Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Chương 62


Bạn đang đọc Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch – Chương 62


Cùng với việc ra mắt bộ phim “Ám Dũng”, tuyến tình cảm của sĩ quan và con gái lớn nhà họ Hạ dần trở nên khắc khoải, đã có không ít cư dân mạng cầu nguyện cho cái kết cuối cùng có hậu, hơn nữa còn bắt đầu điên cuồng ship CP Sở Dĩ Lam x Nhâm Xử An.
Hai người bọn họ hiếm khi tương tác trên Weibo, mỗi lần tương tác nhất định sẽ bị rình rập, soi mói.
Lôi lại những tư liệu cũ đó, vào thời điểm hiện tại đem ra ngồi xem, cư dân mạng đều bị sự đáng yêu chinh phục khiến bọn họ kêu gào không ngừng.
Sau khi tương tác của hai người họ ở phim trường được đưa lên mạng, càng khiến cho tốc độ lan truyền tăng nhanh chóng mặt.
Trong video, Sở Dĩ Lam bày ra nét mặt đáng thương nhìn Nhâm Xử An.

Trên tay anh ta cầm một ly trà sữa, chặn ngang đem ống hút ly trà sữa chọc vào miệng Nhâm Xử An.
Mà Nhâm Xử An đứng phắt dậy, dùng đôi tay che miệng.

Dáng vẻ tựa như cô bị chọc cho mắc cỡ nên mới tức giận, biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ hết sức sinh động đáng yêu.
[Đệch! Tôi nổ tung luôn rồi!]
[Á á á ngọt ngào quá đi! Vì sao một tháng trước tôi lại cảm thấy An An không xứng với anh Lam của tôi chứ!]
[Biểu cảm của An An thật là đáng yêu đó nha! Hu hu xin hai người cưới nhau luôn đi!]
[Vào thời điểm xảy ra vụ lùm xùm một tháng trước, tôi cũng cảm thấy hai người bọn họ không hợp nhau chút nào, không ngờ bị vả rát mặt luôn á /đau mặt/]
[Tình tiết trong phim rất đáng lo, không dám tưởng tượng sau đó sẽ thế nào, tôi chỉ đành ngóng chờ vào tương tác bên ngoài bộ phim /đầu chó/]
Ha ha ha tôi với bà phía trên giống nhau nè, hướng đi cốt truyện trong phim làm tôi chỉ sợ kết cục BE /khóc lớn/]
[Giống tôi nữa nè, trong phim càng ngày càng bi thảm!]
[Cảm tình của Nhâm Xử An trong phim biểu hiện quá tinh tế, tôi xem đến mức thật sự đau lòng! Nếu BE thì ngay lập tức ship cho biên kịch cây dao!]
[Tôi lại cảm thấy quan quân Sở Dĩ Lam chắc là nội ứng đó ha ha ha, cho nên chị em không cần quá lo lắng.

/đầu chó/]
[Nhớ lại chuyện anh Lam hồi trước từng giúp Nhâm Xử An còn đi gặp mặt cùng với cô, thật sự quá ngọt ngào, ngọt chết tôi rồi!]
[Hu hu thật sự ngọt! Đây không phải phim giả tình thật sao hả!]
Trong tổ phim “Tam Nhật” của Nhâm Xử An.
Vì makeup, cho nên cô đang phải uống nước bằng ống hút.

Nhìn thấy cảnh tượng cư dân mạng bị video kia “Knock out”, chân mày cô nhíu lại.
Sắc mặt không tốt lắm.
Video này, chẳng lẽ không phải cái lần mà Sở Dĩ Lam dùng ống hút chọc vào miệng cô đến nỗi đâm thủng cả nướu răng cô hay sao chứ?
Cảm giác đau đớn khi ống hút đâm vào miệng chọt vào nướu răng kia, đến bây giờ vẫn còn hết sức mới mẻ trong ký ức của cô.

Như thể dùng móng tay cào bảng đen, khiến cho cô bây giờ nhớ lại, cả hàm răng trong miệng đều cảm thấy mềm nhũn.
Lúc ấy cô phải chịu đựng cảm giác chân răng đau nhức vài ngày, sau đó mới dần đỡ hơn được một chút.
Mọi người đang vui sướng trên nỗi đau của cô đó.
Đoạn Tiểu Lê nhìn Nhâm Xử An vẫn đang “Rột, rột” không ngừng hút nước từ cái ống hút, hỏi: “Chị, hay là mình uống ít nước thôi nhé?”
Nhâm Xử An lắc đầu, “Không ngậm nước trong miệng, chị cứ có cảm giác chân răng bị đau.”
Ngay sau đó cô đã nhấn vào nhóm nhỏ có hai người đại diện và tuyên truyền.
Gấu túi không ngủ: [*link*]
Gấu túi không ngủ: [Là người của chúng ta phát tác video này đúng không?]
Chưa tới nửa phút sau, Đoạn Tranh Vanh đã lập tức nhảy vào.
Đoạn Tranh Vanh: [Đây không phải do chúng tôi lên kế hoạch, lúc đó bên chúng tôi làm gì có ai đang quay hình đâu.]
Đoạn Tranh Vanh: [Nhưng mà cái video này cũng nhận được phản hồi tốt đó chứ?]
Tốt cái mông ấy.
Nhâm Xử An thấy cái video kia xem thế nào cũng chỉ thấy đau răng.
Có cảm giác như nướu răng mình vẫn đang bị đâm chọc, còn chảy máu ra ngoài.
Gấu túi không ngủ:[ Lúc đó Sở Dĩ Lam dùng ống hút chọc đến mức nướu răng tôi bị thương, chảy rất nhiều máu.]
Gấu túi không ngủ: [Bây giờ tôi xem lại video này cảm thấy cả hàm răng đều khó chịu.]
Gấu túi không ngủ: [Nhìn thấy cư dân mạng nói khoảnh khắc này thật ngọt ngào, tôi càng khó chịu hơn.]
Đoạn Tranh Vanh:…
Vốn dĩ cho rằng chỉ có Quý Lan khi nhìn thấy cảnh này sẽ không thích, anh ấy nghĩ rằng, Quý Lan hay ghen như vậy thế mà lần này lại chưa có phản ứng gì không ổn.
Ai ngờ đâu còn có chuyện như vậy.
Bộ phận tuyên truyền và người đại diện của Sở Dĩ Lam đều đã nhìn thấy tin nhắn trong nhóm.
Bọn họ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
May là bọn họ trả lời chậm hơn Đoạn Tranh Vanh một bước, bằng không thì xấu hổ lắm.

Hiện tại người xấu hổ không phải bên Tinh Diệu bọn họ, cứ để người bên Ám Lam tự câu thông nội bộ với nhau đi.
Đoạn Tranh Vanh chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào, thì đã thấy tin nhắn của Sở Dĩ Lam gửi tới.
Sở Dĩ Lam: [Đúng đúng đúng thật xin lỗi An An.]
Sở Dĩ Lam: [Khi đó anh quả thật không biết nặng nhẹ, lúc nãy anh đã lên Weibo giải thích!]
Sở Dĩ Lam: [Lần sau gặp mặt em đừng đánh anh nhé!]
Mọi người: … Từ từ đã, anh ta lại tùy tiện lên Weibo giải thích cái gì vậy!
Trong lòng mọi người đều hoảng sợ, lập tức chạy qua xem Weibo của Sở Dĩ Lam.

Sở Dĩ Lam V: Trong video này, tôi thật ra đang xin lỗi An An, mong cô ấy uống trà sữa xong thì không giận dỗi nữa nhưng tay chân tôi lại vụng về… Lỡ tay lấy ống hút chọt vào răng An An để lại vết thương to đùng, chảy rất nhiều máu, thật sự là một sự kiện bi thương đó, mọi người đừng cảm thán ngọt ngào nữa /khóc lớn/ Tôi sợ lần sau gặp mặt An An sẽ đánh tôi mất /khóc lớn/.
[Ha ha ha tôi bị chọc cười thẳng tới ngất xỉu! Đây là nhật kí hài hước ghi chép lại sự thật đó hả!]
[Ấy da… tự nhiên tôi có cảm giác rợn người như thể lấy móng tay cào bảng đen vậy!]
[… Đánh anh là chuyện nên làm đó! Nếu An An không thể tự mình ra tay, thì bọn tôi thay cô ấy đánh!]
[Vậy nên điểm mà tôi chú ý là, rốt cuộc tại sao lúc đó anh lại phải xin lỗi An An, là muốn cô ấy tha thứ? Hay là anh đã làm chuyện gì đáng đánh hả?]
[Một ly trà sữa đã muốn người ta tha lỗi! Cho dù anh không dùng ống hút để làm tổn thương An An thì cũng không được!]
[Lầu trên nói rất đúng, anh Lam như này là không được rồi!]
[Bậy bạ, đàn ông con trai mà nói không được cái gì hả! Anh Lam của chúng tôi nhất định rất được đó!]
[Phụt ha ha ha fans của chúa hề cũng hài hước không kém đó, tôi cực thích anh Lam cùng với đám fans của ảnh, bao gồm cả tôi luôn.

/thẹn thùng/]
[Cái video này chắc là đã khiến An An nhớ lại cảm giác bi thảm lúc đó nhỉ, An An nhà chúng ta thật đáng thương, *mệt mỏi châm điếu thuốc lá.jpg*]
Không chỉ không hạ được nhiệt độ của video kia, ngược lại càng phản tác dụng khiến nhiều người chú ý tới video hơn.
Sau đó tiếp tục cùng nhau cười “Ha ha ha”.
Cái video lúc nãy số liệu chỉ tầm một vạn, sau khi chuyển phát lên Weibo của Sở Dĩ Lam, số liệu lập tức tăng vọt, trực tiếp vượt năm vạn.
Thậm chí hơi có tiềm lực lên hot search.
Nhâm Xử An đau lòng.
Gấu túi không ngủ: [Tôi mệt mỏi quá.]
Gấu túi không ngủ: *Đau lòng.jpg*
Gửi xong tin nhắn trong nhóm nhỏ, cô lập tức thẳng tay khóa bình luận.
Về sau chuyện có liên quan Sở Dĩ Lam ngàn vạn lần không thể nói với anh ta, nếu không thì sự việc rất dễ trở nên càng tồi tệ.
Thà cứ nhắm mắt làm ngơ còn hơn.
Thôi thì cô đành xem đây là một kỷ niệm vậy.
Ném cơm hộp vào thùng rác, cô và Đoạn Tiểu Lê cùng nhau trở về phòng nghỉ.
Vừa đến cửa phòng nghỉ, đã nghe tiếng nói chuyện bên trong.
“Thật tình không biết sau lưng cô ta rốt cuộc là ai nhỉ…”
“Mới hai tháng đã bay lên được cành cao biến thành phượng hoàng, nói không có chống lưng ai thèm tin chứ.”
“Sở Dĩ Lam xào CP với cô ta, Quý Lan tới đây đóng vai khách mời giúp cô ta, thể diện cũng không phải dạng vừa đâu.”
“Chứ còn gì nữa!”
“Ngày đầu tiên vào đoàn đã quay hỏng nhiều lần như vậy, nhờ việc cho vạn người cưỡi mà tiến vào đoàn phim hay gì á?”
“Buồn cười nhất là, cô ta còn một hai tự xưng kỹ thuật diễn xuất tốt đó!”
Nhâm Xử An nghe thấy những tiếng nói quái gở trong phòng, cả người cô hơi cứng lại một chút.
Những lời nói kia thật sự quá khó nghe.
Đặc biệt là ngày đầu tiên, nhóc con hơi dễ đỏ mặt diễn hỏng vài lần thì có sao đâu chứ?
Những người có chiếc lưỡi không xương thích phỉ báng người khác này liệu có thể diễn một lần là qua hay không?
“Không chừng nhờ mấy cái cách không sạch sẽ gì đó mới lấy được vai diễn, làm kỹ nữ còn lập đền thờ.”
“Nhìn vẻ ngoài tự cho là đúng của cô ta thấy mệt mỏi giùm luôn á.”
“Thấy hot search chưa? Lại cùng Sở Dĩ Lam lên hot search, ồ, cô ta cũng thật có năng lực đó.”
Bên trong phòng những lời nói độc địa đó vẫn chưa dừng lại.
Đoạn Tiểu Lê giận không nhịn được, muốn chạy vào khẩu chiến với mấy người đó một phen nhưng bị Nhâm Xử An cản lại.
Hai người đi qua một bên, Đoạn Tiểu Lê bày ra vẻ mặt khó hiểu: “Chị, mấy người đó nói năng khó nghe như vậy!”
Hiện tại không phải ở trong Ám Lam công ty đầu tư và giám chế chính của bộ phim, vị sếp lớn Quý Lan này cũng không có mặt tại hiện trường, ngay lập tức bắt đầu có người nói xấu sau lưng.
Nhâm Xử An biết những chuyện này muốn tránh cũng không được.
Cô hỏi: “Cái người mắng ác nhất kia, lát nữa có cảnh diễn chung với chị đúng không? Cảnh kia hình như cũng hơi khó đó.”

Giữa trưa 12 giờ rưỡi.
Cảnh diễn này muốn tận dụng hiệu quả khi mặt trời lên cao nên vừa ăn cơm xong chưa được bao lâu, đã bắt đầu quay chụp.
Nhâm Xử An mặc trang phục diễn, liếc nhìn diễn viên tên Vương Hi kia.
Chỉ biết thốt ra ngôn từ ô uế, còn nói cô không có kỹ thuật diễn.
Cô ngược lại muốn cho Vương Hi nhìn thấy, rốt cuộc thì ai mới là người diễn không tốt.

Đầu tiên các cô phải nghe theo chỉ dẫn của đạo diễn, đi bộ khắp nơi.
Đang là ngày hè, còn là 12 giờ trưa, mặt trời đang treo cao trên không trung.

Toàn bộ không gian giống hệt như là cái lò hấp lớn, vừa oi bức vừa nắng nóng.

Vừa hoàn thành vị trí của mình, cả người Nhâm Xử An đã đổ không ít mồ hôi.
Những giọt mồ hôi đã rỉ ra trên trán tới mức hình như quay được mười phút, thì phải dặm lại trang điểm một lần.
Trên mặt Nhâm Xử An bị mặt trời chiếu vô cùng khó chịu, vừa sờ vào một chút, đã muốn phỏng tay.

Không chừng nhiệt độ trên tóc đã có thể nấu chín một quả trứng gà.
Quá nóng.
Vừa ngột ngạt vừa nóng bức nắng cũng gắt gao chiếu lên người, cứ cái đà này chắc diễn thêm vài cảnh nữa liệu có cảm nắng không nhỉ?

Cô nhịn không được mà nhíu mày.
Vốn dĩ định dùng kỹ thuật diễn của bản thân để trấn áp Vương Hi kia, cho cô ta một bài học nhưng cảnh quay đầu tiên còn chưa kịp diễn, trong lòng cô đã rầm rộ đánh trống rút lui.
Bỏ đi thôi, đừng chèn ép Vương Hi lúc quay phim làm gì.
Nhanh chóng quay cho xong để giảm bớt khổ cực cho bản thân cùng với mấy nhân viên khác trong đoàn.

Phải quay cho tốt thôi vì dù sao bị mắng một câu cũng không thể bị mất một miếng thịt.
Phơi mình dưới trời nắng nóng như thế này, đả thương kẻ địch một ngàn thì cũng tự tổn hại mình tám trăm rồi.
Vương Hi cũng xứng đáng khiến cô phải phơi nắng dạy dỗ sao?
Không, cô ta không xứng.
Còn chưa bắt đầu làm người ta khó xử, Nhâm Xử An đã thành công tự khuyên bản thân lùi bước.

Đạo diễn vừa nói bắt đầu quay, cô lập tức tiến vào trạng thái.
Cô nghiêm túc quay phim nhưng đáng tiếc lần đầu quay hỏng.
Lần thứ hai thứ ba thứ tư thứ năm đều bị hỏng.
Nhâm Xử An không nhịn được mà hoài nghi bản thân lẽ nào trong tiềm thức cô vẫn còn tức giận, cho nên vô thức chèn ép Vương Hi hay sao nhỉ?
Hỏng nhiều lần như vậy khiến cho cả đoàn phim đều phải phơi nắng, cô sẽ áy náy lắm!
Trong lúc đó đạo diễn cho mọi người nghỉ ngơi mười phút, tự mình đi chỉ dẫn Vương Hi diễn.
Đoạn Tiểu Lê cầm quạt nhỏ cùng giấy vệ sinh chạy ngay tới bên cạnh Nhâm Xử An.
“Chị em nhìn chị là biết nóng rồi.” Cô ấy dùng quạt nhỏ quạt cho Nhâm Xử, chuyên viên trang điểm bên cạnh cũng tự dặm lại trang điểm cho Nhâm Xử An.
Trong lòng Nhâm Xử An đang nóng nảy hoảng loạn.
Hiện tại đã một giờ hơn.

Hai giờ trưa mỗi ngày là thời điểm nóng nhất, thật sự càng ngày càng nóng lên rồi.
Cô đã vài lần liếc nhìn đạo diễn đang nghiêm túc giảng cho Vương Hi cách diễn.

Phó đạo diễn cùng trợ lý đạo diễn lo lắng mà ghé vào bên cạnh, vừa lấy nước đá kê vào người vừa lấy quạt giúp đạo diễn hạ nhiệt.
Nhưng không có tác dụng gì đáng kể, mồ hôi từ thái dương có tóc bạc của đạo diễn đang tí tách chảy xuống.

Đạo diễn đã lớn tuổi rồi, trong ngày nóng bức như thế này, có phải đã bị phơi nắng đến hỏng người rồi không nhỉ?
Cô nhìn sang nhân viên công tác, tất cả đều đang nóng nảy đến độ sắp không chịu nổi nữa rồi, ai cũng bày ra vẻ mặt bực bội.
Đạo diễn kiên nhẫn nói với Vương Hi về cảnh quay này trong hơn mười phút.

Sau khi nói về cảnh quay, lúc này mới quay trở lại, ngồi xuống ghế đạo diễn.
“Quay lại một lần nữa, tất cả các bộ phận chú ý.”
Nhâm Xử An cảm thấy có thể là chính mình đã sử dụng kỹ thuật diễn xuất quá cao.

Vương Hi không thể bắt kịp kỹ thuật của cô, lúc này mới quay lại nhiều lần.

Khi bắt đầu quay lại, cô cố ý hạ thấp kỹ thuật diễn xuất xuống một chút, cố gắng hết mức để qua cảnh quay này càng sớm càng tốt.
Tuy nhiên vẫn không thoát khỏi số phận tiếp tục quay lại.
Nhâm Xử An thực sự choáng váng.
Cô hoài nghi rằng Vương Hi nhìn cô không vừa mắt nên cố tình diễn không đạt muốn bắt cô phơi nắng.
Cảnh này đúng là hơi khó nhưng cũng không đến mức phải quay lại nhiều lần như vậy chứ!
Quay tới quay lui cả mười lần.

Vương Hi không những không tiến bộ gì, ngược lại còn thụt lùi rất nhiều do vấn đề thể lực.
Trong cái nắng gay gắt, mồ hôi trên đầu đạo diễn chảy dài theo độ cong của má.

Thật ra trong một cảnh quay của bộ phim, nếu cứ mãi không diễn được cũng sẽ thành vấn đề mất.
Trong lòng đạo diễn cũng có chút gấp gáp, tuổi cũng không còn trẻ, cho nên sau khi tiếp xúc với ánh nắng đầu có chút choáng váng.

Phải quay lại lần nữa, đạo diễn thực sự nhịn không được, liền lập tức từ ghế đạo diễn đứng lên.
“Cô bị làm sao vậy? Có một cảnh quay cũng quay hơn chục lần, có thể diễn thì diễn nhanh lên, không thể diễn thì cứ nói thẳng ra.”
“Diễn xuất của Nhâm Xử An lần nào cũng không có vấn đề gì, cứ tới lượt cô thì quay hỏng.

Cảnh này phải quay khi mặt trời lên trên đỉnh đầu vào buổi trưa.

Với tiến độ quay thế này thì phải quay tới khi mặt trời lặn mới có thể hoàn thành phải không?”
Nhìn thấy ánh sáng hiện tại không còn đáp ứng được hiệu quả mà ông ấy mong muốn, đạo diễn lại càng thêm tức giận.

Ông ấy chưa bao giờ thấy có một diễn viên nói vài lần mà không có tiến bộ gì như vậy!
Vứt cuốn sổ trên tay sang một bên, ông ấy nói: “Ánh sáng không phù hợp.

Trưa mai sẽ quay lại cảnh này.

Bây giờ chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.

Cực khổ cho mọi người rồi.

Chúng ta nghỉ ngơi mười phút.”
Giữa buổi trưa, thật sự là như đi phơi nắng.

Cả đoàn đều vừa nóng vừa mệt, thời gian làm việc dài như vậy còn sợ rằng có thể sẽ bị cảm nắng.

Đạo diễn suy nghĩ trong lòng như vậy nên muốn cho mọi người nghỉ ngơi mười phút.
Cả người Nhâm Xử An đã sớm đổ đầy mồ hôi.
Đạo diễn cố ý đi tới hỏi thăm: “Nhâm Xử An trong người có chỗ nào không khỏe hay không? Diễn viên lần này họ tuyển cũng kém quá!”
Vương Hi ở phía sau cứng đờ cả người.
Thời tiết vốn đã nắng nóng, cô ta lại diễn không tốt, không đạt tiêu chuẩn của đạo diễn nên càng thêm hồi hộp, lo lắng.

Bây giờ toàn thân giống như bị ngâm trong nước.
Nhâm Xử An lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán.

Diễn xuất cũng đòi hỏi rất nhiều về thể lực, hiện tại cô cũng đã rất mệt mỏi.
“Không có gì khó chịu đâu, đạo diễn tôi đi trang điểm lại trước.”
“Được rồi, cô đi đi.” Đạo diễn vỗ vai Nhâm Xử An.
Nói xong, ông ấy quay sang phía phó đạo diễn, vẫy vẫy tay.
“Quá trình quay không thể cứ chững như thế này được, xem xem có diễn viên nào trong đoàn có thể thay vào không.”
Vương Hi bỗng nhiên cả kinh.
Đạo diễn có ý định thay cô ta!
Để được quen mặt trong giới giải trí, cô ta đã cầu xin ông nội nói với bà nội của mình đi mời rượu người đại diện, bồi người uống đến bất tỉnh nhân sự, lúc này mới có thể có được một vai diễn nhỏ trong bộ phim này.
Nhưng đạo diễn lại muốn thay cô ta ra!
Dù hôm nay của cô ta diễn quả thực không đạt yêu cầu, nhưng lúc diễn thử cô ta đâu có thể hiện tệ như bây giờ đâu!
Nhất định là Nhâm Xử An.
Nhất định là Nhâm Xử An đã thấy kỹ năng diễn xuất của cô ta không tệ lắm, cho nên mới cố ý muốn phủ đầu cô ta!
Mắt thấy vai diễn mình thật vất vả mới giành được sắp có nguy cơ bị mất, Vương Hi lập tức sốt ruột.
Cô ta chạy mấy bước đuổi kịp Nhâm Xử An, hung hăng vỗ vào vai cô một cái.
“Cô cố ý làm cho tôi diễn không đạt khiến cho đạo diễn thay tôi ra!”
Nhâm Xử An nghe tiếng cô ta gọi, cô quay sang nhìn với ánh mắt mờ mịt.
“Không phải cô cố ý muốn phủ đầu tôi thì còn có thể là gì? Chẳng lẽ do kỹ thuật diễn xuất của tôi kém sao!”
Vương Hi nói cực kỳ tự tin, giống như những gì cô ta nói hoàn toàn là sự thật vậy.
Nhâm Xử An: Ông già nhìn vào điện thoại di động trên tàu điện ngầm.jpg
Thế không phải do diễn xuất của cô ta kém thì là do diễn xuất của cô tệ à?
Đạo diễn tuổi đã cao, dạng người gì cũng từng gặp nên lập tức biết được là chuyện gì xảy ra.
Vương Hi này là muốn quậy phá, theo đó đẩy cái nồi “diễn xuất kém” cho người khác, cố níu giữ lại vai diễn của mình.  Bình thường đạo diễn vốn ghét nhất thể loại diễn viên không thể diễn xuất được thì tìm lý do để đổ lỗi cho người khác.
Huống hồ Nhâm Xử An còn phải hạ kỹ thuật diễn xuất xuống trong quá trình quay, chỉ cần là người có kinh nghiệm đều có thể nhìn thấy.

Ông ấy trừng mắt nhìn Vương Hi, nói: “Nhâm Xử An hạ cả kỹ thuật diễn để cho cô bắt kịp theo, cô thực sự cho rằng chúng tôi đều là kẻ ngốc hay sao?”
Có lẽ không thể quậy phá để giữ lại vai diễn được rồi.
Vương Hi vừa lo lắng vừa tức giận.
Cô ta căm phẫn nhìn chằm chằm Nhâm Xử An, cùng là diễn viên ra mắt trước đó hai ba năm, cớ sao giữa hai người lại có sự chênh lệch lớn tới như vậy?
“Bị người khác bao nuôi cũng ghê gớm thật! Đạo diễn nghe theo cô mọi thứ, cô hài lòng chưa?!”
“Cô cho rằng kỹ thuật diễn xuất của cô giỏi lắm sao? Ngày đầu tiên quay phim cô cũng bị quay hỏng nhiều lần, nói là không dựa vào kim chủ sẽ có người tin sao!”
“Còn khoe khoang kỹ thuật diễn giỏi, làm kỹ nữ còn lập đền thờ!”
Phó đạo diễn hoảng sợ liếc nhìn Vương Hi.
Vào ngày đầu tiên, Nhâm Xử An và Quý Lan quay phim quả thực phải quay lại nhiều lần.
Nhưng lúc đó hoàn toàn không phải là do Nhâm Xử An.
Cái gì cơ, ý là nói rằng Quý Lan dựa vào quy tắc ngầm để vào đoàn phim ấy hả?!
Nhâm Xử An là người đạo diễn tự mình chọn trong buổi thử vai.

Sau đó thuyết phục các nhà sản xuất và nhà đầu tư chọn Nhâm Xử An, ông ấy cũng có góp một phần sức lực.
Bây giờ có người nói như vậy, sắc mặt ông ấy lập tức trầm xuống.
“Còn nhỏ tuổi sao miệng lại thốt ra được những từ ngữ dơ bẩn như thế! Ở đây rất nhiều người đều nhìn thấy, tôi có thể trực tiếp kiện cô tội vu khống cô có biết không!”
Đoạn Tiểu Lê ở phía sau hừ lạnh lên một tiếng: “Nên kiện cô tội vu khống, cô mắng người ta hăng say như thế ngay lúc cả đoàn đang nghỉ ngơi buổi trưa, thật sự cho là không ai biết à?”
Vương Hi sửng sốt, buổi trưa cô ta chửi bậy bị người khác nghe thấy?!
Biết rằng mình chắc chắn không phải là đối thủ của đám người kia, cô ta lập tức vung tay loạn xạ, chuyển trọng tâm cuộc cãi vã.
“Buổi trưa mấy người kia cũng mắng chửi ầm ĩ lên kìa, so với tôi thì chỉ có hơn chứ cũng chả kém, các cô chĩa mũi nhọn vào tôi làm cái gì!”
Mấy người kia vội vàng rũ sạch quan hệ giữa bọn họ.
Người tên Trương Na quay ra, trừng cô một cái thật hung dữ: “Cô đừng có mà ngậm máu phun người.”
Một người khác liền phụ họa: “Rắc rối do bản thân cô tự gây ra, cô còn muốn kéo người khác xuống nước cùng ư?”
Đều là tình chị em plastic, có ai là thật lòng đâu.
Tận mắt nhìn thấy kỹ thuật diễn xuất đỉnh cao của Nhâm Xử An, đạo diễn cũng ra sức bảo vệ cô, mấy người kia đều lập tức chuyển chiến tuyến, còn nhân tiện đạp Vương Hi một cước.
Đoàn phim tốt như vậy, lại có một con sâu làm rầu nồi canh.


Đạo diễn nhìn thấy cảnh lộn xộn này, cảm thấy cực kỳ bực bội và tức giận.
“Được rồi được rồi, tất cả giải tán, đi nghỉ ngơi đi, chờ tin tức của tôi!”

Quý Lan biết liên tiếp nửa tháng, nhiệt độ của CP Sở Dĩ Lam và Nhâm Xử An chắc chắn sẽ không nhỏ.

Nhưng con người là vậy, dù biết chuyện đó sẽ khiến mình khó chịu, nhưng vẫn không thể tự kiểm soát, cố chấp muốn nhìn cho bằng được.
Vừa mở Weibo ra, đã lại thấy cặp CP này lên hot search.
“Đập chớt tui đi!”
“Quá ngọt, quá ngọt, tôi chết mất.”
“A, xin hãy kết hôn đi màaaaa!”
Thấy càng nhiều, sắc mặt lại càng kém.
Hàm dưới căng cứng, môi mỏng mím lại thành hình vòng cung cứng nhắc.
Ngọt ngào cái gì? Kết hôn cái gì?
Đúng là tự tìm ngược cho mình mà.
Tương tác nào của Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam cũng được fan cắt ghép vào cả.

Ngay cả khi tham gia “Nơi tụ họp vui vẻ”, sự tương tác bằng mắt giữa hai người vẫn không được buông tha.
Những đoạn clip này được nối lại với nhau, thực sự có cảm giác như một cặp tiểu tình nhân đang trêu chọc lẫn nhau.
Quý Lan trong lòng cảm giác khó chịu.
Thật sự chua, rất chua.
Anh thậm chí còn cảm thấy nguy cơ đang dâng lên trong lòng.

Anh còn chưa thay đổi xong mối quan hệ giữa mình và Nhâm Xử An.

Vậy mà người trong mộng đã sắp bị người ta lừa đi mất rồi.
Anh mở Weibo của Nhâm Xử An.
Lúc đầu là muốn xem các fan của Nhâm Xử An phản ứng như thế nào nhưng sau khi xem vài bức ảnh trong album, anh dường như tìm thấy gì đó.
Trong quá trình phát sóng của “Ám Dũng”, Đoạn Tranh Vanh đã yêu cầu Nhâm Xử An phải cập nhật weibo.
Vì vậy, Nhâm Xử An sẽ chụp ảnh tự sướng mỗi ngày trong đoàn hoặc nhờ Đoạn Tiểu Lê chụp ảnh rồi gửi cho các đồng nghiệp trong bộ phận tuyên truyền.
Quý Lan lướt xem từng ảnh, anh nhận ra trong ba bức ảnh liên tiếp, bông tai Nhâm Xử An đeo không phải là cái anh tặng.
Đều không phải là quà của anh.
Đều không phải.
Lúc đầu, trong lòng anh hoảng hốt.
Bây giờ tất cả đều đã vỡ vụn.
Vừa chua, vừa chát, tủi thân.
Anh biết lúc này hẳn Nhâm Xử An đang phải quay phim nhưng anh vẫn không thể nhịn được, liên tục gọi qua điện thoại của Nhâm Xử An.
Nhâm Xử An ngồi trong phòng có quạt nghỉ ngơi.

Chợt thấy tên Quý Lan hiện lên trên màn hình điện thoại, tim cô đập nhanh gấp hai lần.

Cô kìm nén sự phấn khích không thể giải thích được, cô giả vờ bình tĩnh, trả lời điện thoại.
“Chào, nhóc con.”
Để ngăn bản thân có những suy nghĩ khác, cô cố ý nhấn mạnh hai chữ “Nhóc con” khi nói
Tâm trạng Quý Lan đang không tốt chút nào.
Anh cực kỳ vất vả mới có thời gian ở trong khách sạn nghỉ ngơi, kết quả là liên tiếp phải chịu đả kích.
Lúc này, anh cầm búp bê quả bơ, lần lượt chọc vào khuôn mặt đang cười của búp bê.

Ngón tay chỉ cần cử động nhẹ, khuôn mặt đang cười của quả bơ liền biến thành khuôn mặt đang khóc.
Giọng anh nghe rất trầm: “Em và Sở Dĩ Lam lại đang cùng nhau lên hot search.”
Giọng nói phát ra từ điện thoại có chút khó chịu.
Quý Lan từ nhỏ đã như vậy, khi không vui giọng nghe sẽ vô cùng buồn bực.

Nhâm Xử An đã quen với điều này từ rất sớm rồi.
Đây là vì CP của cô và Sở Dĩ Lam đang được tìm kiếm rất nhiều, nên… không vui?
Nhâm Xử An đột nhiên mím môi, ngăn mình nở nụ cười.

Quý Lan không vui, cô ngược lại có chút hơi vui vẻ.
Cô vẫn mong… Quý Lan đừng coi cô như thần tiên tỷ tỷ.
Nếu như có thể vì CP cô cùng Sở Dĩ Lam mà nổi chút máu ghen thì tốt rồi.

Nghĩ vậy, cô nín cười, hỏi dò:”Anh có phải cảm thấy không vui hay không?”
Khi còn nhỏ, Nhâm Xử An đã hỏi anh vô số lần, cùng câu hỏi này, với giọng điệu này nhưng lần nào anh cũng trả lời rằng chẳng có gì không vui hết.
Sau đó, đợi cho tới khi Nhâm Xử An phát hiện ra nguyên nhân anh rầu rĩ không vui rồi chờ Nhâm Xử An chủ động đến an ủi.
Anh có chút hưởng thụ cảm giác có người chủ động quan tâm và chăm sóc cho mình.

Bây giờ, anh không muốn trở thành người bị động chờ đợi.

Vì vậy, anh ngồi ở mép giường, ôm con búp bê quả bơ, gục đầu vào mặt con búp bê.
Một ngữ điệu buồn buồn, tủi thân, giống như đang làm nũng vang lên.
“Tôi không muốn thấy em và người khác cùng lên hot search.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.