Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến: Chương 93
Suốt lúc John biểu diễn, Caroline cứ tìm cách chơi trội hơn cậu. Cô ả mỉm cười với khán giả; lắc lắc mái tóc, nâng lên nâng xuống chiếc túi đeo bên hông. Những ngón tay Caroline âu yếm vuốt ve chiếc túi dây rút, và Elena nhận ra mình đang dán mắt vào nó như bị thôi miên, ghi nhớ vị trí của từng hạt đá đính trên đó.
John cúi chào và bước lùi lại đứng cạnh Elena như cũ. Caroline ưỡn ngực ra, bước đi như người mẫu về phía bục phát biểu.
Lần này những tràng pháo tay còn chen lấn cả tiếng huýt sáo. Nhưng Caroline không cười, khuôn mặt khoác lên vẻ khắc khổ của người đang phải mang trọng trách trên vai. Cô ả đong đếm từng giây, đợi đến khi cả nhà ăn im phăng phắc rồi mới lên tiếng.
“Hôm nay tôi đã định đọc một bài thơ của M.C.Marsh.” Caroline cất giọng trong bầu không khí im ắng chờ đợi, “Nhưng tôi sẽ không làm vậy. Sao lại phải đọc cuốn sách này…” cô ả giơ lên tuyển tập thơ từ thế kỷ mười chính “…trong khi có thứ khác… hợp tình hợp cảnh hơn nhiều… trong một cuốn sách tôi vừa tình cờ tìm thấy.”
Vừa tình cờ ăn cắp được, ý mày là thế phải không. Elena nhủ bụng. Cô đưa mắt tìm kiếm trong đám đông và nhìn thấy Stefan. Anh đang đứng phía gần cuối, với Bonnie và Meredith kèm chặt hai bên như thể đang ra sức bảo vệ, che chắn. Rồi Elena để ý thấy một thứ khác nữa. Tyler, cùng với Dick và một vài tên nữa, đang đứng cách mấy mét sau lưng họ. Mấy gã kia có vẻ lớn tuổi hơn đám học sinh trung học, tướng tá bậm trợn. Tổng cộng năm tên.
Đi đi, Elena nghĩ thầm, cố tìm lại ánh mắt của Stefan. Cô cầu mong anh hiểu được điều mình muốn nói. Đi đi, Stefan; làm ơn đi đi trước khi xảy ra chuyện. Đi ngay đi.
Rất khẽ khàng, gần như không thể nhận ra được, Stefan lắc đầu.
Mấy ngón tay Caroline đã luồn vào trong túi như thể không đợi thêm được nữa. “Cái tôi sắp đọc đây nói về Fell’s Church của hiện tại, không phải chuyện của một, hai trăm năm về trước,” cô ả nói, gần như phát sốt vì quá hả hê. “Nó rất quan trọng ngay thời điểm này, bởi vì nó nói về một người đang sống cùng thị trấn với chúng ta. Thật ra hắn đang ở ngay đây, trong chính căn phòng này.”
Chắc hẳn Tyler là người đã soạn bài phát biểu cho Caroline, Elena chắc mẩm. Tháng trước, trong phòng tập thể thao, hắn đã tỏ ra rất có năng khiếu trong mấy cái màn này. Ôi, Stefan, ôi Stefan ơi, em sợ quá… Suy nghĩ của cô trở thành một mớ bòng bong lộn xộn và rời rạc khi Caroline thọc tay vào túi.
“Tôi nghĩ quý vị sẽ hiểu ý tôi muốn nói gì khi nghe những dòng này,” Caroline nói, và bằng một cử động mau lẹ, ả rút quyển sổ bọc nhung từ túi xách ra, giơ nó lên ột cách đầy kịch tính. “Tôi nghĩ nó sẽ giải thích được khá nhiều chuyện xảy ra ở Fell’s Church trong thời gian vừa qua.” Ả đưa mắt nhìn từ đám đông đang sững sờ sang quyển sổ trong tay mình, thở gấp.
Lúc Caroline lôi quyển nhật ký ra, Elena gần như ngất xỉu. Những đốm sáng chạy dọc theo rìa nhãn quang của cô, còn cơn chóng mặt bùng lên muốn nhấn chìm cô xuống. Bất chợt Elena để ý thấy một chuyện.