Nhật Ký Dưỡng Thành Liếm Cẩu

Chương 21: Thật Nhanh


Đọc truyện Nhật Ký Dưỡng Thành Liếm Cẩu FULL – Chương 21: Thật Nhanh


Edit: Vũ Quân

“Cô giáo Dương, cô tới rồi sao, bên ngoài trời hình như sắp mưa, em đi đón cô nhé?” Hạ Nhai dù sao cũng là tuổi trẻ sức khỏe tốt, sốt cao không quá hai ngày đã khỏe lại không có vấn đề gì, chỉ có thể dựa vào giả vờ đáng thương để lừa Cừu nhỏ tới rửa tay nấu canh cho mình.
.
Tìm truyện hay tại * .co m *

“Không cần.” Đầu bên kia Đường Miên mới vừa từ siêu thị đi ra.


“Tôi lập tức đến ngay, em không được chạy loạn, phải nằm yên trên giường.”

Không biết vì cái gì, Hạ Nhai cảm thấy từ trong miệng Cừu nhỏ nói ra hai chữ trên giường cũng đủ để anh suy nghĩ miên man, bất định nửa ngày, anh cảm thấy có lẽ theo thời tiết sắp vào thu mình cũng sắp bước vào kì động dục.(????‍♀️)

Mà Đường Miên sau khi cúp điện thoại lại ngẩng đầu nhìn mây đen dày đặc trên bầu trời, cô xách theo đồ ăn đầy tay, bước chân nhanh hơn.


Năm nay mùa hạ cực kỳ dài, bây giờ đã là trung tuần tháng mười, thời tiết cuối cùng cũng theo trận mưa này có ý muốn trở lạnh, tràn đầy lòng Đường Miên đều nghĩ đi nhanh một chút, nhưng cô lại đánh giá quá cao thể lực của mình.


Lúc mưa to tầm tã trút xuống, Đường Miên vừa mới đến cửa tiểu khu, trốn cũng không có chỗ trốn, chỉ có thể căng da đầu đi vào trong mưa.

Trên người cô mặc chiếc váy mùa hè, còn đặc biệt lựa chọn váy dài để không dễ bị nhấc lên, chờ lúc cô thở hồng hộc gõ cửa nhà Hạ Nhai mới phát hiện váy dài sau khi hút nước thật sự rất nặng…


Váy lụa hoa sau khi ướt đẫm trở nên nửa xuyên thấu, chặt chẽ dán lên cơ thể cô, Hạ Nhai có thể tinh tường nhìn thấy bên trong Đường Miên mặc áo ngực viền ren.


Trên tay Hạ Nhai cầm ô, thoạt nhìn là đang chuẩn bị đi ra ngoài đón cô, sau khi mở cửa anh trực tiếp cong người xuống, từ trong tay Đường Miên nhận lấy túi đồ ăn nặng trĩu đồng thời còn không quên dùng mặt chạm vào ngực cô: “Em đã nói sẽ đi đón cô mà, chân ngắn nhỏ…”

Hạ đại lang nghĩ đến vừa rồi một mình Cừu nhỏ xách theo túi đồ nặng như vậy chạy vội trong mưa đã cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhưng Đường Miên lại lập tức bắt đầu kháng nghị khi bị Hạ đại lang kỳ thị.


“Cái này không liên quan gì đến chân, thật ra ở trong mưa đi càng nhanh thì diện tích gặp mưa sẽ càng nhiều, chân dài cũng chỉ làm tăng diện tích dính mưa mà thôi, nhiều lắm thì cũng chỉ làm quần thêm nặng!”

“Thật không?” Bàn tay to của Hạ Nhai vỗ vào trên đầu ướt dầm dề của Đường Miên.


“Nhưng cô quên tính đến yếu tố tốc độ rồi, nếu em là giáo viên dạy toán của cô chắc chắn sẽ không cho cô đạt tiêu chuẩn đâu bạn nhỏ Đường Miên, mau đi tắm rửa đi!”

“……”

*Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân, các nơi khác đều là ăn cắp*

Đường Miên bị Hạ đại lang xách vào phòng tắm, lại nhận lấy quần áo và khăn lông anh ném lại đây.


“Chờ lát nữa cô cởi váy xong ném ra đây, em sẽ làm khô giúp cô.”

Tuy rằng cả người bị ướt của Cừu nhỏ rất đẹp mắt, sau khi đem cửa phòng đóng lại trong đầu óc Hạ Nhai còn ở trong dư vị, nhưng ngẫm lại nếu Cừu nhỏ thật sự bị bệnh…
Thôi, dù sao ngày tháng còn dài.


Đường Miên tắm rửa xong một bên lau tóc một bên đi ra ngoài, đã thấy váy của cô được hong khô ném trên sofa, mà Hạ Nhai đang đứng ở trong phòng bếp rửa đồ ăn cô mua về.


“Hạ Nhai em biết làm việc nhà à?” Đường Miên đi vào phòng bếp, thấy Hạ Nhai rửa rau cắt đồ ăn, thủ pháp còn rất thuần thục, có chút ngoài ý muốn.


Hạ Nhai nghe vậy cười nhạo một tiếng: “Bằng không em sẽ sống sót như thế nào?”

Đường Miên nghĩ đến cuộc điện thoại ngày đó, tự dưng không còn âm thanh nào, đang chuẩn bị đi qua một chút đã bị Hạ đại lang liếc mắt một cái: “Máy sấy ở trên sô pha, cô đi sấy tóc đi, khô rồi hãy đến đây.”


Cừu con lại lon ton đi rồi, ánh mắt Hạ Nhai lại theo cô đi ra ngoài rất xa.


Anh thấy T-shirt bị Đường Miên mặc ra thành váy, vạt áo vừa vặn che khuất cái mông, cái đùi đẫy đà kia khi cất bước về phía trước giống như loáng thoáng còn có thể thấy…


Quần lót của anh.


Quần lót của nam đối với cô mà nói rõ ràng to hơn rất nhiều, tuy rằng độ căng chùng của eo không bị tuột xuống nhưng cũng không có cách nào hoàn toàn bao lấy hai luồng cánh mông mượt mà, mà đường cong tuyết trắng như ẩn như hiện kia cuối cùng trong nháy mắt khi Đường Miên cúi người xuống lấy máy sấy đã hoàn toàn lộ ra trước mắt Hạ Nhai.


Kia vốn là thứ bọc lấy lão nhị của anh, bây giờ lại bao lấy nơi riêng tư mềm mại của Cừu nhỏ, chỉ cần nghĩ một chút như vậy Hạ Nhai đã cảm thấy máu cả người như sôi trào.


Đường Miên lúc này mới lấy máy sấy từ góc sofa, còn chưa kịp bật công tắc đã bị người từ sau đè trên sofa.


“Hạ Nhai em làm gì vậy!” Đường Miên cảm giác đột nhiên bị Hạ đại lang tập kích khiến cho thần kinh sắp bị suy nhược.


“Không phải em bảo tôi đi sấy tóc à!”

“Chờ lát nữa em giúp cô sấy tóc.” Hạ Nhai đã sớm cương cứng từ lúc nhìn thấy cả người Đường Miên ướt đẫm, cố nén đến bây giờ, đã trướng đến sắp nổ tung.


“Ngoan, đừng nhúc nhích, em sẽ nhanh thôi.”


Lời kia vừa thốt ra Hạ Nhai đã tự cảm thấy mình phát rồ rồi, vì để ăn một ngụm thịt non của Cừu nhỏ mà cái gì cũng nghĩ ra được, tay anh chặt chẽ nắm eo Đường Miên, thuận thế đem áo thun kéo lên trên, hai cánh mông trắng nõn của cô lộ ra.


Đường Miên vừa rồi ở lúc mặc cũng đã nghĩ có thể lát nữa sẽ phát triển thành như vậy, kết quả là đúng như cô nghĩ a a a a a…


“Em, em muốn làm gì…” Bây giờ Đường Miên đã không còn nói buông tôi ra, bởi vì nói cũng vô dụng.


“Không được quá phận, tôi sẽ tức giận!”

Lời còn chưa dứt, Đường Miên đã cảm giác được một thứ cứng rắn đứng thẳng chọc giữa kẽ mông.


=====

Dừng ở đây thì hơi cụt nhở, thịt vụn ở trước mắt rồi nhưng cứ đòi vote với cmt mãi cũng ngại ????


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.