Nhật Ký Dưỡng Thành Mẹ Kế

Chương:8Quyển 2 -


Đọc truyện Nhật Ký Dưỡng Thành Mẹ Kế – Chương 38Quyển 2 –

Trương Quế Hoa thấy Liễu Xuân Oánh và Lý Lỗi đều còn trẻ, chính sách lại vừa thay đổi, như gia đình bọn họ có thể sinh hai con. Tuy bà không thực sự thích Liễu Xuân Oánh, nhưng cô có thể sinh cháu trai cho bà là tốt rồi. Không ít chị em tốt của bà đều tính toán để con dâu nhà mình sinh thêm một đứa. Vốn dĩ bà không có tâm tư này, nay người ta nói như vậy thì cũng tâm động.

Theo quan niệm truyền thống của người Trung Quốc, nhiều con là nhiều phúc. Trương Quế Hoa muốn là một bà lão hạnh phúc.

Vốn dĩ nhiệt tình đã tắt, nháy mắt bị tin tức này khơi lên, bà tìm kiếm khắp nơi cái gọi là phương thuốc cổ truyền cho Liễu Xuân Oánh bồi bổ. Liễu Xuân Oánh vừa gầy vừa xấu, xanh xao vàng vọt, nhìn thế nào cũng không giống người có thể sinh con.

Bởi vì chuyện này, ngày lành của Liễu Xuân Oánh lập tức kết thúc. Mỗi ngày cô đều bị mẹ chồng nhiệt tình quá mức ép uống đủ loại thuốc thảo dược. Cô uống quá nhiều, toàn thân tựa hồ nồng nặc mùi thuốc, lại vừa xứng với dáng người gầy gò, đúng như thể người bệnh yếu ớt.

Liễu Xuân Oánh cũng biết thân thể mình không tốt lắm. Gần đây cô bắt đầu phương pháp thực dưỡng, tuy hiệu quả chậm nhưng được điểm là an toàn. Thời gian dùng càng dài, chỗ tốt không ít. Không thể so với cô trước kia trắng nõn, nhưng trên má cũng bắt đầu có chút hồng hào khỏe mạnh.

Chỉ là điều cô biết không đại biểu những người khác có thể chú ý tới. Lúc trước không ai đặt cô trong lòng, những biến hóa của cô sao có thể bị phát hiện. Đến khi bọn họ rốt cuộc phát hiện ra Liễu Xuân Oánh có chút bất đồng, bọn họ lại tưởng rằng đó là do tác dụng của các loại bí phương.

Hậu quả chính là Liễu Xuân Oánh phải uống thuốc đến khổ sở.

Liễu Xuân Oánh chịu sắc thuốc uống được một thời gian, sau đó rốt cuộc chịu không nổi nữa, kể khổ với Lý Lỗi vừa mới đi công tác về, hy vọng anh có thể thấy cô ôn nhu mà ở trước mặt mẹ chống nói giúp cô mấy lời tốt, để cô không cần phải uống thuốc nữa.

Thuốc có ba phần độc, nên không phải cứ uống nhiều tốt là tốt, ngược lại có thể gây tác dụng phụ.

“Ừ, em không nói, anh còn không chú ý tới điểm này. Được rồi, ngày mai anh đưa em đến viện trung y khám qua. Bác sĩ Hồ có mấy thực đơn thảo dược rất tốt, có thể thử một chút.”

Liễu Xuân Oánh không nghĩ tới lại có kết quả này. Nghe khẩu khí của Lý Lỗi, hình như anh cũng rất nguyện ý để cô uống thuốc, làm cô thấy hơi 囧. Nếu anh biết mẹ chồng cho cô uống thuốc là để điều dưỡng thân thể chuẩn bị sinh con, có lẽ anh sẽ không để cô chạm vào thuốc nữa. Lúc trước anh cưới “cô” vì vì nhìn trúng thân thể này không thể sinh dục.

Nói là không thể sinh dục, thật ra do nhiều năm trước, lúc còn ở một thôn nhỏ trong núi lạc hậu, “Liễu Xuân Oánh” có được một thầy lang khám ra. Cũng bởi việc này mà cô ấy mới bị nhà trai vốn nhìn trúng từ hôn, sau đó một mình đến thành phố A lang bạt.


Bởi vì quá tự ti, cô ấy mới có thể sợ hãi rụt rè, hoàn toàn đối đãi Lý Lỗi như cấp trên, hạ địa vị bản thân xuống quá thấp. Ngay cả bản thân đều tự khinh thường, cô ấy sao có thể chân chính dung nhập vào gia đình này. Muốn thành người một nhà cô phải giải quyết được những bất đồng trước kia.

Đây cũng là một trong những điều Liễu Xuân Oánh tổng kết được căn cứ trên sự bất đồng của cô bây giờ và đời trước.

Lúc đầu cô cũng không biết loại thuốc này có tác dụng đó, chỉ ngẫu nhiên xem qua một chút, cảm thấy nó không gây thương tổn đến cơ thể, phụ nữ uống mấy thứ đó không sao cả, hơn nữa còn do mẹ chống tốn công sức làm ra. Vì thế, cô liền đúng giờ uống thuốc, nhưng uống nhiều, xâu chuỗi lại một chút cô phát hiện ra các tác dụng của loại thuốc này.

Lúc cô đoán ra thuốc này có tác dụng đó, quả thực cô không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với mẹ chồng Trương Quế Hoa. Chẳng lẽ cô lại nói cho mẹ chồng là “Mẹ không cần phí tâm uổng công đâu. Con trai mẹ căn bản không cùng con ngủ quá, nên thân thể có chuẩn bị tốt thì cũng không có con được.”

Biết được dược hiệu, Liễu Xuân Oánh không muốn uống nữa, lén lút đổ vài lần. Sau khi bị phát hiện, cô bị trông coi nghiêm trọng, mà người trông coi cô lại là Lý Nhai Tiết.

Thằng nhóc “gấu con” này không biết bản thân đang dưỡng hổ vi hoạn* sao? Cô trộm nói với cậu, nếu thân thể cô tốt lên, rất có khả năng cô sẽ sinh cho cậu một em trai nhỏ, mà em trai nhỏ sẽ đoạt mất sự sủng ái của ba ba và ông bà.

* Dưỡng hổ vi hoạn: tự gây họa cho mình

Cô không ngờ tới “gấu con” Lý Nhai Tiết lại hào phóng gật đầu, “Không sao ạ. Sau khi em trai nhỏ ra đời, còn có con yêu em mà. Ba ba nói, con sẽ là một anh trai tốt.”

Liễu Xuân Oánh khiếp sợ không biết nói gì cho phải, này…… Việc này Lý Lỗi cũng biết.

Cả người cô đều thấy không tốt. Vì sao cô cảm giác được thái độ đột nhiên thay đổi này có điểm không thích hợp?

“Đinh, chúc mừng, Lý Lỗi đã mở lòng, muốn cùng cô sinh nhi dục nữ. Mở ra nhiệm vụ ẩn, một nhà tốt đẹp. Nhiệm vụ hoàn thành sẽ đạt được ba mươi điểm. Thỉnh không ngừng cố gắng!”


Đây là tiết tấu buộc cô phải cùng bạn nam nào đó sinh nhi dục nữ nha! Tưởng tượng đến đây, cả người đều thấy không tốt. Mỗi ngày ánh mắt cô nhìn Lý Lỗi đều có điểm không thích hợp, đặc biệt là lúc cùng anh ngủ trên giường. Trước kia cô không cảm thấy có vấn đề gì, hiện tại tâm tư thay đổi, nhìn anh, tự nhiên cô đỏ mặt một cách không thể hiểu được. May mắn là da cô tương đối đen, không nhìn ra được điều gì.

Đặc biệt là sau khi biết Lý Lỗi cũng có ý nghĩ như vậy, cô càng thêm nhát gan, ngay cả dũng khí nhìn anh cũng không có.

Không sai, Lý Lỗi cảm thấy áy náy với Liễu Xuân Oánh, nên tính toán cho cô một đứa con. Nguyên nhân chủ yếu là kỳ thực anh thấy ở bên Liễu Xuân Oánh rất thoải mái, ấm áp, rất giống một gia đình. Nhai Tiết chỉ có một mình thì cũng quá cô đơn, có thêm một đứa em trai chơi cùng sẽ tốt hơn.

Có điều, anh vẫn muốn hỏi ý kiến của Lý Nhai Tiết trước. Nếu cậu không thích, anh cũng không cần thảo luận với Liễu Xuân Oánh về việc này.

Anh không nghĩ đến Lý Nhai Tiết lại rất cao hứng, cậu có yêu cầu duy nhất là muốn có em gái, nhưng em trai cũng được. Cậu cũng muốn có người cùng mình đi học.

Lý Lỗi phổ cập một loạt kiến thức khoa học cho cậu, nói cho cậu biết có em trai hay em gái là không thể đoán trước, cả hai đều có xác suất sinh ra nhất đinh. Lý Nhai Tiết có chút mất mát, nhưng cậu cảm thấy vẫn có cơ hội.

Hành vi của mẹ chồng Trương Quế Hoa vô tình đẩy mạnh hy vọng này phát triển. Lúc được bà nội bảo phải nhìn chằm chằm mẹ kế, trong lòng cậu vẫn luôn thầm nhủ “muội muội, muội muội à”.

Một người muốn cháu trai, một người muốn em gái, hai bên lén lút thực hiện, mọi việc xảy ra vô cùng tự nhiên. Đến khi Liễu Xuân Oánh bị mọi người vây quanh dẫn đi bệnh viện tốt nhất kiểm tra thân thể, lấy được đáp án không có vấn đề gì, hết thảy đều diễn ra rất tự nhiên.

Chỉ là nửa đường xảy ra vấn đề. Liễu Xuân Oánh tỉnh lại thì phát hiên mình đang ở trong căn phòng giảm béo lúc trước. Đối mặt với chính mình trong gương, cô không có chút sức lực nào.

Đến lúc cô ra khỏi không gian, mọi việc đã kết thúc. Liễu Xuân Oánh còn chưa hề cảm thấy thẹn thùng gì đâu.

“Đinh, hiện tại xã hội hài hòa, hệ thống chỉ muốn ngăn chặn tất cả những nhân tố không hài hòa thôi. Bởi vì sự tình đột nhiên phát sinh, đền bù cô năm điểm. Hiện tai cô có tổng cộng bốn mươi bảy điểm. Thỉnh không ngừng cố gắng.”


Liễu Xuân Oánh nghe thấy thế, hoàn toàn không biết nên nói cái gì. Cô nên cao hứng hay nên thương tâm đây?

* Đoạn này mình giải thích một chút. Tức là lúc hai người bạch bạch bạch thì thần thức của Liễu tỷ bị đưa vào một không gian khác, không hề được trải nghiệm quá trình đó, và tất nhiên là bên ngoài hai người vẫn làm việc như bình thường.

Tất cả mọi người đều thực chờ mong Liễu Xuân Oánh có thể nhanh chóng có một đứa bé, khiến cho Liễu Xuân Oánh cũng khẩn trương theo. Trong đó, Lý Nhai Tiết biểu hiện rõ ràng nhất. Cậu tựa hồ quên mất vấn đề giữa mình và Liễu Xuân Oánh. Mỗi ngày cậu vây quanh cô, nhìn bụng cô gọi “muội muội”, làm Liễu Xuân Oánh dở khóc dở cười. Có bắt đầu, mâu thuẫn giữa hai người cũng biến mất không còn một mảnh.

Một năm sau, Liễu Xuân Oánh rốt cuộc cũng mang thai, mẹ chồng Trương Quế Hoa là người vui vẻ nhất. Mấy chị em của bà, một đám đã sớm bế cháu trai, cháu gái thứ hai, nhưng bụng Liễu Xuân Oánh vẫn không phản ứng. Thậm chí bà còn hoài nghi Liễu Xuân Oánh có phải thực sự không thể sinh không.

May mắn là không phải.

Lý Lỗi cũng thực vui vẻ, Lý Nhai Tiết càng vui hơn. Buổi tối cậu trực tiếp ôm chăn nhỏ của mình sang, nói là muốn ngủ cùng muội muội. Cô cạn lời, đứa bé còn ở trong bụng cô, sao cậu có thể biết đó có phải là em gái không. Cậu vẫn luôn chấp nhất với em gái nha!

Bởi vì cô mang thai, toàn bộ việc nhà nấu cơm đều do Lý Lỗi đảm nhận. Anh nhất cử nhất động thuần thục, trông thật đẹp trai.

Ăn ngon, uống tốt, rốt cuộc trên người Liễu Xuân Oánh bắt đầu có thịt, thoạt nhìn khỏe mạnh hơn nhiều, cứ như vậy thẳng đến lúc Liễu Xuân Oánh sinh tiểu công chúa của Lý gia, Lý Nhã Khiết.

Kết quả như vậy làm Lý Nhai Tiết mừng muốn chết. Cậu cảm thấy mẹ kế thật lợi hại. Cậu muốn em gái, mẹ kế liền sinh cho cậu một em gái. Trọng điểm Liễu Xuân Oánh chú ý lại bất đồng. Cô tỉ mỉ quan sát con gái bảo bối trong ngực, rồi thở phào một hơi. May mắn là dáng dấp không giống cô.

Nếu có dáng dấp giống cô, con gái nhất định sẽ hận chết cô.

Có thành viên mới gia nhập, bầu không khí ở Lý gia hài hòa chưa từng có. Liễu Xuân Oánh cũng đạt được khen thưởng của nhiệm vụ ẩn, ba mươi điểm. Hiện tại tổng cộng là bảy mươi lăm điểm, còn cách một trăm điểm xa lắm. Cô còn phải đợi rất lâu nữa mới kết thúc chương trình học.

Có cốt nhục của mình, tuy không phải chân chính thân thể mình sinh, nhưng dù sao cô cũng là người đưa bé đến thế giới này. Loại cảm giác này, người chưa từng trải qua không thể lí giải được.

Lý Lỗi nói Liễu Xuân Oánh ngày càng ôn nhu, Lý Nhai Tiết thì nói trên người mẹ kế ngày càng có hương vị của mẹ.

Liễu Xuân Oánh đột nhiên ngộ ra được một điều rất lớn lao, cũng liền càng thêm không thể lý giải được cách làm Dịch Nguyệt Mai. Một người mẹ sao có thể vứt bỏ được cốt nhục của mình.


“Đinh, chúc mừng có được cảm ngộ của người mẹ, khen thưởng mười điểm. Hiện tại tổng cộng là tám mươi lăm điểm. Thình không ngừng cố gắng, sớm hoàn thành chương trình học lần này.”

Tám mươi lăm điểm, cảm giác dường như rất nhanh.

Cô cảm thấy thời gian không đủ, lại không có biện pháp ngăn cản bản thân nhận thêm điểm. Chỉ cần cô thực lòng suy nghĩ cho Lý Nhai Tiết, cô sẽ luôn đạt được thêm một hai điểm, không nhiều lắm nhưng tích tiểu thành đại, cô cũng chậm rãi đạt đầy chín mươi điểm.

Cô nghĩ không đối tốt với đứa bé của mình và Lý Nhai Tiết, nhưng nhìn đến khuôn mặt đáng yêu của bọn họ, tâm tư gì cô cũng không có.

Lúc Lý Nhai Tiết hai mươi tư tuổi, Lý Nhã Khiết mười bốn tuổi, số điểm của Liễu Xuân Oánh lên đến chín mươi chính điểm. Liễu Xuân Oánh thực sự sốt ruột, rất có khả năng trong lúc vô ý, cô phải rời khỏi chương trình học này. Rõ ràng cô biết đó là giả, nưng lại khó có thể dứt bỏ.

Trong một lần vì hai người chuẩn bị bữa sáng tình yêu, cô nhìn chức trường hắc mã Lý Nhai Tiết ăn cơm xong, mới chấp thuận để cậu rời đi, miệng vẫn không ngừng dặn dò cậu nhất định phải ăn cơm đúng giờ, nếu không dạ dày lại phải chịu tội.

Giữa trưa, cô không yên tâm, lại nấu cho cậu đồ tốt cho dạ dày, cố ý mang đến công ty cho cậu. Thấy cậu trước sau như một để bụng đói mà hăng hái công tác, cô trực tiếp nhét đồ ăn vào tay cậu, làm cậu ngoan ngoãn tiêu diệt sạch sẽ mới rộng lượng tha thứ cho cậu.

Vừa mới về đến nhà, cô liền nghe được âm thanh quen thuộc của hệ thống, “Đinh, chúc mừng đạt được hai điểm. Hiện tại tổng cộng là một trăng linh một điểm. Nhiệm vụ hoàn thành vượt mức, xin chúc mừng. Căn cứ vào tình trạng hoàn thành của cô và mức độ thay đổi của Lý Nhai Tiết, lần này chương học có tên là hình tượng mẹ kế nhẫn nại, cô đạt mức xuất sắc.

Cô có thể chọn một trong hai món đồ khen thưởng. Một là tục duyên đan, cô có thể kéo thời gian chương trình học, hoàn thành những việc còn chưa giải quyết. Hai là mỹ dung đan, thanh xuân tươi đẹp, trở thành điểm sáng trong mặt người khác. Thỉnh lựa chọn.”

Mặc kệ mình đã có mỹ dung đan hay không, Liễu Xuân Oánh đều sẽ chọn tục duyên đan. Cô không bỏ xuống được, cũng lo lắng nữa.

Cô không chút do dự chọn tục duyên đan, nhanh chóng nuốt vào, rất mau liền mất đi cảm giác. Mà vốn dĩ trong phòng cấp cứu của bệnh viện, thân thể đang được cấp cứu của Liễu Xuân Oánh bắt đầu có phản ứng.

————————–

Lúc trước có bạn hỏi mình bộ này có phải 1v1 không. Hôm nay mình đọc lại mới để ý là 1v1. Tất cả các thế giới đều là một người, chỉ là ở thế giới đầu tiên có tên khác thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.