Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến: Chương 3
“Đừng ngu ngốc như thằng em ta chứ.” Hắn ta nói “Không thì ta sẽ phải xử cô em theo cùng một cách đấy.”
Giờ thì Elena đã thấy sợ.Cô không thể chống lại cảm giác đó,khi mà cái lạnh thâm nhập khắp người làm giá buốt tất thảy xương cốt.Gió lại nổi lên,cây cối quằn quại . “Nói đi Damon,anh ấy ở đâu?”
“Ngay lúc này ư? Ta không biết.Cô em khong thể thôi nghĩ đến nó dù chỉ một giây sao?”
“Không!” Elena rùng mình,mái tóc lại tung lên quất vào mặt cô.
“Và hôm nay đó là câu trả lời cuối cùng của cô em? Hãy cân nhắc kĩ việc cô em muốn đùa giỡn với ta,Elena.Chẳng hay ho gì đâu.”
“Tôi chắc chắn.” Elena phải ngăn hắn ta trước khi hắn ta lại giở trò với tâm trí cô. “Và anh cũng chẳng dọa dẫm nổi tôi,bộ anh không thấy hả Damon ? Cái lúc Stefan nói cho tôi biết anh là thứ gì,anh đã làm gì,thì nah đã đánh mất tất cả uy quyền mà anh có thể có đối với tôi trước đó rồi.Tôi căm ghét anh.Anh khiến tôi muốn ói.Và từ giờ về sau anh chẳng làm gì được tôi nữa đâu!”
Khuôn mặt Damon biến đổi,nét gợi cảm méo mó rồi đông thành đá,trở nên tàn bạo và cay nghiệt.Hắn ta cười,cười mãi không thôi. “Chẳng làm gì được ư?” Damon hỏi. “Ta có thể làm bất cứ điều gì với cô em,và với cả những người cô em yêu thương.Cô em chưa biết ta có khả năng làm những gì đâu ,Elena ạ,nhưng rồi sẽ biết thôi.”
Hắn ta lùi lại,và cơn gió đâm xuyên qua người Elena như một mũi dao.Thị lực của cô như nhòe đi như thể có những đốm sáng xuất hiện lấp đầy khoảng không trước mắt cô vậy.
“Mùa đông sắp đến rồi Elena ạ” Damon cất tiếng,giọng hắn ta vang rất rõ ràng và lạnh lẽo ngay cả khi gió đang mặc sức gào rú. “ Một mùa khắc nghiệt.Trước khi nó đến,cô em sẽ học được về chuyện ta có thể và không thể làm gì.Trước khi mùa đông đến,cô em sẽ nhập bọn cùng ta.Cô em sẽ là…của ta.”
Cơn lốc trắng xóa che mờ mắt Elena,và cô chẳng còn thấy hình bóng của Damon nữa.Ngay giọng nói của hắn ta cũng tắt dần.Elena vòng tay quanh người.đầu cúi gằm,toàn thân run rẩy.Cô thì thào , “Stefan…”
“À còn chuyện này nữa.” Giọng Damon đột ngột quay lại . “Lúc nãy cô em có hỏi về thằng em ta.Đừng mất công tìm nó nữa,Elena ạ .Đêm qua ta giết nó rồi.”
Elena ngẩng phắt đầu lên,nhưng chẳng có gì để nhìn ngoài màu trắng đến hoa mắt.Nó làm mũi và má cô bỏng rát,bám đầy mi mắt.Chỉ đến lúc đó,khi những hạt mịn đáp xuống làn da thì Elena mới nhận ta chúng là gì : bông tuyết.
Trời đang đổ tuyết vào ngày đầu tiên của tháng Mười Một.Phía trên ặt trời đã biến mất.
Chương 2
Ánh sáng chập choạng phi tự nhiên phủ khắp nghĩa địa bỏ hoang.Tuyết khiến mắt Elena nhòe đi,cơn gió khiến người cô tê cứng như thể vừa ngâm mình trong dòng nước đá.Tuy vậy,cô vẫn bướng bỉnh không chịu quay lại phía khu nghĩa trang mới xây và con đường bên kia nó.Theo phán đoán của Elena,cầu Wickery ở ngay trước mặt,thế là cứ nhằm thẳng hướng đó mà tiến.