Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến

Chương 22


Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến: Chương 22

Trong mắt Stefan giận ra, đôi môi hé mở. “Đã uống… quá nhiều rồi.” Anh lẩm bẩm, nhưng mặt vẫn dán vào ngón tay cô, vào giọt máu đỏ tươi ở đầu ngón tay. “Và anh không thể… kiểm soát…”
“Không sao,” Elena thì thầm. Cô lại quệt ngón tay ngang môi Stefan, cảm thấy bờ môi anh hé mở để đón nhận; sau đó, Elena tựa người vào Stefan, nhắm mắt lại.
Môi anh lạnh lẽo và khô khốc khi chạm vào cổ họng cô. Một tay Stefan đỡ sao cổ Elena, đôi môi anh tìm kiếm hai vết thương đã có sẵ. Elena trăn mình chịu đựng cơn đâu nhói thoáng qua. Rồi cô mỉm cười.
Trước đó, cô cũng cảm thấy một nhu cầu cần thiết giống như anh, cơn đói khổ sở giống anh. Giờ đây, qua mối liên kết cả hai vừa thiết lập, Elena chỉ còn thấy niềm vui sướng mãnh liệt và sự thõa mãn. Một sự thõa mãn sâu sắc khi cơn thèm khát từ từ bị đẩy lùi.
Niềm hân hoan của cô xuất phát từ cảm giác được dâng hiến khi biết mình đang cứu Stefan bằng sự sống của chính mình. Elena có thể nhận thấy sức sống đang từ từ tuôn chảy sang anh.

Ít lâu sau, cô cảm thấy mãnh lực của nhu cầu từ từ dịu đi, tuy nhiên vẫn chưa biến mất. Thế nên Elena không thể hiểu nổi khi thấy Stefan tìm cách đẩy mình ra.
“Bấy nhiêu đủ rồi.” Anh nghiến răng, dựng vai Elena thẳng lên. Cô mở mắt, vẻ sung sướng mơ màng tan biến.
Mắt Stefan xanh như màu lá cây Mandrake (*Mandrake : một loài cây có hoa tím và củ giống củ nhân sâm-ND), trên khuôn mặt anh là vẻ dữ tợn của một con thú săn mồi háu dói.
“Chưa đủ đâu. Anh còn yếu lắm…”
“Nhưng đủ với em.” Anh lại xô Elena ra, và cô trông thấy điều gì đó giống như nỗi tuyệt vọng thoáng lóe lên trong đôi mắt màu lục. “Elena, nếu anh uống thêm nữa, em sẽ bắt đầu biến đổi. Và nếu em không tránh ra, nếu em không tránh xa anh ra ngay lập tức…”

Elena lùi về cuối giường. Cô nhìn Stefan ngồi thẳng dậy, sửa sang lại áo choàng. Trong ánh đèn, Elena thấy sắc diện của anh đã phần nào hồi phục, một thoáng ửng hồng ánh trên khuôn mặt nhợt nhạt. Tóc Stefan khô đi và biến thành một nùi tóc sẫm rối bù.
“Em nhớ anh lắm!” Cô khẽ nói. Sự nhẹ nhõm chợt nhói trong lòng Elena, gây ra cơn đau cũng khó chịu gần như nỗi sợ hãi và căng thẳng từ hôm qua đến giờ. Stefan còn sống, và đang nói chuyện với cô. Cuối cùng mọi chuyện cũng sẽ ổn.
“Elena…” Mắt họ gặp nhau và Elena thấy mình bị bao phủ trong ngọn lửa màu lục. Cô tiến lại gần anh trong vô thức, rồi dừng lại khi Stefan bỗng phá lên cười.
“Anh chưa bao giờ trông thấy em như thế này,” anh nói, và Elena nhìn lại mình. Giày và quần jeans của cô bê bết bùn đất, những chỗ còn lại trên người cũng lấm lem. Áo khoác rách toạc, lòi cả lớp độn bên trong. Elena chắc mẩm mặt mũi mình cũng bẩn thỉu và lem luốc không kém, tóc tai rõ ràng là rối tinh rối mù. Elena Gilbert, biểu tượng thời trang không tì vết của trường Robert E .Lee, giờ đây chẳng khác gì con bù nhìn giữ dưa.
“Anh thích thế,”Stefan nói,lần này ngay Elena cũng bật cười .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.