Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 79
“Thầy ấy cùng phe với bọn mình,” Bonnie lại gần nhập bọn, “Tôi đã nói rồi mà. Ôi Stefan, có thật là cậu không sao không đấy? Lúc nãy tôi tưởng tôi ngất xỉu tới nơi rồi chứ. Chắc họ không định làm thật. Ý tôi là, không thể nào có chuyện họ định làm như thế thật được…”
“Thật hay không thì tôi cũng không nghĩ chúng ta nên nấn ná lại đây” Meredith lên tiếng. “Stefan có cần phải tới bệnh viện không?”
“”Không cần đâu,” Stefan đáp trong lúc Elena cuống quit xem xét vết thương trên đầu anh. “Tôi chỉ cần nghỉ ngơi. Nơi nào đó có thể ngồi nghỉ được ấy.”
“Tôi có mang theo chìa khóa. Vào phòng lịch sử đi.” Thầy Alaric nói.
Bonnie lo lắng nhìn quanh quất những khoảng tối. “Cả con sói nữa chứ?” cô kêu, và nhảy dựng lên khi mộc chiếc bóng tụ lại biến thành Damon.
“Sói nào?” Anh ta hỏi. Stefan khẽ xoay người lại, nhăn mặt.
“Cũng cảm ơn cả anh nữa.” Anh nói bằng giọng vô cảm. Nhưng ánh mắt Stefan cứ dừng trên mặt anh trai mình với vẻ khó hiểu khi họ bước vào trong tòa nhà của trường học.
Khi đến hành lang, Elena kéo anh sang bên. “Stefan, tại sao anh không để ý thấy họ lén đến sau lưng? Sao anh yếu quá vậy?”
Stefan lắc đầu tránh né, thế là cô hỏi tới, “Anh ăn lần cuối cùng là hồi nào? Stefan, hồi nào hả? Lúc nào anh cũng kiếm cớ này nọ khi có em ở kế bên. Anh đang muốn làm gì với bản thân mình vậy?”
“Anh không sao mà,” anh đáp. “Thật mà, Elena. Anh sẽ đi săn sau.”
“Anh có hứa không?”
“Anh hứa”
Lúc đó, Elena không nghĩ tới chuyện họ chưa thỏa thuận xem “sau” là lúc nào. Cô để cho Stefan dắt mình xuống cuối hành lang.
Phòng học lịch sử vào ban đêm trông rất khác dưới con mắt của Elena. Bầu không khí có vẻ gì đó rất lạ, giống như là mấy ngọn đèn trở nên quá sáng. Lúc này đây, bao nhiêu bàn học bị dẹp ra hết và năm chiếc ghế được kéo tới cạnh bàn của thầy Alaric. Sau khi đã sắp xếp bàn ghế xong, thầy giục Stefan ngồi vào chiếc ghế lót nệm của mình.
“Được rồi, những người còn lại cũng ngồi xuống đi.”
Cả bọn chỉ đứng nhìn thầy. Rồi Bonnie ngồi phịch xuống một chiếc ghế, nhưng Elena vẫn đứng nguyên cạnh Stefan, Damon thì đi qua đi lại ở khoảng giữa nhóm bạn và cửa ra vào, còn Meredith đẩy mớ giấy tờ ra giữa bàn thầy Alaric rồi ngồi vắt vẻo ở một góc.
Vẻ thầy giáo từ từ biến mất khỏi ánh mắt thầy Alaric. “Được rồi,” anh thầy nói, rồi tự mình ngồi xuống một trong những chiếc ghế học sinh. “Thế đấy.”
“Thế đấy,” Elena đáp.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Elena cầm lên một miếng bong gòn lấy ra từ bộ dụng cụ sơ cứu vớ được ngoài cửa và dung nó chậm chậm vết thương trên đầu Stefan.