Nhật Ký Hôn Nhân

Chương 21: Bữa Tiệc


Bạn đang đọc Nhật Ký Hôn Nhân – Chương 21: Bữa Tiệc


20p sau, xe dừng lại trước cửa một tòa nhà quy mô lớn được treo đèn sáng rực một góc. Khách khứa ra vào đông đúc, cười nói nhộn nhịp. Nhưng tiếng cười dập tắt khi 4 con người của chúng ta bước xuống.
Đa số họ chỉ được nghe danh, rất hiếm người nào có thể nhìn tận mắt nên họ vô cùng ngạc nhiên. Và phần lớn có một ý nghĩ cho rằng mình rất may mắn khi đã đến dự bữa tiệc này. Số còn lại thì nghĩ là: – Chắc Sam tiểu thư có quan hệ thân thiết với nhà họ Hà, họ Hoàng và họ Dương lắm nên mới đến dự như thế này.
Nhưng mà đâu ai biết được rằng mất nhân vật chính của chúng ta chẳng một chút hứng thú.
Ken với Doll thì khỏi nói cũng biết là họ ra sao.
Băng thì đi thẳng, mắt nhìn thẳng – vô hồn
Bin thỉnh thoảng còn cười được 1 tí
Sunny thì luôn luôn khác biệt, cô bé nở nụ cười thân thiện với tất cả mọi người
Vừa vào đến cổng thì ả Sam đã chạy ra đón, nhưng mà là đón…..
– Ken. Anh đến rồi àg – Rồi ả vòng tay ôm lên cổ “người yêu” mà không để ý người đi bên cạnh là ai
– …….
Ken không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày khó chịu hất tay ra. Sam cũng biết thế, nhưng mà lập tức ánh mắt của cô quay sang nhìn Doll, dùng giọng giễu cợt:
– Ken, đây chẳng phải là người mà ép anh phải lấy sao. Em đâu có mời cô ta đâu nhỉ?
Doll thẫn thờ: – Cô ta……. chính là…….. người…….
Nhưng mà nó nhanh chóng che giấu cảm xúc được thể hiện qua đôi mắt mà nói rằng:

– Vậy sao? Có lẽ tôi nên đi về nhỉ
Nhưng đang định bước chân đi thì một giọng trầm của người đàn ông lớn tuổi vang lên:
– Ồg. Đây là Hoàng thiếu gia và Hà tiểu thư mà. Còn có cả 2 tiểu thư họ Dương nữa chứ. Quả là hoan nghênh
Ken gật đầu lễ phép. Doll mỉm cười thân thiện và mấy người kia cũng vậy
– Ta biết khi ta có lời mời thì 2 người sẽ nể mặt ta. Nào, mời vào
Sam nghe câu nói đấy của papa mình thì xì xầm mặt mày. Ả đang định đuổi Doll đi thì lại bị chặn giữa họng thế này bao giờ không cơ chứ.
– Vậy có phải tôi nên xem xét lại lời nói của cô không đây – Doll cười khẩy
– Cô……. – Sam cứng họng
– Đừng nhăn nhó thế. Hôm nay là ngày đầu tiên bước vào tuổi 16 của cô…. Àg quên, tôi có nên gọi là em không nhỉ!
– Cái gì???? – Sam tức giận
– Gọi một tiếng chị đi. Đừng vô lễ như vừa nãy – Nó ngoảnh mặt bước đi. Hòa vào dòng người đông đúc. Để lại ở phía sau là ánh mắt ngạc nhiên của cả Ken, Bin, Băng và Sunny.
Ngay lập tức, Băng đuổi theo nó và không quên cho Sam một cái nhìn lạnh sống lưng. Sunny thì…. với tính của cô bé….
– Bạn gì àg, tên là Sam đúng không? – Mỉm cười cực kỳ thân thiện
– Bạn? – Sam nhíu mày
– Không thì muốn tôi gọi là mẹ sao – Vẫn tươi
– Ơ.. Ừm. Thì bạn – Sam gật đầu
– Mình tên là Dương Nhật Hạ, cứ gọi là Sunny
– Dương Nhật Hạ, một cái tên chăng ra đâu vào đâu – Sam vênh mặt
– Vậy sao. Vậy tên Sam của bạn có ý nghĩ là gì vậy? – Sunny nghiêng đầu hỏi, nhưng ai cũng có thể nhận ra đó là hỏi đểu
– Ờg thì……là…. – Sam ấp úng
– Dương Nhật Hạ mà bạn cũng không hiểu. Thì tên là Sam sao bạn có thể hiểu, mặc dù đấy là tên của bạn?
– Cô…….. – Ả tối mặt
– Dương Nhật Hạ tức là ánh sáng mặt trời. Bạn đang sống nhờ vào tôi đấy cưng ạg. Lần sau có gì không hiểu thì hỏi tôi nhé, hỏi lúc nào cũng được.
– Cô……..
– Đừng nhiều lời. Tạm biệt
Quay ngoắt 360 độ, Sunny để lại cho Sam một cái liếc đầy khinh thường và kiêu ngạo khiến ả không thốt nên lời.

Bin nhếch mép cười rồi đi thẳng. Nhỏ quay sang Ken giọng nũng nịu như chưa có chuyện gì xảy ra:
– Anh àg, mình vào nhảy được không?
– Không – Ken đáp lạnh rồi cũng đi luôn
Chúng ta có thể cảm tưởng trên đầu Sam lúc này đang bốc lửa đến nỗi gọi cả đội cứu hỏa đến cũng khó có thể dập tắt được. Nhất là câu nói của Sunny, chẳng phải cô bé đang khinh thường nhỏ sao ( Đúng thế ♥ )
……………..
Trở lại chỗ mấy nhân vật chính…..
………………
Nó chọn một bàn trong góc khuất để ngồi.
– Mày làm sao thế? – Băng nhíu mày
– Làm sao là sao?
– Bình thường mày sẽ không nói thế đâu. Có chuyện gì, đừng giấu tao – Cô truy xét
– Ừg thì &%(#)@*%&^ – Nó kể cứ như là truyện hài
Nhưng trong lòng nó đâu có “hài” chút nào đâu. Nó muốn giấu Băng cảm xúc của nó, nhưng làm sao có thể…….
– Tao cũng không hiểu tại sao. Nhưng công nhận tao đang không hiểu cảm xúc của tao như nào
– Hay mày chỉ là hiểu nhầm thì làm thế nào? Sao mày không nói thẳng cho chồng mày nghe – Băng khuyên con bạn
Đúng lúc đó Bin, Ken và Sunny đến và ngồi xuống bên cạnh. Ken nhìn nó lo lắng:
– Vợ không sao chứ?
– Không – Doll ngoảnh mặt đi

Ken nhìn thái độ đó mà có chút khó hiểu. Đưa ánh mắt sang cố ý hỏi Băng nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu thở dài.
Phần chính của bữa tiệc lúc này chính thức bắt đầu……..
– Alo. Xin mọi người chú ý một chút ạg – Sam đứng trên sân khấu
– Hôm nay là ngày sinh nhật tôi tròn 16 tuổi. Tất cả mọi người được mời đến hãy tự nhiên nhé – Nói xong nhỏ tự vỗ tay rồi tiến thẳng đến bàn của Ken mà ngồi rất tự nhiên mà không cần quan tâm xem mình có được chào đón không
Nhanh chóng, Băng để chiếc túi của mình đang cầm trên tay xuống ghế còn trống duy nhất khiến nhỏ khó chịu:
– Không có tay cầm túi sao
– Không có chân đi lấy ghế sao – Băng cười đểu
– Nhưng tôi muốn ngồi đây – Sam tức tối
– Vậy không thấy hết chỗ rồi sao
– Cô……..
– Vô lễ – Băng cười khẩy
– Băng – Doll nhăn mặt tỏ ý không thích rồi lấy tay nhấc chiếc túi ra – Ngồi xuống đi
Sam tưởng là Doll sợ mình nên vênh mặt lên kéo ghế ngồi sát cạnh Ken. Và hiện giờ giữa Ken và Doll có một khoảng trống


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.