Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Chương 74


Bạn đang đọc Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch – Chương 74


Khi bắt xe về đoàn phim thì cũng đã đến giờ ăn trưa.
Nhâm Xử An không đến phim trường mà giấu mặt dưới chiếc mũ và khẩu trang quay về khách sạn.
Đoạn Tranh Vanh nói rằng muốn để Nhâm Xử An nghỉ ngơi một mình, thế là kéo cổ áo Đoạn Tiểu Lê rời đi.

Đoàn phim đã bao hết khách sạn, lúc này khách sạn cũng không có nhiều người.
Nhâm Xử An ở một tầng, hành lang trống rỗng không một bóng người, chỉ còn lại dư âm kéo vali dừng lại.

Bỗng nhiên, một thân hình cao lớn xuất hiện, lập tức chặn cô ngay trước cửa phòng bên ngoài.
Cô giật bắn cả người, trong phút chốc cả tóc gáy đều dựng đứng lên.
Sau khi nhìn rõ gương mặt của Quý Lan, cô đấm nhẹ lên vai Quý Lan một cái.
“Đáng ghét, làm em giật cả mình.”
“Chúc mừng em đoạt giải thưởng.”
Cho dù trong lòng có đang nghĩ gì, có phấn khích bao nhiêu thì câu đầu tiên mở lời vẫn là một câu chúc mừng đàng hoàng.

Nói xong, Quý Lan che giấu một chút mừng rỡ trong lòng, hỏi: “An An, em muốn dùng phương thức công bố như thế nào?”
Nhâm Xử An thừa biết mình vừa về đến sẽ phải đối mặt với vấn đề này.
Có điều là cô vẫn chưa nghĩ ra làm cách nào để công bố.
Thế là cô đẩy người trước mặt mình ra, nói: “Để em về phòng nghỉ ngơi trước rồi từ từ suy nghĩ sau được không?”
Dáng vẻ rõ ràng đang vui sướng của Quý Lan thoáng chốc liền trở nên yên lặng.
Nếu không trả lời ngay bây giờ, anh sợ Nhâm Xử An sẽ hối hận.
Sau đó, anh duỗi hai tay ôm lấy eo Nhâm Xử An, như thể mình đang bị uất ức, nhẹ giọng năn nỉ cô: “An An, em đã nói sẽ công khai mối quan hệ của chúng ta, không được hối hận đâu.”
Còn chưa đợi Nhâm Xử An trả lời, sau lưng đã nghe thấy “cành cạch”.
Hai người nhanh chóng quay đầu lại.
Nhâm Xử An kinh hãi dừng lại.
Cô tưởng là người của đoàn phim, hoặc chí ít cũng là người của khách sạn.

Nhưng không, điều cô không ngờ tới chính là nhìn thấy mẹ mình đang xách túi, điện thoại rơi xuống đất, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn họ.
Nhìn thấy con gái mình ôm ôm ấp ấp với người đàn ông khác không phải chuyện to tát gì.
Mấu chốt là mẹ Nhâm cũng không ngờ rằng, một người “cả ngày trưng ra bộ mặt lầm lầm lì lì, vừa nhìn là biết khó gần” như Quý Lan lại nói năng nhỏ nhẹ, vẻ mặt ấm ức như đang giận dỗi, lại còn năn nỉ ỉ ôi con gái mình công khai quan hệ của bọn chúng.
Hoàn toàn không giống với những gì bà ấy đã tưởng tượng.
Ở đoàn phim anh chưa từng gặp qua người dì trước mặt này, rõ ràng cũng không phải nhân viên đang làm việc tại khách sạn.
Quý Lan nhíu lông mày một cái, anh lập tức kéo Nhâm Xử An đang ngơ ngác ra phía sau mình.
Một giây trước rõ ràng còn đang nũng nịu, vậy mà trong phút chốc vẻ mặt đã trầm xuống.
“Dì không phải là người của đoàn phim cũng như khách sạn, sao lại vào được đây?”
Nhâm Xử An không màng xấu hổ, vội vàng kéo lấy cánh tay Quý Lan hai cái: “Đó là… mẹ em…”
Quý Lan nhìn Nhâm Xử An, đơ ra một giây.
Ngay sau đó, mẹ Nhâm nhìn thấy gương mặt lạnh băng cùng đôi mắt sắc bén của Quý Lan, trong phút chốc liền dịu đi.
Người thanh niên “phong mang tất lộ” vừa nãy bây giờ đã vội cúi đầu xuống, trong giọng nói có phần nghiêm nghị: “Cháu chào dì.”
Nhìn bộ dáng này, hình như còn có chút luống cuống, hai tay còn không biết phải đặt vào đâu.
Mẹ Nhâm:…
Trở mặt đúng là rất xuất sắc.
Mẹ Nhâm tới đây một chuyến vốn là vì không an tâm về khuê nữ nhà mình, sợ Nhâm Xử An bị Quý Lan bắt nạt nên muốn tìm hiểu kỹ sự việc một chút.
Không ngờ rằng Quý Lan đối với người ngoài toàn trưng ra bộ mặt đen xì đó lại dịu dàng ngoan ngoãn với con gái mình như vậy.
Những lo lắng trong lòng cũng được vơi đi một nửa.
Nhưng mà bà ấy cũng không lập tức thả lỏng sắc mặt mà làm bộ quát lớn một tiếng: “Vẫn còn đang đứng ở hành lang mà ôm ôm ấp ấp, nhìn xem có ra thể thống gì không chứ?”
“Đều là do cháu hết.” Quý Lan vội vàng tiếp lời.
Nhâm Xử An biết rõ Quý Lan không giỏi ăn nói với người lớn tuổi nên cô nắm chặt tay anh.

Ngược lại cô quay sang nói với mẹ mình: “Mẹ, đừng hù dọa người ta như thế.”
Mẹ Nhâm trừng mắt nhìn Nhâm Xử An: “Mới vỏn vẹn mấy ngày mà đã che chở như vậy, về sau còn đến mức nào nữa?”

Nhâm Xử An gãi đầu cười hì hì, đi đến cầm lấy túi xách trong tay mẹ: “Quý Lan không giỏi giao tiếp với người lớn tuổi, con chỉ sợ mẹ doạ anh ấy thôi mà, mà sao mẹ lại đến đây?”
Nói đến đây, Nhâm Xử An khựng lại một chút.
Thảo nào trước đó lại hỏi cô địa chỉ khách sạn, thảo nào vừa đáp xuống máy bay liền nhận được tin nhắn hỏi cô có trở về khách sạn nghỉ ngơi hay không.
Thì ra là đã ở đây đợi cô từ trước!
Quý Lan cầm thấy thẻ phòng của Nhâm Xử An rồi mở cửa giúp họ.
Mẹ Nhâm và Nhâm Xử An đều đi vào phòng trước.
Sau đó Quý Lan đặt thẻ phòng ở trên bàn, nói: “Vậy cháu không làm phiền hai người nữa, dì cất công từ xa tới đây, nghỉ ngơi nhiều một chút ạ.”
Sau khi khách khí vài câu với nhau, cửa phòng đóng lại.
Mẹ Nhâm cũng không làm bộ làm tịch nữa, ngay lập tức buông lỏng như thể mình rã rời.
“Ai da, hôm nay trời nóng thật đó.”
Nhâm Xử An sớm đã hiểu rõ cái tính khí này của mẹ mình, cô đặt mông xuống ngồi bên cạnh: “Mẹ, mẹ tới cũng đột ngột quá đi, sao không báo trước cho con một tiếng!”
“Không đột ngột làm sao có thể nhìn thấy cảnh tượng đó? Nhỡ đâu nó đối xử với con không tốt, lừa gạt con, cuối cùng con đòi sống đòi chết thì phải làm sao?”
Mẹ Nhâm vẫn như thường lệ, ăn to nói lớn như vậy.
Nhâm Xử An có chút bất đắc dĩ: “Mẹ à, mẹ nhìn con là loại người sẽ đòi sống đòi chết sao? Hơn nữa anh ấy cũng đối xử với con rất tốt.”
“Đàn ông đều như vậy, trước khi kết hôn thì đối xử tốt với con gái người ta, kết hôn rồi không biết còn như thế nào nữa?”
Nói đến chuyện kết hôn, Nhâm Xử An bỗng nhiên thẹn thùng một chút, mặt hơi ửng đỏ: “Mẹ, chúng con bây giờ còn chẳng ra đâu vào đâu cả, chuyện kết hôn vẫn còn xa lắm…”
Mẹ Nhâm lập tức mở trừng hai mắt: “Vẫn chưa là gì mà đã che chở như vậy đấy!”
Bị mẹ mình làm cho không thể nào phản bác, Nhâm Xử An thầm “ây dô” một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đây là chuyện khác nhau mà…”
Mẹ Nhâm là một người thẳng tính, hơn nữa người trước mặt còn là con gái cưng của bà nên không hề kiêng dè gì cả.
Thế nên bà ấy nói thẳng: “Vậy thì nói thật đi, rốt cuộc con nghĩ như thế nào? Lớn như vậy rồi chắc là cũng từng tính đến chuyện tương lai rồi nhỉ?”
Nhâm Xử An đưa tay gãi gãi thái dương.
Lúc nói chuyện cô còn có chút ấp a ấp úng: “Chuyện đó… chuyện tương lai để sau này rồi nói, dù sao con cũng cảm thấy anh ấy rất tốt.”
“Được rồi, mẹ hiểu rồi.”
Mẹ Nhâm là người đã làm thì phải làm cho trót, bà ấy lập tức đứng dậy: “Cậu ta ở phòng nào, để mẹ qua đó nói chuyện vài câu.”
“Không phải chứ, chuyện này…” Nhâm Xử An gấp gáp đuổi theo nắm lấy tay mẹ: “Mẹ đừng có sốt sắng như vậy chứ”
“Ai da, mẹ chỉ muốn trò chuyện một chút để tìm hiểu tính cách của cậu ta thôi, con tưởng mẹ nói cái gì?”

Nhâm Xử An rất buồn ngủ sau khi đáp máy bay, nhưng mẹ cô lại chạy đến tìm Quý Lan nói chuyện, cô thật sự không dám ngủ chút nào.
Chờ khoảng hơn mười phút thì nghe tiếng gõ cửa phòng.
Nhâm Xử An tức tốc nhảy xuống giường và chạy ra mở cửa.
“Mẹ cuối cùng cũng trở lại rồi, không trở lại chắc con không ngủ được mất…”
Giọng nói đột ngột dừng lại.
Nhâm Xử An nhìn Quý Lan đang đứng ở cửa, trơ mắt nhìn.
Lúc này Quý Lan thẹn đến mặt đỏ tía tai, sắc mặt còn có chút ửng hồng.
“Dì nói dì đã đăng ký đoàn du lịch, bây giờ nóng lòng muốn đến thành phố tiếp theo nên đã rời đi rồi, anh cũng không có giữ lại.”
Nhâm Xử An:…
Điều này quả là phù hợp với tính tình hấp tấp của mẹ cô.
Cô để Quý Lan vào cửa, thở dài một tiếng: “Lát nữa em sẽ liên lạc wechat với bà ấy”
Nói xong, cô nhìn vẻ mặt Quý Lan đang nóng bừng, dò hỏi: “Mẹ em… đã nói gì với anh rồi?”
Khuôn mặt Quý Lan càng nóng hơn.
Anh che mắt Nhâm Xử An để cô không nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của mình.

Rồi sau đó cúi thấp đầu, ghé vào tai Nhâm Xử An thì thầm: “Dì thấy anh trước giờ chưa có kinh nghiệm tình trường, còn tưởng anh…”
Hai từ cuối cùng anh không có cách nào nói ra.
Thế là anh mím môi, cúi đầu rồi nhẹ nhàng cắn vào môi Nhâm Xử An.
Miệng anh nói một cách mơ hồ: “Nhưng anh có thể chứng minh, nếu như em đồng ý.”
Trong đầu bỗng nhiên xoay chuyển một cái, Nhâm Xử An hiểu rõ ẩn ý của nửa câu sau là gì.
Đầu cô ong ong, khuôn mặt chợt đỏ bừng lên.

Cô lại đấm nhẹ lên vai Quý Lan lần nữa, hờn dỗi nói một câu: “Lại được voi đòi tiên rồi”
“Không phải được voi đòi tiên.”

Giọng nói của Quý Lan trở nên nặng nề, mang theo một chút chờ mong: “Chỉ cần An An không hối hận về giao kèo trước đó là anh hài lòng rồi.”
Nếu không công khai mà kéo dài mãi như thế này…
Người khác cướp lấy An An chạy mất thì phải làm sao?
“Được được được, vậy thì cứ theo bộ phim hiện tại, khi nào quay đến cảnh hôn thì công khai luôn, có được không?”
Nhâm Xử An mỉm cười, vươn tay vuốt ve nhẹ nhàng tấm lưng Quý Lan rồi dừng trên eo của anh.

Công việc của đoàn phim đang tiến triển rất nhanh.
Nhất là màn so tài của Nhâm Xử An và Quý Lan, hiệu quả cao đến mức đáng kinh ngạc.
Đội ngũ sản xuất đã theo dõi và thay đổi quy trình sản xuất nhiều lần.
Đây là bộ phim đô thị tình yêu thuần tuý lần đầu tiên do Quý Lan quay, đã thu hút được sự chú ý lớn trên mạng.
Mỗi lần Reuters chính thức phát hành tin tức nóng hổi đều hận không thể nhanh chóng lên lên hot search.
Đặc biệt là đoạn video kia, Nhâm Xử An được Quý Lan hướng dẫn bằng tiếng Anh.
Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, Nhâm Xử An cầm kịch bản trên tay và nói tiếng Anh bằng một chất giọng lạ, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ nghiêm túc.

Quý Lan ngồi bên cạnh, đôi môi mỏng mím mẹ như đang cố gắng đè nén để không bật cười, nhưng không thể nào che đậy được ý cười vẫn tràn ngập trên đôi mắt phượng của anh.
Vài giây sau, Nhâm Xử An ngừng đọc.
Quý Lan vẫy tay ra hiệu cho Nhâm Xử An, một giọng nói tiếng Anh vừa lưu loát lại tiêu chuẩn được phát ra.
Anh đọc câu nào, Nhâm Xử An cũng đọc theo câu đấy, giống như một con vẹt đang ngoan ngoãn học bài.
Nghe Nhâm Xử An đọc tiếng Anh, Quý lan lại lắc đầu.
Anh xụ mặt xuống, nói với nhân viên đang ở bên cạnh: “Hay là mời một giáo viên chuyên nghiệp đi.”
Vừa dứt lời, Nhâm Xử An dùng đôi mắt sắc lẹm nhìn chằm chằm anh: “Anh chê em ngốc sao?”
Quý Lan nghiêm trang gật đầu: “Ừ, thật ra cũng có ngốc một chút.”
Nhâm Xử An trừng hai mắt nhìn anh, thật lòng muốn giơ kịch bản trong tay đánh Quý Lan vài cái.
Quý Lan đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay của Nhâm Xử An rồi quay đầu lại nhìn về hướng máy quay.
Đúng lúc này thì video dừng lại.
[Đệch, tôi vậy mà có chút không phân biệt được giọng điệu của anh Lan là thực sự mắng Nhâm Xử An ngốc hay là đang ve vãn tán tỉnh nữa…]
[Cái này… Tôi cảm thấy trong mắt anh Lan toàn là ý cười.[Che mặt]]
[+1, tôi cảm thấy dường như xung quanh họ như có một đám bong bóng màu hồng [Đầu chó][Đầu chó] có vẻ có chút ngọt ngào.]
[Người nói ngọt ngào có phải là mù rồi không? Thái độ của Nhâm Xử An kém như thế, anh Lan rõ ràng là đang rất tức giận, thấy đang ghi hình mới cho Nhâm Xử An mặt mũi mà không phát cáu thôi!]
[Rõ ràng người ta là bạn bè, tùy ý một chút cũng là bình thường mà.]
[Có thể là do biết họ là nam nữ chính nên nhìn thế nào cũng hợp nhau đến khó hiểu.[Đầu chó]]
Trong video, mặc dù giọng điệu của Quý Lan không thay đổi gì, nhưng ánh mắt lại thực sự phản bội anh.
Nhiều năm như vậy, số lần nhìn thấy ánh mắt của Quý Lan như vậy ở ngoài đời quả thật có thể đếm được rõ ràng trên đầu ngón tay!
Người qua đường và cư dân mạng đều là đi hóng chuyện không chê chuyện lớn, cảm thấy chi tiết nhỏ trong video có hơi mập mờ nên đều xúm lại đùa giỡn theo.
Fan của cả hai, fan CP Nhâm Sở Bình An và người qua đường tất cả đều trộn lẫn vào với nhau.
Cuối cùng vẫn là fan của Quý Lan lý trí hơn một chút, trực tiếp đưa ra quan điểm của bản thân.
[Lần trước lúc ở chung một chỗ với Lương Nhạc sau khi kết thúc chương trình, scandal đều đã lên hot search rồi, còn không phải không đến một tiếng đồng hồ liền làm rõ rồi sao? Với Nhâm Xử An thì đây là ở trong đoàn làm phim, nơi đông người thì có thể có cái gì được? Chỉ là nhập vai quá thôi! Chỉ có thể nói là bộ phim này rất đáng xem, hai người có cảm giác CP nhiều hơn trong tưởng tượng, lại còn đều là cấp bậc ảnh đế ảnh hậu, kỹ thuật diễn xuất rất tốt nên có thể yên tâm theo dõi bộ phim.

Không có gì khác để xé cả!]
Fan bạn gái của Quý Lan đang đánh giết khắp nơi cũng đột nhiên phản ứng lại.
Đúng vậy a! Đây là trong đoàn phim còn có một số nhân viên ở phía sau, người quay video lại quay cận mặt, giữa hai bọn họ còn có thể có cái gì chứ? Chắc chắn là đoàn phim cố tình tung ra video này để tuyên truyền!
Không lâu sau, mọi người để lại một câu “Nhất định sẽ theo dõi phim”, rồi tản đi.
Quý Lan rất bối rối, tại sao CP của anh với Nhâm Xử An không nổi lên được thế?
Đã được khen là rất có cảm giác CP rồi mà, nhưng cuối cùng cư dân mạng và fan đều cảm thấy rằng đây chỉ là một hiệu ứng của phim.
Vậy mà lại không có ai đoán đây là thật.
Nhâm Xử An nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của Quý Lan  thì “Ha ha” cười ra tiếng.
Cô sáp lại gần cùng xem các bình luận trên Weibo.
“Cư dân mạng cảm thấy có một chút ngọt ngào đã là tốt lắm rồi, trước đây hình ảnh của anh làm gì có chút ngọt ngào nào chứ.”

Quý Lan cũng biết rằng hình ảnh trước đây của mình quá cứng rắn rồi.

Suy cho cùng thì trước đây anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ thích một người.
Càng đừng nhắc đến là… Lập gia đình với ai đó.
Ngày hôm đó khi mẹ Nhâm tìm đến nói chuyện với anh đã nhắc đến chuyện tương lai.

Khi nhắc đến tình cảm của hai người về sau thì tức là đi đến hôn nhân.
Anh được sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc.
Vị vậy nên từ trước đến nay trong cuộc sống của mình anh chưa từng có ý định đó.
Nhưng bây giờ…
Anh nguyện ý.
Thậm chí còn không cần suy nghĩ.
Anh giống như đang bị mê hoặc vậy, trực tiếp đưa ra câu trả lời.

Nếu đó là Nhâm Xử An thì nhất định sẽ là một chuyện tốt.
Khi suy nghĩ dần dần trôi xa, Quý Lan nghịch những ngón tay của Nhâm Xử An trong vô thức.

Chiếc xe MPV đột nhiên dừng lại, mở cửa xe, đoàn làm chương trình đã đợi sẵn bên ngoài rồi.
Nhìn thấy Quý Lan và Nhâm Xử An trong xe, các nhân viên trẻ tuổi ngay lập tức chào: “Xin chào thầy Quý, cô Nhâm.”
Được mọi người gọi là “Cô Nhâm”, Nhâm Xử An thực sự không quen.
Cô chắp hai tay vào với nhau rồi chào hỏi mọi người: “Xin chào mọi người, xin chào mọi người.”
Bởi vì Nhâm Xử An và Quý Lan đều đạt danh hiệu “Ảnh đế / Ảnh hậu” tại liên hoan phim hạng A năm hai mươi lăm tuổi, bộ phim mà họ đang quay cũng rất nổi tiếng và luôn có mức độ theo dõi cao ở trên mạng, vì vậy, một chương trình gameshow giải trí tương tác ngoài trời nổi tiếng gần đây đã mời hai người họ tham gia ghi hình.
Vì là chương trình gameshow trò chơi ngoài trời nên không cần diễn tập trước, mọi thứ đều được trực tiếp thực hiện bày ra ứng thực tế nhất.
Trong gameshow, tất cả các nghệ sĩ được chia thành hai nhóm, tạo thành đội hình khách mời nam và khách mời nữ.
Trò chơi cũng sẽ có thắng thua, khi đạo diễn công bố luật chơi của trò chơi đầu tiên, các nữ khách mời sôi nổi bày tỏ sự không công bằng.
Thành viên đội phòng thủ tiến lên trước mười bước, cuối cùng tiếp đất bằng một chân; Sau đó đội tấn công cũng cử các thành viên có thể tấn công đội phòng thủ trong vòng mười bước; đội nào làm đối phương tiếp đất bằng cả hai chân trước sẽ thắng.
Cùng là mười bước, khách mời nam nào chân càng dài thì nhất định sẽ bước bước lớn hơn khách mời nữ đấy!
Cách chơi của trò chơi này là như vậy, còn không phải là để thua một cách thoả đáng à?
Khách mời nữ trở thành đội phòng thủ trước và bị thua hai ván nhưng mọi chuyện không đến mức thê thảm như tưởng tượng, hai khách mời nữ có độ dẻo dai và sức bật tốt đã thành công khiến cho trọng tâm của một số khách mời nam không ổn định mà tiếp đất bằng hai chân để loại bỏ họ.
Trước khi Nhâm Xử An vào sân thì hai vị khách đã quấn lấy nhau rất lâu, cuối cùng đã cùng đi đến chỗ chết mà ngã trên mặt đất.
Chỉ chừa lại hai người Nhâm Xử An và Quý Lan là còn chưa vào sân.
Chỉ cần Quý Lan thắng Nhâm Xử An, đội nam khách mời sẽ thắng ván này.
“An An cố lên! Đừng để bị sắc đẹp của anh Lan đánh lừa đấy!”
“Chân của anh Lan dài như vậy có hồi hộp không?”
“Anh Lan, đừng chỉ vì hai người là diễn viên cùng đoàn và cùng công ty mà xuống nước đấy!”
Các khách mời đều hò hét cổ vũ ở bên cạnh.
Nhâm Xử An dùng sức lực lớn nhất của cả đời mình, bước mười bước rồi đáp xuống bãi cát bằng một chân.
Chân tiếp đất của cô xoay một vòng, nhướng mày nhìn Quý Lan ở phía đối diện.
“Tôi nhảy bằng một chân có thể thắng Sở Dĩ Lam đấy, không thua kém đàn ông các anh đâu, anh mau phóng qua đây đi!”
“Ha ha ha tôi cũng quên mất là Nhâm Xử An nhảy bằng một chân có thể thắng cả Sở Dĩ Lam đấy!”
“Có chuyện gì thế, có chuyện gì thế? Sao tôi lại không biết chuyện này chứ?”
“Trước đây có một tập của “Nơi tụ họp vui vẻ” đó! Xem ra cậu không theo dõi cái đó rồi.”
Các khách mời ở bên cạnh hi hi ha ha thảo luận về gameshow trước đó, nói về sự tương tác hài hước giữa Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam trong chương trình.
Quý Lan nghe thấy điều đó thì đen mặt.
Anh không nghe các khách mời nói chuyện nữa, nhảy bước lớn về phía Nhâm Xử An bên đó.
Khi sắp đặt chân đến trước mặt Nhâm Xử An, Nhâm Xử An vậy mà lại bật dậy rồi bổ nhào thẳng về phía Quý Lan!
Chỉ trong giây lát tất cả khách mời, người dẫn chương trình, đạo diễn tổ tiết mục ở hiện trường đều trừng lớn mắt.
Cùng quay phim, cùng công ty quan hệ có lẽ là tốt, nhưng bổ nhào vào người Quý Lan để giành chiến thắng thì cũng lá gan cũng quá là lớn rồi đấy!
Quý Lan hoặc là ôm lấy người một cái, hoặc là ngã xuống đất, nếu náo loạn đến lúc không vui vẻ thì cũng là lợi bất cập hại!
Nói thì chậm nhưng lúc xảy ra lại rất nhanh, Quý Lan đã phản ứng lại ngay khi Nhâm Xử An nhảy về phía anh.
Anh vốn định lúc nữa sẽ ôm Nhâm Xử An vào lòng, nhưng lại không nghĩ đến Nhâm Xử An lại vòng tay qua cổ anh, đôi môi ấm áp khẽ cọ vào dái tai anh, khiến cho eo và bụng của anh mềm nhũn ra!
Gió thổi qua bên tai, Nhâm Xử An ôm cổ Quý Lan, hai người cùng nhau ngã trên bãi cát.
Khách mời và nhân viên công tác:…
Rốt cuộc là kiểu phát triển gì thế!
Đấy còn chưa đủ kinh dị.
Càng kinh dị hơn chính là Quý Lan nằm trên bãi cát với gương mặt đã đỏ rực, tai đỏ bừng như muốn rỉ máu vậy.
Đôi mắt mang một chút ửng đỏ, không dám nhìn mặt Nhâm Xử An.
Anh giơ một tay lên che đi gò má đang nóng bừng bừng của bản thân một chút.
“Em… Lại bắt nạt anh.”

Giọng nói trầm ấm dễ nghe nhưng lại mang theo một ý vị làm nũng rất rõ ràng truyền vào tai của tất cả mọi người có mặt.
Toàn bộ sân chơi đều im lặng
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt sợ hãi nhìn nhau.
Mắt nhìn nhau, ai cũng mang vẻ mặt
“Đm, đây là tình huống đặc biệt gì thế?”
“Quý Lan và Nhâm Xử An yêu đương à?”
“Tôi đúng là bị dọa cho chết khiếp rồi…”
“Trong cái tình huống này không, không ai dám nói chuyện gì cả!”
Nhâm Xử An cũng không ngờ rằng mình lại không cẩn thận mà dùng môi chạm vào tai của Quý Lan một cái.
Nhìn thấy mặt của Quý Lan đỏ thành như vậy cô ngay lập tức bò dậy từ trên người Quý Lan.
“Xin lỗi, em không cố ý đâu!”
Cô cảm thấy bản thân giống như đã khiến cho Quý Lan trở nên xấu mặt trước mọi người, trong lòng có chút áy náy.
Quý Lan cũng từ từ ngồi dậy, ngón tay cào nhẹ lên lớp cát mềm một chút.
Nhiệt độ trên mặt vẫn còn chưa giảm đi, cũng có chút chột dạ.
Vẫn không dám nhìn mặt Nhâm Xử An như cũ, anh chỉ nhẹ giọng lẩm bẩm một câu: “Không cần em xin lỗi.”
Vừa nói, anh vừa cụp mắt xuống, dùng giọng nói mà chỉ hai người họ có thể nghe thấy nói: “Chỉ cho em bắt nạt.”
Khuôn mặt Nhâm Xử An nở một nụ cười tươi như hoa.
Cô đưa tay ra trước mặt Quý Lan: “Mau đứng dậy đi, mọi người đều lo lắng cho anh đó.”
Vừa nói còn vừa quay đầu nhìn về phía mọi người: “Đúng không.”
Mọi người: Đúng đúng đúng, rất lo lắng!
Đạo diễn tổ chương trình trao đổi với Quý Lan và Nhâm Xử An một chút, lúc này mới dám khẳng định rằng họ thực sự là một cặp.
Chỉ là còn đang đợi để công khai.
Cảnh vừa rồi hơi doạ người nhưng bọn họ có ý công khai, chuyện đó đối với đoàn làm phim là một chuyện tốt!
Không cần thiết phải cắt tương tác, sau khi công khai thì chương trình của bọn họ sẽ là gameshow đầu tiên mà hai người tương tác thân mật với nhau!
Đạo diễn thiếu chút nữa là vỗ tay nói tốt quá rồi.
Khách mời và nhân viên công tác tại hiện trường đã ở trong cái vòng này một thời gian dài nên đã nhìn qua các loại người trên thế giới này từ lâu.
Mặc dù lúc vừa bắt đầu bị kinh ngạc đến nỗi rớt cả cằm nhưng cũng đều biết chừng mực.

Cho dù trong lòng nghĩ như thế nào, cùng lắm là lén lút nói chuyện, nháy mắt với nhau, không có ai sẽ trực tiếp nói thẳng ra.
Buổi ghi hình vẫn tiếp tục.
Khách mời nữ đổi thành đội tấn công, khách mời nam bọn họ cũng đổi thành đội phòng thủ.
“Cái đó… Anh Lan lên trước, anh Lan lên trước!” Mấy vị khách mời nam đẩy Quý Lan lên phía trước.
Các khách mời nữ thấy vậy cũng đẩy Nhâm Xử An về phía trước: “An An, bắt lấy anh Lan.”
Nhâm Xử An bị mọi người xúm lại cùng nhau đùa giỡn như vậy có chút không quen.

Nhưng mà sớm muộn gì cũng phải công khai nên dù sao cũng phải thích ứng trước.
Cô bị mọi người đẩy lên phía trước, vươn tay nhẹ nhàng vỗ vào eo Quý Lan: “Anh đến.”
Quý Lan nắm chặt lấy cổ tay của Nhâm Xử An.
Nghĩ đến khoảnh khắc bủn rủn vừa rồi, đến bây giờ trên mặt anh vẫn là có chút nóng đây.
“An An đừng nghịch.”
Nhìn thấy sắc mặt của Quý Lan mềm xuống, nam khách mời bên cạnh “Úi chà chà” một tiếng.
“Anh Lan anh đừng vì đó là Nhâm Xử An mà xuống nước đấy nhé!”
Một số khách mời khác cũng đùa giỡn theo.
Quý Lan làm động tác chuẩn bị nhảy về phía trước trong tiếng vui đùa ồn ào náo nhiệt.

Sau mười bước, toàn thân anh đã bị mất trọng tâm chính ngay trong khoảnh khắc đặt chân xuống rồi thoáng cái đã ngã trên mặt cát.
“Bước chân của anh Lan vững như thế sao có thể bị ngã được chứ?”
“Đm! Anh Lan anh cố ý cũng quá rõ ràng rồi đấy!”
“Không phải, cái này, tổ chương trình, cố ý nhường đối phương như vậy cũng được à?”
Các khách mời nam đều bắt đầu xúm lại đùa giỡn gần như ầm ĩ hết cả lên, trên miệng toàn là nụ cười hiền từ.
Người dẫn chương trình tươi cười đáp lại: “Luật chơi chỉ nói rằng bên nào đặt hai chân xuống đất trước là thua cuộc, chỉ cần đáp ứng được yêu cầu này là được.”
Anh ta nhìn sang phía Quý Lan, cầm lấy micro nói: “Anh Lan, Xử An thắng trận này rồi, mau đứng dậy đi!”
Quý Lan dùng cánh tay chống lên một chút, nhưng lại ngã xuống một lần nữa.
Trái tim Nhâm Xử An đập mạnh lên vài nhịp.
Đột nhiên ý thức được điều gì đó không ổn, một sự hoảng sợ bất ngờ bao trùm lấy cô.
Cô bước lên một bước, điên cuồng chạy tới.
“Quý Lan! Nhóc con!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.