Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 117
Stefan choàng tay qua người anh trai để giúp anh ta đứng dậy. Và rồi, trong một thoáng, hắn cứ ôm lấy Damon như thế.
Chương 16
Thứ Hai,ngày 16 tháng Mười Hai ,
Stefan đưa ình cuốn sổ này.Cậu ấy đang mang hết đồ đạc trong phòng đi cho.Mới đầu mình nói không muốn nhận,bởi vì biết làm gì với nó bây giờ.Nhưng giờ thì mình chợt nảy ra một ý tưởng.
Chưa gì mà thiên hạ đã bắt đầu quên rồi.Họ kể lại các tình tiết sai hết,thậm chí thêm vào những thứ họ tưởng tượng ra nữa.Chán nhất là ở chỗ họ ngồi nghĩ ra cách để giải thích ọi chuyện.Tại sao lại không thể có những thứ siêu nhiên được,tại sao cứ nhất thiết chuyện gì cũng phải có lời giải thích hợp lý? Thật là ngớ ngẩn hết sức,nhưng chẳng có cách chi để mà ngăn người ta lại,nhất là mấy người lớn ấy.
Thật là bực bội.Họ nói mấy con chó bị mắc chứng sợ nước gì gì đó.Ông bác sĩ thú ý thậm chí còn chế ra cả tên mới cho chứng bệnh,một dạng bệnh dại lây lan qua loài dơi.Meredith nói cách giải thích đó thật trùng hợp một cách oái ăm.Mình thì chỉ nghĩ nó thật ngu ngốc.
Bọn trẻ trẻ thì có khá hơn,đặc biệt là mấy đứa có mặt ở vũ hội.Có vài người mình thấy có thể trông cậy được,như Sue Carson hay Vickie chẳng hạn.Hai ngày vừa rồi,Vickie thay đổi nhiều đến mức gần như một phép lạ.Cậu ấy không xử sự như suốt hai tháng rưỡi qua,mà cũng khác cả con người trước kia nữa.Trước đây,Vickie khá giống một đứa con gái lẳng lơ chuyên bu theo đám đầu gấu trong trường.Nhưng đến giờ thì mình nghĩ cậu ta chơi khá được.
Ngay cả Caroline hôm nay xử sự cũng không quá tệ.Đám tang lần trước nó không phát biểu,nhưng lần này thì có.Nó nói Elena mới là Nữ Chúa Tuyết thật sự,nói thế thì chẳng khác chi bê nguyên câu trong bài diễn văn của Sue hôm nọ vào,nhưng sức Caroline chắc chỉ làm được tới đó thôi.Dù sao thì đó cũng là một hành động thiện chí.
Nhìn Elena thật thanh thản.Không giống như búp bê sáp mà giống như đang ngủ vậy.Mình biết người ta lúc nào chả nói thế,nhưng đó là sự thật.Riền lần này thì đó đúng là sự thật.
Nhưng sau đó thì thiên hạ lại bắt đầy xì xào bàn tán về “sự thoát chết đuối thần kì” của cậu ấy và mấy thứ đại loại.Còn nói cậu ấy chết do đứt mạch máu não nữa chứ.Vớ vẩn không chịu được.Nhưng chính vì thế mà mình mới nảy ra ý này.
Mình sẽ lấy quyển nhật ký kia của cậu ấy ra khỏi tủ áo.Rồi mình sẽ nhờ bà Grimsby đem cả hai cuốn vào thư viện,không phải trong lồng kính giống như nhật ký của bà HonoriaFell,mà là ở chỗ nào người ta có thể cầm lên đọc được ấy.Bơt vì sự thật nằm ở đây.Đây chính là nơi ghi chép lại câu chuyện thật sự.Và mình không muốn bất kì ai quên nó đi.
Mình nghĩ có thể những người trẻ sẽ nhớ.
Chắc có lẽ mình cũng nên viết vào những điều đã xảy ra với những người còn lại chung quanh đây.Elena hẳn sẽ muốn điều đó.Cô Judith ổn ,mặc dù cô ấy là một trong những người lớn không thể chấp nhận nổi sự thật.Cô ấy cần một lời giải thích hợp lý.Giáng Sinh này ,cô Judith và chú Robert sẽ cưới nhau.Thật tốt cho bé Margaret.