
“Xuống dưới đó hả?” Matt kêu lên. “Này,cậu có chắc là chúng ta phải xuống dưới đó không? Bonnie,bây giờ phải thế nào?”
Nãy giờ Bonnie không nhúc nhích gì.Cô bạn vẫn đứng đó với một vẻ mặt hết sức xa xăm như chẳng hề trông thấy gì chung quanh mình.Không nói một lời,cô vắt một chân qua thành ngôi mộ,vặn mình lại và bắt đầu leo xuống dưới.”
“Woa,” Stefan thốt lên.Anh nhét đèn pin vào trong túi áo khoác,vịn một tay lên thành mộ và bắt đầy nhảy xuống dưới.
Elena chẳng có thời gian đứng đó ngó vẻ mặt của thầy Alaric;cô thò đầu xuống la lớn , “Không sao chứ anh?”
“Ừ,ổn cả.” Ánh đèn pin nhá lên trả lời cô từ bên dưới . “Bonnie cũng không sao đâu.Mấy cái khoen sắt chạy xuống tận dưới này.Nhưng mà cũng nên mang theo dây thừng cho chắc.”
Elena nhìn sang Matt ,ngời đang đứng gần cô nhất.Đôi mắt xanh của anh ánh lên vẻ vô vọng và chịu thua khi bắt gặp mắt cô,rồi anh gật đầu.Elena hít một hơi thật sâu rồi vịn tay vào thành một như Stefan đã làm .Một bàn tay khác bất chợt chụp lấy cổ tay cô.
“Mình mới nghĩ ra một chuyện,” Meredith gay gắt nói. “Rủi cái thực thể bên trong Bonnie chính là Quyền Năng Khác thì sao?”
“Mình nghĩ đến chuyện đó từ lâu rồi,” Elena đáp.Cô vỗ vỗ bàn tay của Meredith ,gỡ nó ra và nhảy xuống.
Elena đứng dậy,tựa vào cánh tay Stefan đang đưa ra đỡ lấy cô và nhìn quanh. “Chúa ơi..”
Đó là một chốn lạ lùng.Các bức vách đều được lát bằng đá nhẵn nhụi và sáng bóng.Cách quãng trên vách là những chân nến bằng sắt,trên một số cái vẫn còn sót lại những chân nến bằng sắt,trên một số cái vẫn còn sót lại vài mẩu nến sáp.Elena không nhìn được tới tận đầu kia của căn phòng ,nhưng ánh đèn pin rọi vào một cánh cổng sắt chạm trổ tinh xảo gần đó,giống như kiểu cổng hay dùng trong một số nhà nguyện để ngăn cách với bệ thờ.