Bạn đang đọc Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch – Chương 66
Quý Lan đợi đến khuya.
Lúc đầu anh nghĩ cô chưa trả lời là vì chưa đến khách sạn.
Sau đó anh lại nghĩ, chắc cô chưa tẩy trang hoặc chưa rửa mặt xong nên chưa trả lời anh.
Lại ngồi thêm một lúc nữa, chắc cô còn phải đọc trước kịch bản cho hôm sau.
Anh vừa ngồi đợi vừa xem kịch bản.
Đến khi anh đi ngủ thì đã hơn hai giờ sáng rồi.
Nhưng đến năm rưỡi sáng thì anh bị tin nhắn của Xử An đánh thức.
Rốt cuộc anh là chỉ ngủ được hơn ba tiếng.
Nói vài ba câu với nhau qua Wechat khiến anh tỉnh táo hơn nhưng sau đó lại mơ mơ màng màng, còn ý thức đã bay đi tận đâu rồi.
Anh trả lời qua loa rồi gục đầu trên gối ngủ tiếp.
Sau khi tỉnh dậy thì thấy thông báo tin nhắn chưa đọc.
Gấu túi không ngủ: *icon nhìn xuyên qua màn hình*
Quý Lan nhíu mày khó hiểu, không biết vì sao Xử An lại gửi icon này cho mình.
Thế nên anh nhấp vào phần ghi âm giọng nói ngày hôm qua của mình: “Dù sao… dáng vẻ nào của anh thì em cũng nhìn qua rồi, nếu thích thì chuyển qua đây đi…”
“…” Quý Lan cứng người, cảm giác sợ hãi dâng trào.
Trong lòng anh đang gào thét.
Chuyện gì? Chuyện gì đây hả trời?
Chắc lúc đó thần trí không tỉnh táo nên bản thân mới nói những lời đó, chắc chắn là như vậy.
Anh mới không nghĩ như vậy đâu.
Không hề!
Ngẫm lại mới thấy lời nói này mập mờ ái muội đến mức nào, mặt anh bỗng chốc đỏ bừng.
Đoạn ghi âm được gửi đi lúc 5 giờ 40.
Bây giờ đã gần 7 giờ rồi… không thể gỡ được nữa.
Dù cho có gỡ được… thì chắc là Nhâm Xử An cũng đã nghe được rồi…
Nếu Nhâm Xử An gửi lại tin nhắn cho anh thì anh sẽ không xấu hổ như vậy đâu.
Thế nhưng cô chỉ gửi một cái icon cảm xúc, thế này là sao?
Giống như kiểu anh thích cô chỉ để… khụ khụ.
Lúc ấy đầu óc anh còn mơ hồ, chỉ dựa vào lời của cô mà trả lời qua loa thôi… Thật sự không có ý gì khác…
Không có!
Bây giờ nghĩ lại, bản thân lại càng thấy xấu hổ.
Nhâm Xử An đã từng nói nhiều lần: “Em xấu hổ đến mức co hết cả ngón chân lại đấy.” nhưng anh chưa trải qua cảm giác đó bao giờ.
Hôm nay thì hay rồi, cuối cùng cũng được thử một lần.
Anh nằm trên giường, ôm quả bơ bằng bông, co người lại, ngón chân cũng cuộn tròn.
Anh sợ cô nhìn thấy là voice chat thì sẽ bỏ qua không nghe nữa, thế nên anh nhắn tin qua.
Quý Lan: [Xin lỗi, lúc đó anh vừa mới tỉnh nên nói lung tung.]
Quý Lan: [Anh không cẩn thận mà ngủ quên mất nên giờ mới trả lời tin nhắn của em.]
Tin nhắn được gửi rồi nhưng vẫn chưa thấy trả lời.
Có trời mới biết bây giờ anh đang gấp đến mức nào.
Lúc lâu sau, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn trả lời của cô.
Gấu túi không ngủ: *meme đối phương không muốn nhận tin nhắn từ bạn*
Quý Lan:…
Sau này anh sẽ không bao giờ trả lời tin nhắn khi không tỉnh táo nữa.
…
“Tam Nhật” cũng đã quay được hơn một tháng, cuối cùng vào tháng 5 thì quay xong.
Ngày đóng máy, không ít fan nghe được tin tức đã tới đoàn phim để ủng hộ.
“A a a a, là An An kìa!”
“An An cố lên! Chúng tôi yêu em!”
“Hôm nay An An thật là đáng yêu!”
Nhâm Xử An bị fan ở bên ngoài làm cho giật mình, cả người hơi run run.
“Phụt ha ha ha, xin lỗi An An, vừa nãy nhìn em buồn cười quá!”
“Mẹ kiếp, tôi đúng lúc chụp được, lát nữa phải làm thành meme mới được!”
“Wow, gửi cho tôi xin một bản nữa.”
“Biểu cảm vừa rồi của An An thật sự vừa đáng yêu vừa buồn cười, ha ha, tôi thật sự không nhịn được.”
Sự chú ý của các fan đã rời đi, tất cả đều chú ý vào cái biểu cảm đó để làm meme.
Chưa đầy một phút sau họ lại bắt đầu cười ầm lên.
Nhâm Xử An cạn lời.
Cô cảm thấy hình như fan không phải là thích mình, mà chỉ thích lấy ảnh dìm của cô để tạo meme thôi.
“Cảm ơn tất cả mọi người vì hôm nay đã đến chúc mừng bộ phim của tôi đóng máy, mọi người vất vả rồi!”
Trong tay cô ôm quà mà fan vừa nhét vào, cô xoay người, ngồi xuống trước mặt một bạn fan nhí, rồi nói: “Tiểu Lê, có thể giúp chúng tôi chụp một tấm ảnh được không?”
“Ôi, An An dễ gần quá!”
“Lúc nãy tôi còn do dự, có nên chủ động hơn không, không ngờ An An của chúng ta chủ động quá!”
Tách… bức ảnh lưu lại nụ cười của tất cả mọi người.
Nhâm Xử An đứng lên, thân thiện bắt tay rồi tán gẫu với fan vài câu.
Một fan hâm mộ có gương mặt rất trẻ con giơ tay lên hỏi: “An An, quan hệ giữa chị và anh Lam là thật sao ạ? Chị có thể tiết lộ cho bọn em một chút có được không?”
Những fan khác nghe thấy câu hỏi này, đang ồn ào lộn xộn cũng yên tĩnh lắng nghe.
Các fan của diễn viên khác ở bên cạnh cũng vểnh tai lên để nghe ngóng.
Tin đồn mà, ai mà chả thích nghe.
Nhâm Xử An vẫn giữ trên môi nụ cười, chưa nói câu nào.
Thật ra cô rất muốn hỏi thử rằng “Bạn đang nhắc đến anh Lam nào thế?”
“Được rồi, chúng ta nói chuyện cũng nhiều rồi, bây giờ Xử An còn công việc khác cần xử lý, chúng tôi xin phép đi trước.” Đoạn Tranh Vanh xen vào, anh ấy vỗ vai Nhâm Xử An rồi nói: “Cảm ơn mọi người từ trước đến nay đã luôn ủng hộ An An, trong tương lai An An cũng sẽ cố gắng để đem lại cho mọi người những sản phẩm tốt hơn nữa.
Buổi trưa ngày hôm nay, NEW-STARE sẽ tung ra trang bìa của An An, các bạn nhớ ủng hộ nhé.”
“Lợi hại quá! Đột nhiên tôi cảm thấy lượng người xem NEW-STARE sẽ tăng lên đáng kể đấy.”
“A a a a a a a, An An tuyệt quá!”
“Trưa nay nhất định tôi sẽ không bỏ lỡ.”
“Có thể nói chuyện cùng An An lâu như vậy, tuyệt quá, hôm nay hạnh phúc quá trời!”
“Mọi người vui vẻ là tốt rồi, trên đường về chú ý an toàn nhé!” Nhâm Xử An dặn dò fan đôi ba câu, sau đó mới chào tạm biệt.
Tiễn fan đi rồi, mọi người mới được thả lỏng.
Nhưng trưa nay New Stars tung trang bìa, Đoạn Tranh Vanh rất căng thẳng.
Tuy chắc là sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng anh vẫn rất chú ý đến tình hình trên mạng, nhỡ không may có chuyện gì xảy ra thì cũng có thể xử lý tin tức một cách nhanh nhất.
Lúc trang bìa được phát hành, mọi chuyện quả thật giống với suy nghĩ của anh.
Bởi vì có sự phối hợp giữa đoàn đội fan và quản lý fanpage chính nên chuyện ra mắt tạp chí cũng được đăng lên Weibo ít phút sau đó, số liệu cũng tăng lên đáng kể.
Khu bình luận ngập tràn những icon bày tỏ sự đáng yêu, cười rạng rỡ… Thi thoảng sẽ có bình luận tiêu cực từ anti fan nhưng rồi cũng nhanh chóng bị đẩy xuống.
Đoạn Tranh Vanh thấy tình hình ổn thỏa cuối cùng cũng giãn mày, xoa xoa đầu.
Trang bìa được phát hành, tình hình không khác gì anh nghĩ.
Đã lâu rồi anh chưa được nghỉ ngơi tốt vì vậy đã chợp mắt một chút.
Nhưng chưa đợi anh tỉnh dậy thì đã có chuyện.
Không biết là fan CP nào tinh mắt, đã đào ra được một đoạn phỏng vấn của Sở Dĩ Lam trong New Stars năm ngoái.
Q: Mẫu người con gái lý tưởng của cậu là gì nhỉ?
A: Ừm… giống như ánh mặt trời, khi cười lên trông rất đáng yêu.
Có lẽ là vậy chăng?
[Mẹ kiếp, cái này chắc chắn là nói đến An An của chúng ta rồi!]
[Ôi ôi, An An cười lên vừa tỏa sáng lại vừa dễ thương, yêu chết mất!]
[Ha ha ha, tôi khỏe lại rồi.
Lần đầu đu CP mà thấy thích như vậy luôn á.]
[Làm fan CP như này thật là sảng khoái quá đi]
[Ngọt quá, ngọt quá đi, An An đúng là hình mẫu lý tưởng của anh Lam còn gì.]
[An An nhìn vào máy ảnh rồi cười làm tôi cảm thấy như ánh nắng mặt trời chiếu sáng vậy.
/đầu chó/].
Đoàn Tranh Vanh tỉnh dậy liền thấy Weibo “Nhâm Xử An” đang được share với tốc độ chóng mặt thì cả người cảm thấy đau nhức.
Sao cư dân mạng lại tinh thế chứ.
Còn nữa, có cần trùng hợp đến vậy không? Cũng may lần này không đến mức lên hot search, Quý Lan cũng chưa để ý đến việc Nhâm Xử An được share nhiều như vậy.
Trước tiên Đoạn Tranh Vanh gọi cho Tiểu Tống, bảo Tiểu Tống đừng cho Quý Lan xem tin tức thì mới qua mắt được Quý Lan.
Sau đó anh ấy bảo bộ phận tuyên truyền chuyển hướng chú ý của dân mạng.
Nhìn weibo “Nhâm Xử An” có lượt share ngày càng nhiều, Đoạn Tranh Vanh thở dài.
Phải tìm cơ hội để Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam làm rõ chuyện này.
Nếu để hội fan CP này quá lớn thì không phải chuyện tốt.
…
“Tam Nhật” là bộ phim đầu tiên Nhâm Xử An từ khi cô nổi như vậy.
Lúc trước cô chỉ đóng một vài vai phụ, nhiều nhất cũng chỉ diễn vai tiểu thư Hạ gia trong “Ám Dũng” mà thôi.
Lần đầu được chú ý như vậy, cô có hơi bỡ ngỡ.
Hơn nữa, quay phim xong còn phải tham dự sự kiện, đã nhiều ngày nay cô không được nghỉ ngơi tử tế rồi.
Cuối cùng đã đóng máy, rốt cuộc cô cũng được buông thả.
Đoạn Tranh Vanh sắp xếp cho cô nghỉ ngơi ở khách sạn một buổi chiều, buổi tối sẽ bay về Đế Đô.
Vì thế, ăn trưa xong, Nhâm Xử An quay về khách sạn, ngủ một giấc ngon lành.
Mãi buổi chiều cô bị một cuộc điện thoại đánh thức.
Là mẹ cô gọi.
Nhâm Xử An dụi mắt, bấm nghe: “Dạ mẹ!”
Giọng của mẹ Nhâm vẫn tràn đầy sức sống như trước: “Con gái yêu à, gần đây mẹ có xem “Ám Dũng” mà con đóng đấy, tạo hình rất đẹp nha, diễn cũng không tệ.
Cảm xúc của anh sỹ quan kia, ây da, thật không nhịn được mà muốn khóc.
Mọi người diễn tốt quá, rất hợp nhân vật luôn!”
Thấy sự nghiệp của mình dần được gia đình chấp nhận, Nhâm Xử An nở nụ cười.
Đáng tiếc là một giây sau, nụ cười cô cứng lại.
“Quan hệ của con với cậu ấy như nào thế, mẹ thấy cậu ấy được nha, rất đẹp trai, cười lên cũng đẹp mắt nữa, vừa nhìn là biết người có phúc khí, không tồi nha.”
Nhâm Xử An:…
Khóe miệng cô giật giật, có một dự cảm không lành…
“Nghe nói diễn viên mấy đứa đều là phim giả tình thật, diễn chung lâu ngày sẽ sinh tình, ây da, có đúng vậy không?” Nói xong, mẹ Nhâm nở nụ cười, vỗ vỗ chân bố Nhâm, nói: “Bố con cũng thấy cậu ấy không tồi đâu.”
Phải làm sao khi mà bố mẹ bạn cũng lên thuyền CP đây?
Nghe mẹ nói xong, Nhâm Xử An cảm thấy, toang thật rồi…
Bố mẹ là thế hệ trước, ai mà không thích thiếu niên ấm áp, luôn nở nụ cười chứ? Người mà cả ngày chỉ có một biểu cảm thì ai mà thích đây?
Nếu để họ biết chuyện cô với Quý Lan… thật không dám nghĩ.
Nhâm Xử An đau đầu: “Bố mẹ đừng thấy cậu ấy trong phim nhìn chững chạc, thực chất rất ngây thơ, còn nhỏ hơn con tận ba bốn tuổi lận.
Với cả, con và cậu ấy chỉ là quan hệ bạn bè bình thường thôi, hai người đừng nghĩ nhiều.”
Mẹ Nhâm “ui chao” một tiếng: “Còn nhỏ hơn con cơ à? Nhìn cậu ta cũng khá chín chắn đấy.”
“Dạ.” Nhâm Xử An không nhịn được bật cười: “Đó là thành quả của tạo hình hóa trang đấy ạ, kỹ thuật của người tạo hình không tệ đâu mẹ.”
Không đợi mẹ Nhâm mở miệng, cô lại nói tiếp: “Mẹ đừng lo, con có mục tiêu của mình mà.”
Tán nhảm với mẹ hồi lâu, cô mới cúp máy.
Cô cũng hoàn toàn tỉnh táo sau giấc ngủ trưa ngắn ngủi.
Quay ngang quay dọc rồi lại nằm lì ở trên giường, Nhâm Xử An rốt cuộc cũng có thời gian đăng nhập vào trò chơi một lần.
Trong suốt quá trình quay phim, cô có rất ít thời gian rảnh, hằng ngày đều chỉ đăng nhập được một chút, trò chuyện vỏn vẹn năm phút rồi lại phải thoát ra.
Thật sự quá là lạnh nhạt với nhóc con Quý Hưng.
Lần này, sau khi đăng nhập vào trò chơi, cô thế mà lại nhìn thấy nhóc con đang dọn dẹp đồ đạc trong phòng.
Cô tức tốc nhìn lướt qua ngày tháng trong game, hoá ra đã là nửa sau kỳ học lớp 10 của nhóc con rồi.
“Nhóc con, em đây là…”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Quý Hưng dừng động tác trên tay.
“Thần tiên tỷ tỷ.” Cậu kêu một tiếng, bên trong đôi mắt đen nhánh hiện lên ý cười.
Thiếu niên lục lọi trên bàn sách, lấy ra một túi giấy từ Bưu chính Hoa Quốc.
Bên trong là văn bản thông báo được gửi từ trung học X.
Trên tờ giấy ghi rất rõ ràng, muốn cậu đến tỉnh lỵ của thủ đô tham gia trại hè của trung học X trong kỳ nghỉ hè.
Nhóc con chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi thị trấn hẻo lánh này.
Thật là mừng cho nhóc con.
Nhâm Xử An lật qua lật lại bản thông báo, hỏi: “Cuối cùng cũng đợi đến ngày này, chắc cậu vui lắm nhỉ?”
Quý Hưng đã cất đi mấy món đồ giá trị lớn trong nhà, chỉ để lại những đồ dùng cần thiết hàng ngày ở bên ngoài.
Có vẻ như cậu đã rất nóng lòng muốn rời khỏi nơi này.
Cậu vừa sửa sang lại đồ đạc trên bàn học, vừa nói: “Ừm… Nếu như thần tiên tỷ tỷ cũng đi cùng tôi thì vui biết mấy.”
Nhâm Xử An không hề ngạc nhiên trước lời nói của Quý Hưng.
Nhóc con này thật sự là từ nhỏ đã ỷ lại cô như vậy rồi.
Cô gật đầu đáp lại: “Tất nhiên rồi, tôi sẽ đi cùng cậu mà.” Nói xong, cô mở chương trình của trò chơi ra xem xem cần phải chuẩn bị những gì cho nhóc con.
Vé xe, học phí, chi phí ăn ở, chi phí trại hè…
Hệ thống trò chơi đã liệt kê rõ ràng từng thứ một.
Ngay cả số kim tệ cần thiết là bao nhiêu, Nhậm Xử An còn chẳng thèm xem qua, cứ thế mà trực tiếp nạp tiền mua toàn bộ.
Trong chớp mắt, trên bàn học đã xuất hiện một cái bọc giấy nhỏ.
Quý Hưng không những không bất ngờ mà còn thẳng thừng cầm lấy bọc giấy mở ra xem.
Một xấp tiền giấy thật dày.
Còn có các loại giấy chứng nhận mà cậu cần, đầy đủ không sót thứ nào.
Lần này, cậu ngớ người ra.
Nhìn những thứ bên trong bọc giấy, không hề có động tác nào.
Một lúc lâu sau, cậu đặt cái bọc giấy trở lại bàn học, đôi môi mỏng nhếch lên vài cái rồi trầm giọng hỏi: “Thần tiên tỷ tỷ, sau này chị sẽ không đến thăm tôi nữa sao?”
“Sao cậu lại nghĩ như vậy?” Nhâm Xử An khẽ nhíu mày, mạnh mẽ xoa đầu Quý Hưng vài cái.
Tay cô gói kỹ lại bọc giấy rồi đặt gọn gàng ở trên bàn, lại nói tiếp: “Bây giờ cậu cũng đã bắt đầu thu xếp đồ đạc rồi, còn không định để tôi chuẩn bị trước cho cậu những thứ cần thiết à.
Tôi cũng không thể đến thăm cậu mỗi ngày được, nhỡ đâu ngày nào đó cậu muốn rời đi mà tôi chưa kịp chuẩn bị cho cậu thì phải làm sao?”
Lúc này tâm trạng Quý Hưng có chút lắng xuống nhưng nghe Nhâm Xử An nói như vậy, cậu lại cảm thấy rất có lý.
Cái đầu nhỏ gật gật vài cái, trầm giọng nói: “Ừ, tôi biết rồi, là do tôi nghĩ quá nhiều thôi.”
Giọng nói của nhóc con càng ngày càng gần với thực tại.
Chỉ nghe âm thanh thôi mà lại khiến Nhâm Xử An hoảng hốt một giây, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại.
“Đừng nghĩ nhiều nữa, yên tâm học hành là được rồi.”
Quý Hưng ngoan ngoãn gật đầu, sau đó dùng một loại biểu cảm rất chờ mong nhìn về phía Nhâm Xử An.
Cậu nói: “Đến trung học X rồi, tôi còn được nhìn thấy thần tiên tỷ tỷ nữa không?”
Lại là câu hỏi này.
Nhâm Xử An có thể cảm giác được nhóc con đang rất chờ mong được “gặp nhau”.
Thảo nào lúc đầu cô không nhận ra Quý Lan khiến Quý Lan giận đùng đùng mà rời khỏi trường quay casting.
Cô phiền não gãi đầu, trả lời: “Chúng ta sẽ không còn gặp nhau mấy khi cậu tới trung học X đâu nhưng tụi mình sẽ gặp lại nhau thôi, nhất định phải chờ tôi nhé.”
Thần tiên tỷ tỷ bảo cậu phải chờ cô.
Đúng lúc là bây giờ cậu vẫn chưa đủ lớn, không thể giúp được gì nhiều cho Thần tiên tỷ tỷ.
Hy vọng đến lúc cậu và thần tiên tỷ tỷ gặp nhau, cậu đã trở thành một người đàn ông “đầu đội trời chân đạp đất”.
Cậu liếc nhìn xung quanh phòng, không hề dời con gấu bông hình trái bơ ở đầu giường đi, mà lại lấy khung ảnh và bức tranh trên bàn xuống, cẩn thận dùng giấy báo cũ gói lại như thể đang nâng niu món đồ quý giá nhất trên đời.
Nhâm Xử An đã thay đổi vài góc nhìn trong trò chơi này.
Cô nhìn kỹ lại nhà của nhóc con một lần nữa, cuối cùng hỏi: “Nhóc con, còn cái nhà này thì sao? Cậu định như thế nào?”
Quý Hưng không suy nghĩ nhiều, thẳng thừng đáp: “Bán được thì bán, nếu như cứ để nó cũ mốc ở đó thì mọi người kiểu gì cũng sẽ nhớ đến tôi.
Nếu như có một người khác đến ở thì họ sẽ sớm quên tôi thôi.”
Cách tốt nhất để quên đi một người chính là để một người khác chen vào trong ký ức.
Nhóc con vậy mà lại rất thông minh.
Nhưng mà cũng đúng, nếu không thông minh thì sao có thể đến được trung học X cơ chứ.
“Nhưng mà… nếu như bán đi thì cậu sẽ chẳng còn nhà nữa.” Nhâm Xử An do dự một chút.
Động tác thu dọn đồ đạc của Quý Hưng dừng lại.
Cậu ngước mắt lên, chăm chú nhìn về phía phát ra âm thanh.
Nhìn được hai giây, cậu lại rủ mắt xuống, giọng điệu trầm thấp: “Tôi chưa từng có nhà, chỉ có thần tiên tỷ tỷ thôi.”
Mặc dù thiếu niên còn chưa trưởng thành, nhưng trong lời nói lại cực kỳ kiên định.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Nhâm Xử An có chút hoang mang, trái tim đập loạn hai nhịp.
Cô biết những gì nhóc con nói chỉ là tình trạng bây giờ của cậu ấy mà thôi: từ khi sinh ra đã bị coi như một gánh nặng, lúc nhỏ thì bị vứt bỏ, có gì gọi là “nhà” sao?
Nhưng cô không thể không nghĩ về tin nhắn thoại mà Quý Lan gửi cách đây vài ngày.
Nhà…
…
Nhâm Xử An là nhờ vào bộ phim “Ám Dũng” mà nổi tiếng.
Trước đó, bằng cách dựa vào những lần lên hot search và ký kết hợp đồng với “Ám Dũng”, cô cũng tích góp được vài trăm vạn fan hâm mộ nhỏ, nhưng sau khi “Ám Dũng” được phát sóng thì cô mới thực sự nổi tiếng, đặc biệt là sau làn sóng “xào couple” của cô và Sở Dĩ Lam.
Lượng fan hâm mộ trên Weibo trong nháy mắt tăng vọt thêm mấy trăm vạn nữa, gần đây đã đạt tới gần một ngàn vạn.
Fan hâm mộ đều bình luận, hy vọng Nhâm Xử An có thể dành tặng phúc lợi cho fan nào phá vỡ con số ngàn vạn đó.
Sau khi bàn bạc với bộ phận tuyên truyền của công ty, cô quyết định sẽ livestream trò chuyện nửa tiếng, xem như một phúc lợi cho fan vào ngày lượt theo dõi vượt qua con số một ngàn vạn.
Livestream trò chuyện là một trong những cách thức thuận tiện nhất để fan được tiếp cận thần tượng của mình.
Tin tức vừa truyền ra, không ít fan hâm mộ lập tức kêu gọi bạn bè của mình dùng Weibo theo dõi Nhâm Xử An.
Thậm chí một số người còn đăng ký thêm mấy cái nick phụ để tăng số lượng fan thật nhanh.
Nhâm Xử An còn tưởng sau khi quay xong “Tam Nhật” sẽ được nghỉ ngơi nửa tháng.
Không ngờ chỉ mới nghỉ được năm ngày đã bị Đoạn Tranh Vanh báo tin: Có thể ngày mai cô sẽ phải livestream.
Cô thẳng thừng đáp trả lại bằng một meme “nhỏ yếu đáng thương lại còn bất lực”
Lần livestream này không phải PR sản phẩm, cũng không phải hợp tác thương hiệu, cho nên không gian vẫn vô cùng thoải mái.
Cô không chút do dự lựa chọn ngay địa điểm ở tại nhà mình, đồng thời còn nói với Đoạn Tranh Vanh sẽ để Giang Đồng làm “người đồng hành” cùng mình.
Để tránh khi cô một mình không còn gì để nói, ít ra cũng còn có người phụ hoạ.
Đoạn Tranh Vanh cũng không từ chối cô, dù sao thì mối quan hệ giữa Nhâm Xử An và Giang Đồng rất tốt, điều này ai cũng biết.
Thế là hai nhà lại lập nhóm, cùng lướt qua những chỗ cần chú ý một lần.
Vào ngày livestream, Đoạn Tranh Vanh cùng người đại diện của Giang Đồng, tất cả đều đến nhà của Nhâm Xử An.
Để đề phòng bất trắc, vần cần họ ở bên cạnh chú ý quan sát, có vấn đề gì thì trao đổi trực tiếp cũng dễ dàng hơn.
Căn phòng bọn họ livestream đặc biệt được dọn dẹp sạch sẽ, đảm bảo rằng sẽ không có gì là “không thể chấp nhận được” xuất hiện trong phông nền phía sau.
Đến 2 giờ chiều, livestream chính thức bắt đầu.
“Chào mọi người, tôi là diễn viên Nhâm Xử An, bên cạnh là bạn của tôi Giang Đồng.”
Sau khi buổi phát sóng bắt đầu, Nhâm Xử An hướng về trước ống kính lên tiếng chào hỏi trước.
Cô kéo Giang Đồng về phía mình, hai người đụng đầu nhau.
Giang Đồng cũng nhìn trước ống kính chào hỏi: “Chào mọi người, An An chưa từng livestream lần nào, sợ mình không biết nói gì với mọi người nên nhờ tôi cùng livestream với cô ấy, hôm nay chủ yếu nghe An An nói thôi, còn tôi là vai phụ.”
Không ít fan hâm mộ đã chờ đợi từ trước, vừa phát sóng đã có rất nhiều người tràn vào.
Nhìn thấy thần tượng của mình đang ở trước mắt, tất cả bắt đầu hăng hái sôi nổi.
[An An, em đây nè!]
[An An, em yêu chị! Nhìn thấy tình yêu của em chưa!]
[Woa, đây là chị Giang Đồng saoooooo! Fan CP rất hài lòng về chị!]
[Lầu trên nhất định là đang cố ý, hừ, CP Nhâm Xử An mới là chân lý nhá!]
[Vậy tại sao lại không mời Sở Dĩ Lam chứ, ha ha ha ha, dĩ nhiên là chị Giang Đồng cũng tốt.]
[An An đang livestream trong nhà đấy à?]
Nhâm Xử An tìm một số câu hỏi dễ trả lời trong phần bình luận, vừa trò chuyện vừa trả lời: “À vâng, tôi đang ở nhà, căn nhà này là tôi với Giang Đồng cùng thuê chung.
Đây là phòng của tôi, hơi đơn sơ một chút, mọi người đừng để ý nha.”
[Không phải đơn sơ đâu, rất sạch sẽ đó nha!]
[Hai người vậy mà lại sống chung á?]
[Trời, hoá ra minh tinh cũng phải thuê nhà, khổ sở đến nông nỗi này sao!]
[Ha ha ha ha lại còn thuê chung nữa chứ!]
[Sau khi biết minh tinh cũng thuê nhà, tôi bỗng nhiên không còn tuyệt vọng nữa, châm thuốc.jpg]
“Thuê nhà với bạn, cùng thuê một chút thì vui, cùng thuê nhiều chút thì vui nhiều lần.
Mọi người cũng có bạn thân mà, nếu như nơi làm việc của mọi người không quá xa nhau thì cũng có thể thử thuê nhà sống chung.
Mùa hè có thể cùng ăn dưa xem TV, mùa đông có thể cùng đắp chung chăn nằm trên ghế sô pha xem phim, lại còn có thể cùng nhau ăn lẩu bất cứ lúc nào, cực kỳ sung sướng luôn á.”
Lúc này Giang Đồng cũng chen vào nói: “Nhưng nếu bạn của các bạn giống như An An, mỗi ngày đều thức dậy trước 6 giờ sáng để chạy bộ, đã thế còn bắt bạn phải chạy cùng cô ấy, không những vậy, bạn muốn ăn gì sau 7 giờ tối, người bạn đó của bạn lại canh me nhắc nhở về cân nặng của bạn, thì chân thành đấy, khuyến cáo các bạn đừng nghĩ đến chuyện thuê chung nhà nữa.”
[Cảm giác thuê nhà ở chung với bạn cũng tốt đấy nhỉ, làm tôi cảm động quá đi!]
[Nếu như có một người bạn như An An thì tốt biết mấy!]
[Huhuhu, thật ngưỡng mộ tình bạn của chị An An và chị Giang Đồng!]
[Hahahaha, trước đó còn nói muốn làm bạn cùng phòng với An An, nghe Giang Đồng nói xong thì còn muốn nữa không?]
[An An thực sự mỗi ngày đều dậy sớm như vậy để chạy bộ sao? Sốc thật đó!]
[Thảo nào dáng người An An lại đẹp như vậy! Không phải kiểu người mảnh khảnh mà rất cân đối, rất dễ chịu!]
[Xin lỗi chứ tôi có muốn cũng chưa chắc tìm được người bạn chung nhà như thế này]
[Ha ha ha ha ha lầu trên cũng hài hước quá đó!]
Lúc này, bỗng nhiên có mấy cái du thuyền bắt đầu công phá.
[Sơn Phóng đã thưởng một chiếc du thuyền] x10
[Sơn Phóng đã thưởng một chiếc du thuyền] x10
…
Một dãy “Sơn Phóng đã thưởng du thuyền” lần lượt hiện lên.
Phần bình luận có người còn gọi thẳng Đại lão, Giang Đồng cũng bị phần thưởng đột ngột này làm chấn động một phen.
Cũng không biết là kẻ tinh ranh nào đã phát hiện trước, lập tức gào thét ở phần bình luận.
[Sơn Phóng chẳng phải là Lam sao! Là Sở Dĩ Lam đó!]
*Chú thích: “Sơn Phóng” trong Hán tự là “山风”, “Lam” là “岚”.
Có nghĩa là Lam (岚) do 2 chữ Sơn (山) và Phóng (风) hợp thành.
Sau khi phát hiện, đám fan CP vô cùng kích động.
[Trước khi An An livestream tôi còn nghĩ không biết Sở Dĩ Lam có tới không, không ngờ là tới thật!]
[A a a a a a a a a đẩy thuyền đẩy thuyền đi!]
[Ngọt quá đi! Hu hu hu đây rốt cuộc là tình yêu thần tiên gì vạiiii, tôi muốn nổ tung rồi đây!]
Sở Dĩ Lam không bình luận gì cả, chỉ gửi một loạt “du thuyền” rồi biến mất.
Nhưng thế này cũng đủ để đám fan CP phấn kích một lúc lâu.
Nhâm Xử An vẫn không quên lời căn dặn của Đoạn Tranh Vanh.
Phải thừa dịp Sở Dĩ Lam thả du thuyền thu hút sự chú ý, nhân tiện làm sáng tỏ mối quan hệ giữa cô và Sở Dĩ Lam.
Điều này cũng chính là ý định của cô, nếu không làm sáng tỏ, có lẽ Quý Lan sẽ còn ăn giấm dài dài.
“Cảm ơn người bạn Sở Dĩ Lam hết sức hào phóng vì đã thả cho tôi không biết bao nhiêu là du thuyền này.
Nói thật thì, có thể có được người bạn tốt như Giang Đồng và Sở Dĩ Lam, tôi thực sự cảm thấy rất hạnh phúc, cũng cảm thấy mình siêu cấp may mắn hahaha.
Hy vọng mọi người cũng sẽ có được những người bạn tốt “vào sinh ra tử” trong thời khắc quan trọng như thế này.”
Một số cư dân mạng nhạy cảm đã lập tức nhận ra ẩn ý sâu xa trong lời nói của Nhâm Xử An.
[Để tôi phiên dịch cho mọi người một chút: Đối với tôi mà nói Sở Dĩ Lam chính là một người bạn tốt giống như Giang Đồng, chúng tôi hoàn toàn không có quan hệ yêu đương gì cả, sau này cũng sẽ không có tiến triển gì, hy vọng mọi người đừng có đẩy thuyền nữa.]
[Vãi thật, trên kia đã “giải thích” như thế rồi, không cần phải nói rõ lại đâu.]
[Trời ơi, An An chỉ là tuỳ tiện cảm ơn thôi, làm gì có ý này!]
[Má… Đừng có đùa nhau nữa, khó khăn lắm mới chèo được thuyền này, có thể để cho tôi yên ổn làm fan CP được không!]
Nhâm Xử An thấy ở phần bình luận có người nhận ra được ẩn ý của mình, cảm giác như sắp đạt được mục đích rồi.
Vừa định tiếp tục trò chuyện cùng fan, cô chợt nhìn thấy rất nhiều bình luận từ những ID khác nhau đều đang spam cùng một nội dung.
[Chà, buồn cười ghê, Nhâm Xử An dĩ nhiên phải làm rõ, cô ta dám có scandal với Sở Dĩ Lam sao? Cặp kè đại gia, đào mỏ người đàn ông đã có vợ rồi một bước leo tới vị trí như ngày hôm nay, lại còn dựa vào các mác tiểu tam để được chống lưng mới có thể chiếm vị trí trong lòng công chúng, nào có chuyện tiểu tam vướng scandal mà được để yên đâu? Dù cho có thật sự yêu Sở Dĩ Lam thì cô ta làm gì có gan mà dám biểu hiện ra ngoài.
Gia đình Sở Dĩ Lam không thừa nhận cô ta, càng không ai chống lưng cho cô ta, cô ta không thể dựa dẫm vào Sở Dĩ Lam, còn có thể không tẩy trắng cho mình sao?].