Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 43
Một hôm Thủy hẹn tôi đi café, tôi cũng đồng ý, vì cũng muốn xem sự thể nó ra thế nào. Thủy trách tôi là không quan tâm đến e, hàng xom với nhau mà tôi đối xử với e như vậy. Tôi cũng chỉ ậm ờ, vì tôi sợ Phương giận mà, sao quan tâm nỗi.
– Em thích a được chứ,- Thủy nói với tôi, đúng như Phương đã nói
– Hi, a có người yêu rồi, với lại hàng xóm với nhau, thích gì chứ e.,- tôi không cho,
– Có người yêu, e vẫn có quyền thích a mà, e không sợ phải tranh giành với ai cả,- e làm tôi hoảng
– Không, e đừng có làm mối tình của a với chị Phương đang tốt đẹp bị xáo trộn nữa, cuộc đời này a chỉ có chị ấy thôi,- tôi nói thẳng ra
– E có gì thua chị ấy chứ?…sao a không cho e cơ hội?- e nói tới mức này, tôi đắng giọng
– Không, tình yêu không có từ hỏi là hơn nhau gì e à, a cũng có hơn con trai ngoài kia gì đâu, tại e chưa gặp người e yêu thôi, a chỉ là người lớn tuổi hơn e, và e ngưỡng mộ a thì đúng hơn, – tôi nói
– Ừ, e ngưỡng mộ a, e ngưỡng mộ tình yêu a dành cho chị phương, vậy sao e không thể chứ?- tôi phát sốt
– Ừ, rồi e sẽ gặp được người tốt như a đối xử tốt với chị Phương vậy,- tôi khuyên Thủy
– Em thích a,-
Tôi bực quá, không nói được gì nữa,. Tôi đứng dậy ra về, mặc kệ Thủy ngồi đó. Tôi thấy lo quá, sợ Phương lại nghĩ oan cho tôi nữa. Sau đó Thủy có nhắn tin, gọi điện cho tôi, nhưng tôi không nghe máy, tôi mặc kệ. Có bữa đi chơi với e mà Thủy cứ gọi điện, làm tôi hoảng quá, chẳng biết làm gì, vậy là tắt máy nốt.
Nhật kí ngày …tháng…năm…
Tôi với e đang ngồi café ở Ánh Dương, hôm nay cũng như mọi ngày, và như bao nhiêu cặp đôi khác, chúng tôi hạnh phúc bên nhau,…Thì Thủy bước vào, đến bên bàn tôi, tự kéo ghế ngồi. Tôi không biết nhỏ định làm gì nữa, Phương cũng bất ngờ.
– E ngồi đây được chứ,- Thủy hỏi tôi,
– Không nên e à, đây là bàn đôi,- tôi cố tình, chứ trong quán café có quán nào là bàn đôi chứ.
– E ngồi đi,- Phương cho e ngồi mới chết chứ
E uống gì thì gọi đi, bọn a chuẩn bị đi xem phim rồi. Tôi cố tình nói vậy chứ tối nay chả định đi đâu cả, định ngồi tám chuyện tí rồi về, mai tôi còn phải dậy sớm.
– Em có gì thua chị không?- nhỏ hỏi người yêu tôi,
– Chắc là không,- e trả lời lại Thủy, giọng bình thường
– Vậy em với chị sẽ cạnh tranh công bằng, ai sẽ giành được a Hoàng, chị đồng ý chứ,- nó hỏi Phương vậy
– Người con trai của chị, chị chả việc gì phải tranh giành với ai cả,- e trả lời, nghe từ người con trai của chị mà tôi thích, hi
– Thôi e đang đi quá đà đó, e mới lớn nên chưa hiểu chuyện đâu, a với chị trải qua nhiều sóng gió giờ mới được như thế này đấy,- tôi nói
– E hiểu e đang làm gì a à,- Thủy nói với tôi vậy, hiểu??..nhưng tôi không thích thế,
– Thôi bọn a đi đây,- nói rồi tôi kéo Phương đi, tôi không muốn dính vào chuyện không đáng có này nữa, tôi sợ nó lại rắc rối lằng nhằng…
Cũng một thời gian Thủy có nhắn tin, gọi điện cho tôi, nhưng tôi không làm gì cả. Những lúc thấy Thủy mà tôi đang đi cùng Phương thì tôi nắm chặt tay e, cười nói vui vẻ, chứ không đả động gì đến Thủy, một đứa con gái mới lớn, hiểu gì chứ,..
Sau này thì ít hơn và ngừng hẳn, Thủy có người yêu, chấm dứt chuỗi ngày quấy rầy tôi. Tại nó mới lớn mà, thấy tôi đối xử tốt với Phương, với lại ở làng tôi cũng có tiếng, nên chắc là nhỏ muốn thử thôi. Nhưng mà tình yêu anh dành cho Phương nhiều lắm rồi, không chia cho ai cả, dù chỉ là một tí tẹo tèo teo…
Sau lần đó, tình cảm của tôi và e cứ êm đềm vậy. Tôi cũng có mấy lần làm e buồn, e khóc, hay e giận,. nhưng mỗi lần thế tôi lại thấy thương e nhiều hơn. Tôi thường mua hoa chạy xuống xin lỗi em, kể cả lúc đêm mưa gió, bởi chính vì thế mà không gì có thể lay động tình yêu của tôi với e