Nhật Ký Anh Yêu Em

Chương 9


Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 9


Bỏ lại hai anh chị phía sau, cho hai người tâm sự tỉ te, tôi như uống nước tăng lực, đạp như bay về phòng. Ghé vào tiệm tạp hóa sát đó mua chai C2, tu ực phát, đi tong 1 chai, tại lúc nãy ăn ốc cay mà chả uống gì. Giờ trong lòng tự nhiên vui phơi phới, mở cửa, tôi bật nhạc lên, mở lo hết cỡ, cũng chả quan tâm là cái bọn mọt sách hai bên đang học, hay là tiếng thét bà chủ nữa, đang lên tiên mà, nên hệ miễn dịch với bên ngoài cũng cao tột độ các bác ạ, ai k tin thử đi thì biết.hi
Lao vội vào cái nhà tắm, cầm cầm, ngửi ngửi cái áo. Eo ơi,mùi…thì chả có, chỉ là nó đen rồi, chưa kịp xả thuốc tẩy, k biết giờ có ra không. Thôi kệ, thử thì biết. Lúc mua người ta bày cho là 1 nắp thuốc tẩy thì 1lit nước. Nhưng mà mốc khịt thế này sợ có tẩy nổi không?>, thế là tôi chơi ngay 2 nắp vào thẳng cái áo. Đã, mùi gì mà khiếp, lần đầu tiên tẩy áo. Buồn nôn ghê người luôn,..haiz. Hi sinh vì gái là cái hi sinh rất êm ái.
Tối này tôi định tấn công e nó luôn, nhưng mà lại nghĩ lại. Em nó đang có a giai bên cạnh, tán giờ không tiện, với lại chưa biết e nó thích ăn gì, thích nói như thế nào, ghét cái gì. Giờ mà tán coi như khả năng giảm đi một nửa. Nghĩ thế, tôi vội lao vào giấc mộng, ngủ mạch tới sáng…..
Cả tuần đó, tôi không hề gặp e. Tôi cũng không thấy e trong trường, vì cái trường rộng quá mà. Tôi nhớ, tôi biết tôi nhớ e nhiều lắm, nhưng tôi cố nhịn. Từ khi thích e, tôi không còn đi chọc con gái nữa, cư xử cũng đường hoàng hơn. Nhưng mỗi khi tới lớp, tôi không tài nào tập trung đươc, hình ảnh ấy, con người ấy cứ xuất hiện trong tôi. Tối về tôi cũng muốn nhắn tin hỏi thăm e, nhưng lại thôi. Chưa chuẩn bị xong mà,hi. Giờ nhắn tin thì làm gì? Nói gì? Tán làm sao chớ?…khó khăn ghê, vậy là tôi lại lao vào game, game, tình yêu thứ hai của a…hehe….
Nhật kí …ngày …tháng năm…..

Hôm đó cũng giống như bao nhiêu ngày khác trong tuần, của cả tuần không hề gặp e. Tiếng đồng hồ kêu, tôi bật dậy trong thư thế gập người ngủ nướng. hè. Dụi vội cái mắt, bước vào nhà tắm, đánh răng, chải chuốt cái rồi mặc đồ đi học.
Đang miên man trong làn gió, ấm nồng, mát của ngày mới. Đang hát vi vu thì bỗng….”Xa xa ở tít chân trời, gần gần trước mặt là người tôi yêu”.hi. có duyên ghê, chị bé trong kiệt bước ra, vẫn như ngày nào, ăn mặc cũng có chút cá tính, tóc đuôi ngựa, kiểu tóc tôi thích nhất, nhưng mà đang đi một mình. Tuyệt cú mèo, lần này ông trời giúp mày rồi Hoàng à, nghĩ bụng tôi cười đắc chí. Tính đạp xe lên, đâm vào chân e nó cái chọc chơi,
Ai dè,,,…vừa gọi: – “Ê trẻ connnnnnn,……….”
Thì ngay đâu chui ra hòn đá, tại mãi ngắm gái mà, tôi đâm ngay phải nó, ngã chỏng vó, chả biết lúc đó ngã sấp hay ngữa nữa nhưng cứ tạm gọi theo giân gian là ngã chỏng vó…hehe….may mà chưa đụng phải e nó, k thì tôi nhảy cầu ngày hôm đó rồi. Các bác cũng biết tình huống đó tôi thảm thế nào rồi đấy.
– Hi, đo đường hả người lớn?..e chọc tôi,
– Ui da, không thấy e đang đau hay sao mà còn cười chị kia?…chảy máu rồi nè,- tôi làm ra vẻ đáng thương, hxix,,,

Chị Phương vội đỡ tôi dậy, phủi phủi cái áo cho tôi, cũng thích ghê, hix, chắc tính ngã thêm lần nữa quá, tôi cười thầm…
– Đau không e?,,- chị hỏi tôi
– Dạ, cũng sơ sơ, mà có chị nên tự nhiên k thấy đau rồi..hehe,- tôi nịnh
– Vậy à, giỏi ha, không đau luôn, hôm nay e học gì?,- chị hỏi
– Ừm, e học Anh văn, còn chị,- tôi hỏi lại,
– Chị sáng nay lên trường dự hội thảo thôi e à, năm 5 rồi, hì…–chị cười duyên thế biết
Hai người bọn tôi vừa đi vừa nói chuyện cho tới vào tận trường, cảm giác thích thật. Cả tuần tôi không gặp e, có bao nhiêu chuyện để chém. Trúng tủ ngay của tôi là tính hài, nên tôi chọc e cười suốt thôi. Có lẽ vì vậy mà hình ảnh tôi in đậm trong e mỗi ngày một nhiều.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.