Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ

Chương 27


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 27

Nhưng anh ta đã đối xử rất đàng hoàng với cô trong lúc cô đang rối trí và mất hết sáng suốt, đã tìm nơi trú ẩn và giữ cô được an toàn. Và Damon cũng không hôn Elena lúc cô đang trong tình trạng dễ bị lợi dụng nhất đó. Anh ta đã … tử tế với cô.
“Nhân tiện nói luôn, dưới kia đang có chuyện kìa.” Damon nói.
“Tôi biết, lại là Bonnie ấy mà.” Elena nói, buông Stefan ra và lùi lại.
“Không phải chuyện đó. Vụ này diễn ra ở bên ngoài nhà thờ.”
Giật mình, Elena theo anh ta bước xuống chỗ khúc quanh cầu thang, nơi có một cánh cửa sổ nhìn ra bãi xe. Cô cảm thấy Stefan tiến đến sau lưng mình trong lúc đứng quan sát quang cảnh bên dưới.

Một đám người đã ra khỏi nhà thờ, nhưng lại đứng túm tụm bên rìa bãi xe chứ không đi xa hơn nữa. Đối diện với họ, ngay trong bãi đậu xe là một bầy chó cũng đông không kém.
Thoạt trông, Elena thấy bầy chó gồm đủ mọi chủng loại. Có con nhỏ như giống chó mặt nhọn xứ Wales, hay chó săn nâu đen lông mượt và chó Tây Tạng lông vàng. Có con cỡ trung bình như chó spaniel, chó Airedales và một con chó Samoyed trắng như tuyết tuyệt đẹp. Có cả chó lớn như giống rottweiller đuôi cụt, một con chó săn xám đang thở hổn hển, và một schnauzer khổng lồ đen tuyền. Rồi Elena bắt đầu nhận ra một số con chó trong bầy.
“Kia là con chó boxer của ông Grunbaum và con chó chăn cừu Đức của nhà Sullivan. Nhưng chuyện gì đang xảy ra với chúng vậy?”
Những người kia lúc này đã bất an sẵn, giờ trông có vẻ hoảng hốt. Họ đứng chen vai thích cảnh, không ai muốn tiến lên phía trước về hướng mấy con chó cả. Nhưng mấy con chó lại chẳng hề làm gì hết. Chúng chỉ đứng hoặc ngồi, một số con thè lưỡi ra. Tuy nhiên, sự im lìm của chúng thật là lạ, Elena nghĩ thầm. Không hề có lấy một chút động cựa nào, kể cả một thoáng rung tai rất khẽ cũng không. Chẳng có con nào vẫy đuôi hay tỏ ra thân thiện. Chúng chỉ… chờ đợi.
Chú Robert đang đứng phía đằng sau đám đông. Elena ngạc nhiên khi nhìn thấy chú, và trong khoảnh khắc cô không hiểu tại sao. Rồi cô nhận ra đó là vì chú không có mặt trong nhà thờ lúc nãy. Trong khi Elena quan sát, chú lùi càng lúc càng xa đám đông rồi biến mất bên dưới phần mái để ra chỗ Elena đứng.

“Chelsea! Chelsea…”
Cuối cùng cũng có người tách ra khỏi hàng đầu. Elena nhận ra đó là anh Douglas Carson, ông anh đã lấy vợ của Sue Carson. Anh tiến vào khoảng trống giữa bầy chó và đám người, khẽ chìa một bàn tay ra.
Một con chó spaniel với tai rũ dài nâu mượt như satanh quay đầu lại. Chiếu đuôi trắng mập mạp khẽ rung như thắc mắc, chiếc mõm nâu trắng ngẩng lên, nhưng nó không hề chạy lại với anh chàng trẻ tuổi.
Doug Carson tiến thêm một bước:” Chelsea… chó ngoan. Lại đây nào, Chelsea. Lại đây!” Anh búng búng tay.
“Mày cảm nhận được gì từ đám chó dưới kia?” Damon lẩm bẩm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.