Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến

Chương 36


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến: Chương 36

Hắn ta đang làm quái gì ở đây chứ? Elena thầm nghĩ. Quang cảnh chung quanh Elena giống như đang sáng rực lên một cách rất kì quái và bất thường. Giống hệt những cơn ác mông mà mọi thứ trong đó đều rất đỗi bình thường như đời thật, và rồi đột nhiên xảy ra một chuyện gì đó rất kinh khủng. Hắn ta đang chuẩn bị giết tất cả bọn họ.
“Elena? Cậu có sao không?” Sue Carson hỏi, nắm lấy vai Elena.
“Tôi nghĩ có lẽ cô ấy bị nghẹn cái gì đó,” Damon nói, buông tay Elena ra. “ Nhưng giờ thì ổn rồi. Sao em không giới thiệu chúng tôi với nhau?”
Hắn ta sắp giết tất cả bọn họ…
“Elena, đây là anh Damon, ờ…” Sue xòe bàn tay tỏ ý xin lỗi, và Damon kết thúc câu nói này thay cô.
“Smith” hắn ta nâng chiếc cốc giấy về phía Elena “Nâng li mừng sự sống.”

“Anh làm gì ở đây?” cô lẩm bẩm.
“Anh ấy là sinh viên,” Sue xung phong đáp trong khi rõ ràng là Damon không có ý định trả lời. “Trường…đại học Virginia, đúng không? Hay là William & Mary?”
“Mỗi nơi một chút,” Damon đáp, mắt không rời khỏi Elena. Hắn chẳng buồn liếc Sue lấy nửa con mắt. “ Tôi thích đi đây đó.”
Thế giới trở lại đúng chỗ chung quanh Elena, nhưng vẫn cực kỳ lạnh lẽo. Thiên hạ bu đầy chung quanh, thích thú quan sát mẩu đối thoại, khiến cho cô không thể nghĩ gì nói nấy được. Dù có bất cứ lý do gì thì Damon cũng đang chơi một trò chơi, giả vở là một người trong số họ. Và trong khi vũ hội hóa trang chưa kết thúc thì hắn sẽ không dám làm gì cô ngay trước mặt đám đông… Elena hi vọng thế.
Một trò chơi. Nhưng Damon là người đặt ra luật lệ. Hắn ta đang đứng đây, ngay giữa phòng khác nhà Ramsey, và đùa bỡn với cô.
“Anh ấy chỉ tới chơi vài ngày…” Sue vẫn tiếp tục sốt sắng thuyết minh cho Damon. “Đi thăm…bạn, phải anh nói vậy không? Hay họ hàng nhỉ?”

“Phải,” Damon đáp.
“Anh thật may mắn khi muốn rời khỏi đây lúc nào cũng được,” Elena nói. Cô chẳng hiểu mình bị cái gì nhập vào mà cứ tìm cách lột mặt nạ hắn ta ra.
“ Chuyện đó chẳng dính gì tới may mắn cả,” Damon đáp. “Cô thích khiêu vũ không?”
“Anh học chuyên ngành gì?”
Hắn ta mỉm cười với Elena “Văn hóa dân gian Mỹ. Ví dụ như, cô có biết rằng ai có nôt ruồi trên cô nghĩa là sẽ giàu có không? Không phiền nếu tôi xem thử chứ?”
“Tôi thấy phiền,” giọng nói vang lên say lưng Elena. Rõ ràng, trầm tĩnh và lạnh lùng. Elena chỉ mới nghe Stefan nói giọng đó một lần trong đời: khi anh bắt gặp Tyler đang tìm cách xâm hại cô ở trong nghĩa địa. Mấy ngón tay của Damon sững lại trên cổ họng Elena, và, không còn bị bùa phép của hắn kìm giữ, cô lùi lại ngay.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.