Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ

Chương 106


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ: Chương 106

“Chính cô đã giết con chó của Bonnie, Yangtze.” Elena bảo. Đó chỉ là một câu đoán bừa để đánh lạc hướng Katherine, nhưng nó đã có tác dụng.
“Phải! Buồn cười chết đi được. Cả lũ các ngươi chạy túa ra khỏi nhà, rên rỉ khóc lóc…” Lời nói của Katherine gợi lên ký ức như một cuốn phim câm: Chú chó nhỏ nằm trước cửa nhà Bonnie, ba cô gái cuống cuồng xông ra và nhìn thấy xác nó. “Con chó có mùi vị dở tệ, nhưng kể ra cũng đáng. Ta bám theo Damon đến đó khi chàng ở trong lốt quạ. Ta cứ bám theo chàng suốt. Nếu muốn, ta có thể dễ dàng tóm lấy con quạ đó và…” Ả làm động tác bẻ oặt một phát.
Giấc mơ của Bonnie, Elena nghĩ thầm, lạnh cả người khi vỡ lẽ ra. Cô thậm chí còn không biết mình đã buột miệng thành tiếng cho đến khi thấy Stefan và Katherine đang nhìn. “Bonnie đã nằm mơ thấy cô.” Elena thì thào. “Nhưng cậu ấy cứ ngỡ đó là tôi. Bonnie kể rằng cậu ấy mơ thấy tôi đứng dưới gốc cây, trời thì nổi gió. Và cậu ấy thấy sợ tôi, bảo rằng trông tôi rất khác, nhợt nhạt nhưng gần như tỏa sáng. Rồi một con quạ bay qua, thế là tôi tóm lấy bẻ cổ nó.” Cổ họng Alena đắng nghét, cô phải nuốt nước bọt. “Nhưng hóa ra đó là cô.” Elena nói.

Katherine trông rất hoan hỉ, như thể Elena đã chứng minh lời ả ta nói không sai. “Thiên hạ hay mơ thấy ta lắm.” Ả vênh vang tự phụ. “Dì của ngươi – cô ta cũng từng nằm mơ thấy ta rồi. Ta bảo rằng tại cô ta mà ngươi mới chết. Cô ta cứ tưởng là ngươi nói những lời đó chứ.”
“Ôi, Chúa ơi…”
“Ta ước gì ngươi chết quách cho rồi,” Katherine nói tiếp, nét mặt trở nên cay cú. “Lẽ ra ngươi phải chết rồi mới đúng. Ta đã dìm ngươi dưới sông đủ lâu mà. Nhưng ngươi đúng là thứ đồ lẳng lơ, dám đi nhận máu từ cả hai người bọn họ nên mới sống lại được. Mà thôi.” Ả nở nụ cười bí hiểm. “Giờ thì ít ra ta có thể chơi đùa với ngươi lâu hơn. Hôm đó ta đã nổi giận, bởi vì ta thấy Stefan tặng ngươi chiếc nhẫn của ta. Nhẫn của ta!” Giọng Katherine the thé. “Của ta, thứ mà ta để lại cho họ có cái mà nhớ đến mình. Vậy mà chàng dám đem cho ngươi. Đến nước đó thì ta biết ta sẽ không chỉ đơn thuần là chơi đùa với chàng thôi. Ta phải giết chàng.”

Ánh mắt Stefan đầy vẻ khổ sở và bối rối. “Nhưng ta cứ tưởng nàng đã chết rồi.” Anh nói. “Mà nàng chết thật rồi mà, từ trăm năm về trước, Katherine à…”
“Ôi, đó là lần đầu tiên ta cho các chàng vào tròng,” Katherine đáp, giọng không hề có chút nào đùa cợt. Ả sưng sỉa. “Ta đã sắp xếp hết mọi chuyện với Gudren, nhũ mẫu của ta. Hai chàng đâu có chịu chấp nhận giải pháp mà ta đưa ra.” Ả bùng nổ, giận dữ hết nhìn Sefan lại nhìn sang Damon. “Ta đã muốn cả ba chúng ta đều hạnh phúc; ta yêu các ngươi. Ta yêu cả hai. Nhưng với các ngươi như vậy vẫn còn chưa đủ.”
Khuôn mặt của Katherine lại biến đổi, va qua đó Elena nhìn thấy đứa trẻ bị tổn thương của năm thế kỉ trước. Chắc là hồi đó Katherine nhìn giống như thế này đây, cô thầm thắt mắc. Đôi mắt xanh mở to thực sự là đang ngân ngấn nước.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.