Đọc truyện Nhật Ký Anh Yêu Em – Chương 2: Quen…
“Kìa bóng dáng người nhẹ nhàng lướt qua đây, gần anh giữa làn tuyết trắng vẫn cứ nhẹ bay……..”
…………Bay…bốp, đang cầm cái ô, hát du dương trên đường,
– Bố! Thằng nào dám ném bố đấy?…-Tôi lớn giọng nói vui, đang vui mà..hè hề
– Trả cái ô cho e,- Con bé nhà bả chủ la
– Hè hè…đây nè, nguyên xi nhá, chả có trầy xước, sạch không tì vết, – tôi nheo mắt với con bé, con bé mới có lớp 6 mà…^^
– Ứ chịu đâu, – con bé nũng nịu
Hè hè..bắt đền a á, a đâu phải trẻ con đâu mà dọa, tôi liền dí vào tay nó và lao vội vào phòng, dại gì mà để nó làm tới…
Vứt cái cặp lên giường, nhìn lại cái chiến tích cua gái, ôi thôi tội nghiệp cái áo của tôi, axit nó ăn mòn mịa nó rồi,,huhu….à mà quên, cái ảo nỏ làm từ vải, nỏ phải Inoc nên nỏ rỉ,,,hehe. Nghĩ thầm công sức cày phá hóa học hồi cấp 3 cũng có cái hay đó nhỉ, đỡ thương cái áo hơn. Thay ra, tôi móc nó lên cái giá. Tính giặt luôn mà tôi trời sinh ra đã lười, kệ thây nó, bị mốc thì hôm sau mua chai natri colorua là okee ngay ấy mà.
Tôi lao vội lên giường, nằm mơ mộng về chị Phương…tiếng chị thật khó nuốt,…hơn 2 tuổi mới đau chứ, thây kệ, ông cha ta nói gái hơn 2, trai hơn 1 mà. Mà nhà tôi lại có gia phả con trai thường lấy vợ nhiều tuổi hơn,^^, con gái thì ngược lại, cứ thế mà tính…. Nghị bụng tôi cười tít lên, lại hát…..”Sao tình yêu làm long ấm êm đêm ngày….”
………..Tèng …tèng teng…tèng….Tiếng điện thoại vang lên. Tôi lao vội cầm cái điện thoại, cứ tưởng e nào, cái thời độc thân nó khổ thế đấy, cả tuần mới được cú điện thoại, mà chả phải e nào, là ông anh họ tôi, năm 5, giống bé Phương…^^(Sàu này yêu rồi mới dám gọi là bé chứ hồi xưa dù nghĩ gì thì vẫn là chị thôi..hề hề)
– Alo, tổng đài 1080 xin nghee…
– Alo, cu à, anh đây, tối nay rảnh k? anh nhờ tí, – Anh tôi có cái nhờ là ăn nói mượt ngay.
– Gì thế ông anh? – Tôi hỏi vẻ tò mò, dù gì đại học buổi tối ai chả rảnh..
– Ừm! tối nay a rủ bé Hoài đi café, mà nhỏ lại rủ cả đứa bạn nó đi, nên anh rủ chú e đi cùng để tách chúng nó ra ấy mà, -Oải, ông anh tôi tính cưa bé Hoài, bằng tuổi tôi, cũng xinh, học cao đẳng kinh tế gần đó.
– Café với gái à?…thôi e không đi đâu, quen biết gì, lười. –Tại đang mơ mộng đến chị bé Phương nên tôi chả muốn đi, ở nhà mơ cho đã,…
– Thôi mà chú e, anh biết chú có tài chém gió, đi giúp anh đi, mấy khi a nhờ chú mày.-Anh họ tôi năn nỉ khẩn thiết lắm
– Vậy mấy giờ, chỗ nào? – Tôi cũng xuôi xuôi, thôi thì giúp ông anh rồi khuya về mộng mơ cũng được, chứ mộng sớm quá lại sợ thêm du vào…((
– Tối 8h, anh đợi chú ngã tư nhé. Rồi mình qua quán Ánh Dương. Ok?
– Được, hẹn anh giai 8h.
Tôi cúp máy, vội đi tắm rửa cái để mà còn ăn uống. Nói thật chứ cái thời sinh viên, ăn uống là chuyện nhỏ, cho cái mào gà ăn keo mới là chuyện lớn, k thì lúc đi mà tóc còn ướt nhẹp thì khỏi mào luôn.
Tắm rửa, xà phòng xà phiếc cho thơm thơm, đi gặp gái mà, tôi lại ngại xịt nước hoa vì sợ nó biến chứng thành mùi thum thủm…
Mặc đồ xong thì tôi phóng thẳng ra quán ăn bên kia đường ăn tạm dĩa cơm, tạm thôi ấy mà,
– Cô ơi cho con dĩa cơm đùi gà chiên mắm với ạ!
Tôi ăn lấy ăn để, nuốt không nổi nhưng cũng cố ăn cho hết dĩa cơm, không tối lại không có sức mà chinh chiến. Ăn xong cũng đã 8h kém, tôi đạp xe ra đường lớn, tới chỗ ngã tư thì thấy anh Huy, anh họ tôi tên Huy- quên chưa giới thiệu với các bác, đã đứng ở đó rồi.
– Chà, không ngủ được hay sao mà đến sớm vậy, ăn được méng gì chưa? – Tôi đá khéo anh.
– Thôi hôm nay ăn ít bữa, mai ăn bù, tôi có gì rủ e nó đi ăn khuya,
– Anh định ăn quả lẻ đó à?- tôi hỏi với vẻ nghiêm trọng
– Không! Thì mời cả chú với e kia đi luôn chứ đi riêng được thì giờ đã không cần nhờ chú. Thôi mình lên quán trước nào.
Nói rồi 2 a e tôi đạp xe lên quán Anh Dương. Bước vào quán, ánh đèn dìu dịu, nhạc nhẹ, rất hợp cho những đôi hẹn hò. Chúng tội vội gửi xe rồi đi vào chọn chỗ. Do là đi 4 nên chúng tôi chọn bàn ở phía góc, nơi gần ánh đèn nhất, và nó có cái bàn tròn oách nhất…
Chúng tôi vừa vào bàn thì đã có một chị xinh đẹp lại hỏi:
– Hai anh uống gì ạ?- Giọng nói cũng dễ thương chẳng kém e Phương của tôi, miền bắc nữa oài
– Mày uống gì?- Anh Huy hỏi tôi
– Cho Anh một sting dâu,- hix,đi uống café nhưng tôi có thói quen uống nước ngọt thôi
– Vậy cho a một café sữa ít đường,- Anh Huy gọi
Trong lúc chờ đợi thì tôi với A họ chém gió, nào là sáng nay Mỹ đổ bộ vào Trung Quốc, Ả rập đá play off vào vòng 1/8 World Cup…Cuối cùng thì thức uống cũng ra, tôi tu một lúc hết nửa chai sting, vì lúc nãy ăn quên uống nước,đã….
Café Ánh Dương gần trường Bách Khoa chúng tôi, cũng không rộng lắm, nhưng được cái yên tĩnh và lãng mạn. Tối nào cũng đông nghịt cho nên đây cũng mới là lần thứ 2 tôi vào đây, lần đầu cũng là đi cùng a Huy vì để xem mặt nhỏ Hoài….Lần thứ 2…café tình yêu……..2 năm rồi tôi chưa yêu thêm ai kể từ cái ngày mối tình đầu của tôi vụt bay mà, cũng không ngờ tôi hay chém gió vậy mà cũng chả tán được e nào, hay là e nó ngại nên chả dám yêu tôi nữa k thì biết….
Ngồi thêm khoảng 10p thì nhỏ Hoài với bạn nó đến….
AAAAAAAA….tôi giật mình …..