Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 72
Y như một trò chơi, phải lắng nghe những mẩu đối thoại rời rạc vụn vặt và tìm cách xâu chúng lại với nhau, cố gắng ráp mỗi giọng nói vào với từng khuôn mặt một.
“Rồi mình bảo, em không quan tâm anh nuôi con vẹt đó bao lâu rồi anh mà không chịu tống khứ nó đi em sẽ đi dự Vũ hội Tuyết với Mike Feldman cho xem. Thế là anh ấy nói…”
“…tin đồn khắp nơi là đêm qua mộ thầy Tanner đã bị đào lên…”
“…có nghe nói là ngoài Caroline ra ai thì cũng xin rút tên khỏi cuộc đua giành chữa Nữ Chúa Tuyết chưa? Cậu có nghĩ là…”
“…chết rồi, nhưng tôi thể là đã nhìn thấy cô ta. Không tôi đâu mơ, cô ta mặc một cái áo trắng xóa như bạc, mái tóc thì vàng óng tung bay trong gió…”
Elena nhướng lông mày lên nhìn Damon, rồi nhìn xuống bộ quần áo đen tuyền thực dụng mình đang mặc một cách đầy bí ẩn. Anh ta nhe răng cười.
“Trường phái lãng mạn,” Damon nói, “Ta thì thích cô em mặc đồ đen hơn.”
“Hiển nhiên rồi. Không vậy mới lạ. Cô lẩm bẩm. Thật lạ lùng là mấy ngày gần đây Elena thấy thoải mái hơn rất nhiều khi ở cạnh Damon. Cô ngồi yên lặng, để cho những mẩu đối thoại lửng lơ trôi nổi chung quanh mình, quên mất cả thời gian. Rồi bổng cô nghe thấy một giọng rất quen thuộc, có vẻ bực bội, và ở khoảng cách gần hơn những giọng khác nhiều.
“Được rồi, được rồi. Mình lên ngay đây. Được rồi mà.”
Elena và Damon liếc nhìn nhau và đứng bật dậy khi tay nắm cửa dẫn lên gác xép xoay một vòng. Bonnie thò đầu qua khe cửa.
“Meredith bảo mình lên đây. Mình chẳng hiểu tại sao. Cậu ấy cứ bám cứng ngắc lấy thầy Alaric còn buổi tiệc thì chán chết. Ắt xì!”
Bonnie ngồi xuống nệm, và sau vài phút Elena cũng ngồi trở xuống bên cạnh bạn. Cô bắt đầu ước gì Stefan đến đây nhanh nhanh lên. Khi cửa mở ra lần nữa và Meredith bước vào thì Elena đã tin chắc rằng mình muốn thế.
“Meredith, chuyện gì thế hả?”
“Không có gì, hay ít ra là không có gì phải lo lắng hết. Stefan đâu rồi?” Hai gò má Meredith ửng đỏ bất thường, và ánh mắt của có cái gì đó rất lạ, giống như đang phải hết sức kiềm chế chuyện gì đó.
“Anh ấy đến sau…” Elena cất tiếng, nhưng Damon đã cắt ngang.
“Nó ở đâu không quan trọng. Ai đang bước lên cầu thang vậy?”
“Ý anh là sao? Có ai đang bước lên cầu thang à?” Bonnie nhổm dậy.
“Mọi người làm ơn bình tĩnh,” Meredith nói, đứng chấn trước cửa giống như đang bảo vệ nó. Trông cô bạn cố bình tĩnh gì đâu. Elena nghĩ bụng. “Được rồi đó,” Meredith gọi to, thế là cửa mở ra và Alaric Saltzman bước vào.
Damon chuyển động nhanh đến mức ngay cả mắt của Elena cũng không theo kịp; bằng một động tác, anh ta kéo cô ra sau lưng mình, cùng lúc đó bước ra đứng chấn ngang trước mặt thầy Alaric và rùn người thủ thế như một con thú săn mồi, mọi cơ bắp căng ra chuẩn bị cho đòn tấn công.