Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 74
“Bọn em không làm gì thầy đâu,” cô bảo
“Mình cũng bảo thầy ấy như thế đấy,” Meredith khẽ nói. “Mình giải thích rằng cho dù thầy đã từng thấy gì, đã từng nghe kể gì thì các cậu cũng không giống như vậy. Mình đã kể thầy nghe những gì cậu kể về Stefan, chuyện cậu ấy đã tìm cách chống lại bản năng suốt bao nhiêu năm qua. Mình cũng kể thầy nghe cậu đã phải trải qua những gì. Elena à, và chuyện cậu không hề mong muốn như vậy.”
Nhưng mắc mớ gì mà cậu lại kể cho anh thầy anh lắm thế? Elena nghĩ bụng. Cô bảo thầy Alaric, “Thôi được, vậy là thầy đã biết hết về bọn em rồi. Nhưng bọn em thì chỉ biết rằng thầy không phải giáo viên lịch sử thôi.”
“Hắn là một thợ săn.” Giọng Damon rất khẽ nhưng đầy đe dọa. “Một thợ săn ma cà rồng.”
“Không phải,” Alaric kêu lên. “Hay ít ra cũng không phải theo nghĩa mà cậu nói.” Dương như thầy đã đi đến quyết định. “Thôi được rồi. Từ những gì tôi nghe được từ ba người thì…” Anh thầy dừng lại, nhìn quanh căn phong tối mò như thể mới nhận ra điều gì đó.
“Stefan đâu?”
“Anh ấy sắp đến. Mà lẽ ra là anh ấy phải ở đây rồi mới phải. Stefan ghé ngang trường đón Caroline,” Elena đáp. Cô hoàn toàn bất ngờ khi thấy phản ứng của thầy Alaric.
“Caroline Forbes ư!” Thầy đanh giọng, ngồi bật dậy. Giọng thầy nghe giống cái hôm Elena nghe lỏm được khi thầy nói chuyện với bác sĩ Feinberg và ông hiệu trưởng, cứng cỏi và quyết đoán.
“Đúng rồi. Hôm nay cô nàng đó gửi cho Stefan một mẩu giấy nói muốn xin lỗi hay gì đó, rồi đòi gặp Stefan ở trường trước buổi tiệc.”
“Cậu ta không được đi. Em phải ngăn cậu ta lại.” Thầy Alaric lồm cồm đứng dậy và lặp lại bằng giọng cấp bách, “Em phải ngăn cậu ta lại ngay.”
“Anh ấy đi rồi mà. Nhưng tại sao? Tại sao không nên để anh ấy đi?” Elena gặng hỏi.
“Bởi vì cách đây hai ngày tôi đã thôi miên Caroline. Trước đó tôi đã thử với Tyler nhưng không có tác dụng gì. Trường hợp Caroline thì lại rất khả quan, em ấy nhớ được một chút về chuyện xảy ra trong chái nhà tôn. Và cô gái đó đã xác định kẻ tấn công là Stefan Salvatore.”
Im lặng sững sờ chỉ kéo dài trong khoảng khắc. Rồi Bonnie kêu len, “Nhưng Caroline thì làm được gì cơ chứ? Nó đâu thể làm hại Stefan.”
“Em không hiểu sao? Giờ các em không chỉ đối phó với đám học sinh trung học nữa rồi,” Thầy Alaric đáp. “Mọi chuyện đã đi quá xa. Cha Caroline biết chuyện này, cả cha Tyler nữa. Họ thấy lo lắng cho sự an ngủy của thị trấn.”
“Khoan đã, im lặng nào!” Elena đang lục lọi trong tâm trí, cố gắng nắm bắt chút tín hiệu về sự hiện diện của Stefan. Anh đã để cho bản thân yếu đi nhiều, cô nghĩ thầm bằng phần lạnh lùng bình tĩnh còn sót lại giữa nỗi sợ hãi và kinh hoàng đang cuộn lên trong lòng. Cuối cùng, cô cảm nhận được điều gì đó, chỉ là một thoáng dấu vết, nhưng Elena nghĩ đó chính là Stefan. Và anh đang lâm nguy.