Bạn đang đọc Nhật Ký Hoàng Tử – Chương 124
Đôi lúc nhỏ ngồi thừ ngừi tra, nghĩ xem lúc này mọi người dang làm gì, Phong –Linh và Mai-Vũ chắc đang hẹn hò nhỏ tủm tỉm cười.Nghĩ đến Hoàng Tử và hoàng Thiên nhỏ lại thoáng buồn .Gấp quyển sách đang đọc dở nhỏ bỏ ra ngoài. Ở đây rất lạnh, nhỏ mặc thật nhiều áo khoát thêm cái mũ len.Xoa xoa tay, nhỏ đến một quán làm thức ăn Việt Nam(quán này do một bác người Việt nam sang đây định cư mở, nhỏ bik đực khi cùng đi dạo cùng Chris, tuy là món aViệt nhưng được rất nhìu dân bản xứ thik).
-Bác cho cháu 1 tô phở ạ-nhỏ gọi bằng Tiếng Việt mọi ngươig ngaói lại nhìn.Mặt kệ.ói chuyện bằng Tieng Việt thì sao chứ
Bác chủ quán bik nhỏ là người Việt nên ưu ái ột tô phở lớn hơn mọi người.
-Úi sao nhìu vậy bác-nhỏ suýt sao
-ăn nhìu vào cháu, sang đây gặp đồng hương là khó lắm đấy-hai bác cháu nói bằng Tiếng việt mặc kệ cho người ta hok hỉu.Có người gọi, bác quay đi làm việc, nhỏ nhoẻn miệng cười, tuy chỉ kà một tô phở nhưng làm nhỏ đỡ nhớ nhà rất nhìu
Nhỏ ăn xong quay ra về vừa đến đầu ngỏ thì một toáng con gái chận lại
-ê nhok!-1 đứa gọi, nhỏ giả hok nghe tiếp tục đi
-ê, cái con kia, bik tiếng Nhật hok hả
——————————
Nhỏ ăn xong quay ra về vừa đến đầu ngỏ thì một toáng con gái chận lại
-ê nhok!-1 đứa gọi, nhỏ giả hok nghe tiếp tục đi
-ê, cái con kia, bik tiếng Nhật hok hả
Mặc kệ những lời xì xào nhỏ tiếp tục bước đi tự nhẩm cứ coi như họ tự nói đi.Vì nhỏ biết chắc rằng họ chẳng nói gì hay ho cả………